Cận Chiến Bảo Tiêu – Chương 370 Triệu Hoa đến chỗ hẹn – Botruyen
  •  Avatar
  • 87 lượt xem
  • 3 năm trước

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương 370 Triệu Hoa đến chỗ hẹn

Nguồn: Sưu Tầm

Triệu Hoa đi thang máy lên lầu ba của khách sạn Vạn Hào. Sau khi ra khỏi thang máy thì có ngay lễ tân đến đón, hỏi han rõ ràng rồi dẫn đường đưa đến lô ghế 3166.

Triệu Hoa đi tới lô ghế số 3166 thì gõ gõ rồi đẩy cửa vào. Đi vào trong, liếc mắt một cái anh đã thấy ngay Hà Trường Thanh. Có điều là bên cạnh Hà Trường Thanh còn có một người đàn ông khoảng hơn sáu mươi tuổi nhưng tinh thần sáng láng. Anh nhận ra người đàn ông này chính là Lam Chính Quốc, chủ tịch của Tập đoàn Lam Thị. Hóa ra vị khách mời thần bí mà Hà Trường Thanh nói lại chính là Lam Chính Quốc.

– Giám đốc Triệu tới rồi. Ha ha, đến đây, mời ngồi, mời ngồi.

 

Hà Trường Thanh đứng dậy, rất niềm nở chào hỏi.

– Cảm ơn Hà tổng. Không cần khách sáo. Trên đường đông quá, đến chậm, áy náy quá.

 

Triệu Hoa cũng khách sáo đáp lại.

– À, không việc gì đâu. Tối nay giám đốc Triệu có thể đến gặp là đã nể mặt tôi rồi.

 

Hà Trường Thanh ha hả cười nói, rồi chuyển hướng, giới thiệu Lam Chính Quốc đang ngồi bên cạnh với Triệu Hoa:

 

– Đúng rồi, giám đốc Triệu. Vị này chính là chủ tịch của Tập đoàn Lam Thị, Lam Chính Quốc tiên sinh. Lam tổng và ba cậu cũng từng có quen biết. Đêm nay nói đúng ra là Lam tổng hẹn gặp cậu đấy.

– Vậy à. Hóa ra ngài chính là Lam Chính Quốc tiên sinh. Ngưỡng mộ đã lâu! Không sớm nhận ra Lam tổng thật là chẳng ra sao cả. Ngại quá.

 

Triệu Hoa vội vàng nói.

– Ha ha, không sao đâu. Có gì mà ngại. Tính ra thì tôi và ba cậu cũng đã quen biết nhau mười mấy năm rồi. Ông ấy đột ngột qua đời làm tôi cũng rất bàng hoàng. Nhưng tôi cảm thấy áy náy nhất là không thể đến dự đám tang của ba cậu được.

 

Lam Chính Quốc dừng lại một chút rồi lại nói tiếp:

 

– Đêm nay tôi cố ý mời cậu lại đây, thứ nhất là để mọi người gặp mặt nhau, nói thế nào thì cậu cũng là con trai của bạn cũ. Thứ hai nữa là bàn với cậu một số nghiệp vụ kinh doanh, để sớm hoàn thành tâm nguyện của ba cậu khi còn sống.

– Tâm nguyện của ba tôi ư?

 

Lam Chính Quốc vội vàng diệt trừ Triệu Hoa như thế, chắc chắn là Triệu Hoa đã phạm tới một khía cạnh lợi ích thiết thân nào đó của lão ta rồi. Rốt cuộc là khía cạnh nào? Nếu chỉ là bởi vì Triệu Hoa phong phanh lộ ra rằng anh ta đã biết một số tin tức có liên quan đến cái chết của ba mình thì sao? Liệu có thêm nhân tố nào khác thúc đẩy sát cơ của Lam Chính Quốc đối với Triệu Hoa hay không?

Trong lòng Sở Phàm âm thầm nghĩ ngợi. Lúc này lại nghe thấy Triệu Hoa thẳng thắn nói rằng anh ta có nghi ngờ là cái chết của ba anh ta là do người mưu hại, tiếp đó là câu hỏi của Lam Chính Quốc, hỏi Triệu Hoa có ý kiến gì về cái chết của ba mình không.

Sở Phàm tập trung lắng nghe, nghe thấy Triệu Hoa trả lời:

 

– Trừ kết quả giám định pháp y ra thì tôi cũng không có thêm bằng chứng gì cả. Tôi chỉ hoài nghi trong lòng thôi. Đúng rồi, Lam tổng thấy cái chết của ba tôi thế nào?

– Lúc ba cậu qua đời thì tôi còn đang ở Thượng Hải. Cho nên những gì tôi biết về cái chết của ba cậu cũng chỉ nằm trong giới hạn tin tức của báo chí mà thôi.

 

Lam Chính Quốc đáp, dừng lại một chút rồi lại nói tiếp:

 

– Tiểu Triệu, có lẽ là cậu đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Ba cậu có thái độ làm người chính trực, cũng không thấy có oán thù gì, làm sao lại có người mưu hại ông ấy được? Cậu nghĩ ngợi nhiều quá rồi.

– Có lẽ là vậy!

 

Triệu Hoa đáp cho xong.

. . . ..

Bên này, Sở Phàm đang nghe Triệu Hoa và Lam Chính Quốc nói chuyện thì đột nhiên di động đổ chuông, là Trần Thiên Minh gọi. Hắn vội nghe máy:

 

– Alo, Cục trưởng Trần ạ? Ông đã đến chưa?

– Ừ, tôi sắp đến khách sạn Vạn Hào rồi, tìm cậu ở đâu đây?

– Ông đỗ xe ở trên cái phố đối diện phía trước khách sạn Vạn Hào đi. Giờ tôi đi qua đó gặp ông luôn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.