Viết theo yêu cầu của độc giả đã follow tại chap 11
Tại một trường cấp 3 nọ có một cô học sinh chăm ngoan, ngoại hình bình thường tên là Yên Yên.
Yên Yên năm nay đã sắp thi đại học, cô luôn cố gắng chăm chỉ để đạt thành tích tốt.
Để nói về yêu đương thì cô không có kinh nghiệm gì, mái tóc bện hai bên và đeo cặp kính dày cộp làm ngoại hình của cô kém thu hút hơn hẳn dù cô không xấu đến mức như vậy. Do quá mờ nhạt nên suốt những năm tháng thanh xuân cô chẳng nhận được lời tỏ tình nào cả.
Nhưng không phải là cô không có Crush, hắn tên là Khương Vũ, học cùng lớp với cô. Là một kẻ cá biệt, ngông cuồng nhưng lại sở hữu một vẻ ngoài đẹp trai và gia thế giàu có, hơn nữa còn chơi bóng rổ giỏi.
Như bao cô gái khác Yên Yên cũng rất ngưỡng mộ hắn nhưng để nói thành người yêu thì cô chẳng bao giờ có cơ hội.
Cô không nói chuyện với hắn bao giờ, chỉ dám nhìn lén từ xa rồi đêm về ôm mộng. Bởi Yên Yên vốn rất nhút nhát lại còn tự ti đủ thứ nên sợ người ta phũ phàng mình lại đau khổ.
Hôm ấy là ngày 14/4, tức Valentine Đen, là ngày dành cho những người độc thân.
Trước đó 14/2 là ngày nữ tặng quà cho nam nhưng rốt cuộc Yên Yên không có đủ can đảm để tặng hắn. Nhìn đống kẹo, chocolate chất như núi trong ngăn bàn Khương Vũ là hiểu cô cos nhiều đối thủ như thế nào rồi.
Hôm nay nhân ngày này Yên Yên phải quyết tâm tặng cho Khương Vũ bằng được, nếu bị từ chối thì thôi, cô sẽ tập trung vào việc ôn thi đại học và không nhớ gì tới hắn nữa.
Vào giờ này Khương Vũ sẽ chơi bóng rổ dưới sân.
Trận đấu giữa hai bên đang diễn ra căng thẳng, các cô gái ngồi phía trên thì hò hét cổ vũ cho nam thần của mình. Nhân cơ hội ấy Yên Yên đã lẻn vào trong phòng chờ của team Khương Vũ. Định cất thư và chocolate vào trong tủ của hắn thì bỗng bên ngoài tiếng còi vang lên.
Oái…sao chưa gì trận đấu đã kết thúc rồi.
Yên Yên hoảng hốt động tác nhanh hơn rồi tính chuồn đi nhưng chưa gì đã nghe thấy tiếng bước chân và giọng nói của con trai ở phía sau.
Chết…không kịp nữa rồi, phải giải thích thế nào bây giờ…người ta sẽ tưởng cô bị biến thái mất.
Ai ngờ người vào phòng đầu tiên chính là Khương Vũ, hắn trông thấy cô thì tỏ vẻ rất bất ngờ.
– Ơ…Yên Yên đấy à?
– Ừ…ch…chào cậu!
Ngày sau đó một tốp những học sinh nam bước vào, biết tình huống khó xử hắn liền đến đứng ép sát cô vào tường, làm Yên Yên ngại ngùng đến đỏ mặt.
– Ô! Tên Khương Vũ lại có em nào mới à?
– Ừ! Cần riêng tư tí, các cậu ra chỗ khác được không?
– Rồi rồi! Vui vẻ đi lát xong bọn này quay lại!
Cánh cửa phòng đóng lại, lúc này hắn mới tò mò hỏi cô: