Cận Chiến Bảo Tiêu – Chương 42 Chớ chọc nhị tiểu thư – Botruyen
  •  Avatar
  • 29 lượt xem
  • 3 năm trước

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương 42 Chớ chọc nhị tiểu thư

 

Dọc đường đi, nhị tiểu thư Kỷ Tiêm Vân có chút rầu rĩ không vui. Sở Phàm cũng nhìn ra, nhưng hắn không nói gì mà chỉ lẳng lặng bước đi, suy diễn thật tinh tế.

Trong lòng mỗi nữ hài tử đều luôn có ảo tưởng lãng mạn. Trong đó ảnh hưởng đến tâm hồn các nàng nhất chính là bạch mã hoàng tử trong mộng sẽ xuất hiện, mà nếu bạch mã hoàng tử đó xuất hiện thật thì các nàng sẽ hy vọng hoàng tử này hoàn mỹ, không gì không làm được, cẩn thận quan tâm đến mình, khôi hài lãng mạn, thân thủ thật cao, có thể bảo vệ mình.

Đối với Kỷ Tiêm Vân, không nghi ngờ gì nữa, Lâm Phi Dật chính là bạch mã hoàng tử thật sự. Bất kể về phương diện nào Lâm Phi Dật đều phi thường ưu tú. Hắn có thân thế hiển hách, thuộc tầng lớp thượng lưu, hơn nữa trên người hắn không có vẻ gì là công tử con nhà giàu, không hề ngạo mạn khinh người mà lại tao nhã, anh tuấn đến mê người. Nam nhân như vậy đương nhiên là một bạch mã hoàng tử trong tâm hồn thiếu nữ!

Toàn bộ các nữ hài tử, đặc biệt là những người mỹ lệ xinh đẹp đến cực điểm đều có một loại hư vinh, Kỷ Tiêm Vâm cũng không ngoại lệ.

Cho nên, người mà toàn bộ nữ sinh của đại học Yến Hoa đều công nhận đẹp trai nhất trường Lâm Phi Dật theo đuổi nàng đã làm thỏa mãn hư vinh của nàng. Trong tiềm thức, nàng hy vọng Lâm Phi Dật không gì không làm được, chẳng những tao nhã tuấn tú mà còn phải có năng lực bảo vệ người khác. Nhưng, hôm nay ảo tưởng của nàng đã bị phá bỏ!

Lúc tên hỗn đàn Trần Tuấn Sinh nào đó đem Lâm Phi Dật ấn xuống mặt đất đã làm tan vỡ giấc mộng của nàng,nàng nghĩ tại sao Lâm Phi Dật lại đánh không lại được Trần Tuấn Sinh? Không phải là Tiểu Ngốc Ngốc đã cho hắn ăn một viên Thiếu Lâm thần đan rồi sao? Thật là!

Một cô gái khi ảo tưởng trong lòng bị đánh vỡ cũng là lúc nàng đau khổ nhất, lúc này tức giận trong bụng nàng còn chưa có chỗ phát ra. Những nam nhân thức thơi đều sẽ không trêu đến nàng, và Sở Phàm đương nhiên thức thời nên sẽ không trêu nhị tiểu thư, mà cứ tự nhiên mà đi.

Hai người đi đến cao ốc Giáo Nhất thì gặp năm người, trong đó có một người mà Sở Phàm biết, đó là tên tìn cách tiếp cận nhị tiểu thư bị hắn ngăn cản, Hàn Phong.

Hàn Phong lúc này dẫn bốn tên nhìn qua trông giống lưu manh hùng hổ đi tới trước Sở Phàm, hiển nhiên là tự tìm tới. Sở Phàm thấy vậy, nhất thời vui vẻ, nghĩ thầm, sự khó chịu trong lòng nhị tiểu thư sẽ trút lên đầu tên này, thực là cảm thấy bất hạnh thay cho ngươi à!

Quả nhiên, Hàn Phong chỉ vào Sở Phàm, nói:

 
 

Tới khi Hàn Phong phản ứng được thì đau đớn đã truyền đến khắp người. Trông hắn giờ cực kỷ thống khổ, tay che lấy tiểu JJ, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất. Phải biết rằng KỷTiêm Vân đang đi giày cao gót 7-8 phân đó!

Biến cố bất thình lình khiến bốn tên lưu manh sửng sốt. Ánh mắt có chút không đành. Dù sao cô ấy cũng là mỹ nữ, nhóm người này đối với nữ nhân thì có quy tắc “giai nhân không thể mạo phạm”, nói đơn giản là cứ là mỹ nhân, bọn họ hoàn toàn không đánh trả chửi không cãi lại. Dựa vào khí chất và dung mạo của KỷTiêm Vân thì gọi là mỹ nhân cũng chẳng hề quá, nên bọn họ giữ theo quy tắc, mặc kệ KỷTiêm Vân đánh mắng bọn hắn thế nào, bọn họ tuyệt không đánh trả hay cãi lại.

Vân đề là mỹ nữ này đá có vẻ rất đau. Cứ nhìn vẻ mặt tên Hàn Phong đang nằm xụi lơ trên đất thì biết. Nghĩ thế, bốn tên kia có chút sợ, dù sao cũng là mệnh căn đó, quan hệ đến sự sung sướng của chính mình. Hơn thế nữa, nó còn liên quan đến việc nối dõi tông đường. Nên không thể qua loa được!

Thế nên bốn tên kia nhìn Kỷ Tiêm Vân như gặp đại địch, người hơi lùi về sau.

Kỷ Tiêm Vân hai tay chống nạnh, đôi mắt xếch trừng lên, môi anh đào hơi chu ra, hung hăng nhìn Hàn Phong đang nằm rên rỉ dưới đất, lại nhìn vẻ khủng hoảng của bốn tên lưu manh kia, nàng không khỏi tự nhiên sinh ra cảm giác tự hào. Nàng cảm thấy mình giống như một nữ hoàng, nàng không kìm nổi thầm nghĩ, có lẽ Võ Tắc Thiên năm đó khi lên ngôi cũng có cảm giác này!

Kỷ Tiêm Vân giống như một đứa nhỏ ham chơi. Chơi đủ rồi thì nỗi buồn bực tức giận trong lòng cũng đã phát tiết hết liền cảm thấy không thú vị nữa. Nàng cũng không muốn chơi tiếp, vì vậy nên nàng hừ lạnh một tiếng, rồi đi tới chiếc Porche của mình.

Từ đầu đến cuối trên mặt Sở Phàm vẫn giữ một nụ cười thản nhiên. Hắn nhìn Hàn Phong vẫn đang nằm trên mặt đất, thầm nghĩ, nhị tiểu thư đúng là đá rất tốt.

Đi qua người Hàn Phong, Sở Phàm ngồi xổm xuống, nhẹ giọng nói bên tai hắn:

 

-Tao nói với mày câu này. Tốt nhất đừng nên đi tìm nhị tiểu thư, cô ấy đang nóng đó. Vì sao hả? Bởi vì tao không cẩn thận, đem nhẫn đính hôn của nàng làm mất!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.