Căn Nguyên Thần – Chương 2 Tiến vào thần viện – Botruyen
  •  Avatar
  • 72 lượt xem
  • 3 năm trước

Căn Nguyên Thần - Chương 2 Tiến vào thần viện

Chương
– Ngươi ngươi !!
Đám người của Ngũ đế thần quốc cắn răng nói.
– Ta làm sao cơ? Các ngươi nghĩ bọn ta là kẻ ngu hay sao? Muốn thông qua hôn sự này để lợi dụng uy danh của Tuyệt Diệt đảo giúp cho các ngươi bành trướng thế lực của mình qua các thần quốc khác sao?
Ma Cốt Thần Đế châm biếm nói, nghe đến đây thì đám người của Ngũ đế thần quốc không khỏi đỏ mặt tím tái, đúng là bọn họ có ý nghĩ như vậy nếu như hôn sự này được tác thành, Ngũ đế thần quốc mặc dù rất mạnh nhưng cũng chỉ xếp hạng 84 trong số các thần quốc mạnh nhất. Nếu như có thể thông qua hôn sự mà liên minh với Tuyệt Diệt đảo thì họ hoàn toàn có thể tiến vào 10 nước mạnh nhất đó là điều chắc chắn.
– Ma Cốt không được hỗn láo.
Một giọng nói trẻ con vang lên, phát ra từ một thằng nhóc tầm 9 10 tuổi. Nếu như ai không biết thì lại tưởng là có trẻ con đi lạc vào trong này nhưng thực tế thì đứa trẻ này chính là Đại giáo chủ của Tuyệt Diệt đảo Cửu Sinh Thần Đế, hắn từ bé đã tu luyện Cửu Sinh thần kĩ nên cơ thể bị tác dụng phụ của thần kĩ này làm cho hắn mãi mãi chỉ trong hình hài của một thằng nhóc 9 tuổi.
– Ngũ đế thần quốc các vị đích thân đến đây để cầu hôn khiến cho chúng ta rất là vinh hạnh, ý định sâu xa thì ai cũng có nên việc Tứ giáo chủ của chúng ta nói về ý định thực sự của các vị về cuộc hôn nhân này cho dù có đúng hay không thì bọn ta cũng chả quan tâm lắm.
Nói đến đây thì Cửu Sinh Thần Đế đứng dậy chắp tay ra sau lưng và đi đến chỗ đám người Ngũ đế thần quốc, hắn nói tiếp.
– Thánh Nữ của Tuyệt Diệt đảo bọn ta dù sao cũng là tồn tại trong các đỉnh cấp thiên tài, muốn làm người tình của nàng thì ít nhất cũng phải có thực lực tối thiểu là ngang nàng đã. Như vậy đi, 2000 năm nữa vừa hay “Thiếu niên đế vương bảng” lần thứ 6 sẽ diễn ra, đến lúc đó các vị hay đem hoàng tử của mình tới tham dự. Nếu vị hoàng tử này có thể đánh bại Thánh Nữ hoặc tiến vào trong 10 hạng đầu thì hôn sự hoàn toàn có thể xem xét.
Nhìn một “đứa trẻ” nói và làm hành động như một ông cụ non thế này nhưng đám Ngũ đế thần quốc cũng không cười nổi vì lời nói của “đứa trẻ” này rõ ràng là đang đặt ra thử thách cho bọn họ. “Thiếu niên đế vương bảng”… Đùa sao, đây là giải đấu diễn ra 100 vạn năm một lần tụ tập những thiên tài đỉnh cao nhất của Căn nguyên đại thế giới, không kể đến những thiên tài của các thần quốc mà còn có những thiên tài đến từ các thượng cổ gia tộc và thái cổ tông môn,… đây là một sân khấu không phải dành cho những thần quốc nằm ngoài hạng 50 như bọn họ.
– Việc việc
Cốc cốc
Đúng lúc này thì ở ngoài cửa có một âm thanh phát ra.
– Kẻ nào?
Cửu Sinh Thần Đế hỏi.
– Bẩm Đại giáo chủ là thuộc hạ.
Cuồng Loạn Thần Hoàng lên tiếng trả lời.
– Vào đi.
– Dạ vâng.
Cuồng Loạn mở cửa và bước vào trong phòng, lão khom người hành lễ với những người ở trong này.
– Có việc gì sao?
Cửu Sinh Thần Đế lại hỏi.
– Thần có việc muốn bẩm báo.
Vừa nói Cuồng Loạn vừa nhìn sang phía đám người của Ngũ đế thần quốc.
– Không cần lo lắng, có gì cứ nói.
Cửu Sinh Thần Đế phẩy tay.
– Bẩm các ngài là vị kia đã trở về, ngài ấy đang đợi các ngài ở phòng tranh.
Cuồng Loạn Thần Hoàng nói.
– Cái gì!? Lão nhân gia đã quay trở về?
Thập đại giáo chủ không giấu nổi sự kích động khi nghe tin này.
– Bẩm các ngài đúng là như vậy.
Cuồng Loạn trịnh trọng nói.
– Các vị, hôm nay Tuyệt Diệt đảo chúng ta có việc nên xin mời các vị về cho.
Cứu Sinh Thần Đế nói với đám người Ngũ đế thần quốc.
– Đại giáo chủ vậy còn việc mà chúng ta đã nói thì sao? Mong ngài hãy xem xét lại về điều kiện mà chúng ta nói.
Thấy Cửu Sinh Thần Đế có hành động vội vàng như vậy, đám người Ngũ đế thần quốc không khỏi cảm thấy kì lạ.
– Thực lực vi tôn, nếu đã không có thực lực thì đừng trèo cao. Các ngươi nghĩ rằng đám rác rưởi các ngươi là người đầu tiên đến nơi này cầu thân sao? CÚT, lần sau mà còn không biết điều bén mảng tới nơi này lần nữa thì ta không ngại có thêm 5 cái đầu lâu trong bộ sưu tập của mình đâu.
Lần này Ma Cốt Thần Đế không để Cửu Sinh Thần Đế cướp lời nữa, hắn thẳng mặt cảnh cáo đe dọa đám người kia, vừa dứt lời thì cả 10 vị Thần Đế của Tuyệt Diệt đảo liền tan biến trong hư không.
– KHỐN NẠN !!
Hai lần bị vũ nhục khiến cho Thiên Ưng Thần Đế dù đang bị trọng thương cũng không thể kiềm chế cảm xúc của mình mà gào to, bốn người kia thì sắc mặt cũng không khá hơn là bao vì từ khi họ tiến vào Thần Đế tới nay thì các Thần Đế của các đại quốc phía trên họ ít nhiều cũng cho chút mặt mũi, nhưng không ngờ khi ở đây thì Thần Đế bọn họ như không có tí cân lượng nào cả.
– Các vị để ta tiễn các vị rời đảo.
Cuồng Loạn Thần Hoàng liền hướng tay về phía cửa.
– Được lắm được lắm! Chúng ta đi.
Thiên Ưng Thần Đế cuối cùng vẫn nhịn xuống được, hắn ra lệnh cho đám người cùng mình rời đảo. Phạm vi 5 vạn dặm từ biển đổ vào đảo này có cấm chế cường đại đặc biệt khiến người bên ngoài không thể xuyên không thẳng qua mà chỉ có thể dùng thuyền đi từ từ vào, Thần Đế “rởm” như Ngũ đế thần quốc cũng không ngoại lệ, chỉ có thể dùng thuyền mà đi vào và dùng thuyền để đi ra.
Lúc này Nam cùng Hư Ảnh Vô Sắc đang ở trong một căn phòng rộng chừng trăm met vuông, căn phòng này được xây dựng mang phong cách cổ kính, sàn nhà của căn phòng này được lát bằng gạch ngọc nhìn vô cùng sang trọng và đặc biệt hơn cả là trên bức tường của căn phòng này được treo rất nhiều những bức tranh được vẽ muôn hình vạn tượng.
– Không ngờ ông lại có sở thích vẽ tranh cơ đấy!!
Nam tỏ ra ngạc nhiên khi thấy những bức tranh này, chúng đem đến cho cậu một cảm giác khá là kì lạ mà cậu không thể nhớ rõ là trước đây cậu đã thấy ở đâu rồi.
– Nhưng bức tranh ở đây đều không phải do ta vẽ.
Hư Ảnh Vô Sắc trầm ngâm nói.
– Vậy là ai vẽ chúng?
Nam hỏi nhưng đáp lại cậu chỉ là sự im lặng. Hai người tiếp tục đi sâu vào trong căn phòng và đến phía cuối căn phòng thì Nam thấy trước mặt cậu là một bức tranh lớn bằng hai khổ giấy A0 gộp lại, bức tranh có vẻ là vẽ về một gia đình, một người đàn ông tầm 40 tuổi thân mặc bộ giáp, hông bên trái là dắt một thanh kiếm. Bên cạnh ông ta là hình ảnh một người phụ nữ tay đang bế một đứa trẻ, khuôn mặt của người phụ nữ này thì Nam không thể nhìn thấy được vì bị một vết màu đỏ che mất, nhưng với suy đoán của mình thì Nam biết rằng đó là vết máu.
– Sư tôn! Ngài đã về.
Nghe thấy âm thanh Nam liền quay lại đằng sau, trước mặt cậu là 10 người. Không đúng! Phải là 9 người với 1 bộ xương đang quỳ gối hành lễ với Hư Ảnh Vô Sắc. Cũng như đám người mà cậu đã thấy ở ngoài tòa nhà, Nam không thể nhìn ra được cấp bậc của họ, cậu chỉ mơ hồ cảm nhận được là 10 nhân vật này mạnh hơn đám người ngoài kia rất rất nhiều.
– Tất cả đứng lên đi.
Hư Ảnh Vô Sắc nói.
– Sư tôn lần này người rời khỏi đảo lâu như vậy không biết chuyện gì đã xảy ra?
Một giọng nói vang lên phát ra từ một người phụ nữ mặc một bộ quần áo vương phi, ánh mắt và khuôn mặt của nàng mang theo một vẻ mĩ lệ khiến như thể khiến cho tất cả đàn ông trên đời này đều phải quỳ xuống dưới chân nàng.
– Ta có chút việc cần làm, được rồi Nam để ta giới thiệu cậu với đám nhóc này.
Hư Ảnh Vô Sắc nói.
– Sư phụ! Ranh con này là ai vậy?
Ma Cốt Thần Đế chỉ về phía Nam nói
CỐC
Một âm thanh vang lên là Hư Ảnh Vô Sắc cầm cây lông gõ vào đầu Ma Cốt Thần Đế.
– Sao ngài lại đánh con?
Ma Cốt Thần Đế ôm đầu kêu to.
– Ngươi dùng sai từ khi nói với người này, ta gõ ngươi có phải là oan không?
Hư Ảnh Vô Sắc thản nhiên nói.
– Ơ!!!
Ma Cốt Thần Đế há miệng không biết phải trả lời ra sao.
– Chào cậu! Ta là Cửu Sinh Thần Đế là Đại giáo chủ của Tuyệt Diệt đảo này, cũng là đại đệ tử của sư tôn, cậu cứ gọi ta là Cửu Sinh là được.
Cửu Sinh Thần Đế giơ tay ra bắt tay với Nam.
– Chào ngài! Tôi là Nam, ừm rất vui khi được gặp.
Nam ngạc nhiên khi thấy một thằng nhóc 9 tuổi đi ra bắt tay mình, rồi tự xưng là Thần Đế và là đại giáo chủ ở đảo này.
– Thấy kì lạ vì một thằng nhóc 9 tuổi đi đến bắt tay mình và tự xưng là Thần Đế có đúng không?
Cửu Sinh Thần Đế thấy biểu hiện của Nam như vậy không khỏi cười nói.
– Khá là bất ngờ vì lại được đứng trước mặt một Thần Đế.
Nam cảm thán nói.
– Cậu được sư tôn đưa tới đây thì không cần phải quan trọng hóa việc cấp bậc, cứ xưng hô như người một nhà là được rồi.
Cửu Sinh Thần Đế vừa nói vừa kiễng chân lên vỗ vai Nam, hành động này khiến 9 người khác phải che miệng cười.
– Ta là Tượng Ma Thần Đế, cậu cứ gọi ta Tượng Ma là được.
Sau Cửu Sinh Thần Đế là một người đàn ông, trái ngược với hình hài trẻ con của Cửu Sinh Thần Đế, Tượng Ma mang dáng dấp của một đô vật cao 2m2.
– Chào anh! Rất vui được gặp.
Nam chào lại.
Rồi một lượt những người còn lại đều tự giới thiệu bản thân của mình với cậu từ Phi Long, Ma Cốt, Chiến Thiên, Thiết Ma, Thái Âm, Mị Nguyệt, Ám Phi, Hắc Lôi.
Trong đó thì để lại ấn tượng mạnh cho cậu nhất là hai vị Thái Âm và Mị Nguyệt, chả là vị Thái Âm Thần Đế này khi bắt tay với cậu thì người đàn ông này còn lấy bàn tay kia xoa xoa lên bàn tay của Nam, điểm này làm cậu bị cóng. Còn vị nữ Thần Đế duy nhất trên đảo là Mị Nguyệt kia thì trực tiếp dúi đầu cậu vào bộ ngực to đùng của nàng ta. Hậu quả của hai người này là đã bị Hư Ảnh Vô Sắc gõ cho bất tỉnh.
– Vậy sư tôn là gì của cậu?
Cửu Sinh Thần Đế hỏi Nam.
– Chắc chắn là cha con rồi, nhìn giống thế cơ mà.
– Chắc chắn là sủng nam rồi, nhìn men thế cơ mà.
Ma Cốt Thần Đế và Thái Âm Thần Đế đồng thanh nói.

– Á Á Á á con chừa rồi thầy ơi!! Con chừa rồi. Tha cho con thầy ơi.
– Ông ấy là ân nhân của tôi.
Nam suy nghĩ rồi nói, đúng thật là hắn nợ Hư Ảnh Vô Sắc một mạng, lúc trước nếu ông ta không đưa Oán Hồn vào cơ thể hắn thì bây giờ hắn đã là tro cốt rồi.
– Sư tôn vẫn như vậy a.
Cửu Sinh Thần Đế thở dài.
– Vậy các sư huynh đệ của ngài là???
Nam hỏi Cửu Sinh Thần Đế.
– Bọn ta đều được sư tôn cưu mang và nuôi dậy từ bé, ân cũng đã 300 vạn năm qua đi rồi.
Cửu Sinh Thần Đế trầm mặc.
– Thế Ma Cốt Thần Đế cũng là ?
Nam thắc mắc
– Ừm, thằng nhóc trước đây cũng là con người nhưng nó cũng giống như ta, đều tu luyện thần kĩ rồi bản thân mới thành như vậy.
– Đám nhóc các ngươi mau tập trung lại đây.
Hư Ảnh Vô Sắc vừa, tất cả mọi người liền tập trung lại.
– Sư tôn có gì sai bảo.
Cửu Sinh Thần Đế chắp tay nói.
– Các ngươi hay đưa Nam tới Thánh Cơ Thần Viện.
Hư Ảnh Vô Sắc nói.
– Thánh Cơ Thần Viện !?Cái thần viện được 1 đám Thần Đế của các đại quốc phía bắc lục địa lập ra thì có cái gì chứ? Tuyệt Diệt đảo chúng ta rõ ràng có tài nguyên không thua kém bất cứ một thần viện nào trên đại lục.
Mị Nguyên khó hiểu hỏi.
– Đúng vậy! Nếu như Nam cần tài nguyên tu luyện thì ở đảo chúng ta hoàn toàn không thiếu thứ gì. Hà tất sư tôn phải đưa Nam đến chỗ đó.
Cửu Sinh Thần Đế cũng có thắc mắc như vậy.
– Nam! Cậu hãy ra ngoài trước đi, ta có việc cần nói với mấy người ở đây.
Hư Ảnh Vô Sắc nói với Nam.
– Vậy tôi ra ngoài trước.
Nam cũng khó hiểu bước ra ngoài.
Cạch
Sau khi cánh cửa của căn phòng đóng lại thì Hư Ảnh Vô Sắc liền đi về phía bức tranh ở cuối căn phòng còn đám người Thập đại giáo chủ thì đi ở phía sau.
– Nhớ những câu chuyện truyền thuyết mà ta kể cho các ngươi hồi con bé không?
Hư Ảnh Vô Sắc trầm ngâm nói.
– Ý sư tôn là câu chuyện về sự khai sinh của các thế giới!?
Cửu Sinh Thần Đế sức nhớ lại chuyện trước đây.
– Truyền thuyết thì liên quan gì đến việc này thưa sư tôn.
Phi Long Thần Đế thắc mắc.
– Nếu như ta nói ta là một kẻ đến từ trong truyền thuyết thì đám nhóc con các ngươi có tin không?
Nói đến đây thì ánh mắt của lão giả liền mở to ra nhìn về phía mười người.
– Vậy không lẽ Nam chính là…
Cửu Sinh Thần Đế và 9 người kia liền hiểu ra.
– Mau sắp xếp đi.
Hư Ảnh Vô Sắc nói.
-Chúng con đã hiểu.
Đám người Cửu Sinh Thần Đế liền lùi đi.

1 tuần sau tại Thánh Cơ Thần Viện, một đoàn xe sang trọng gồm 3 chiếc được những Thần Thú làm thú kèo tiến vào bên trong khiến cho những người ở bên trong thần viện cảm thấy như được mở rộng tầm mắt.
– 3 con Tứ Nhãn Thần Sư làm thú kéo, hậu nhân nhà nào trâu bò vậy mày?
Một tên học viên của thần viện huých vai đồng bạn mình những gì họ đang chứng kiến.
– Nhà bà nội mày đó, hỏi khôn lắm thằng ngu.
Gã đồng bạn không nhịn được chửi thằng bạn ngu dốt của mình.
– Vào đây cố gắng phát triển nhá Nam, có thằng nào chọc chú cứ bảo anh, anh đến hốt nguyên nhà nó.
Ma Cốt vỗ vai Nam trịnh trọng nói.
– Haizz, tiếc thật cậu đi sớm quá nên không gặp được con nhóc kia.
Mị Nguyên thở dài tiếc nuối.
– Ai cơ?
Nam hỏi.
– Thánh Nữ của Tuyệt Diệt đảo, thời điểm cậu ở trên đảo thì con bé đang bế quan, có vẻ là con bé chạc tuổi cậu. Chắc vậy.
Mị Nguyên nhún vai trả lời.
– Nghiêm túc đi các ngươi, đã đến nơi rồi đấy.
Cửu Sinh Thần Đế khoanh tay nói, nhưng hình dạng 9 tuổi của ông ta làm giảm trọng lượng lời nói của mình đi đến phân nửa.
HẾT chap 2.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.