Cận Chiến Bảo Tiêu – Chương 355 Tô Phỉ lưu luyến không rời – Botruyen
  •  Avatar
  • 33 lượt xem
  • 3 năm trước

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương 355 Tô Phỉ lưu luyến không rời

Nguồn: Sưu Tầm

 

Ngân Hồ lái chiếc xe thể thao Porsche màu bạc chạy băng băng trong đêm đen tĩnh mịch giống như một tia chớp.

– Chủ nhân, chúng ta đi đâu?

 

Ngân Hồ xoay người về phía Sở Phàm hỏi.

– Cô đưa tôi về nhà đi. À đúng rồi, đêm nay cô làm tốt lắm. Tôi nghĩ chắc lúc Trương thiếu khi rơi xuống vực hắn cũng chẳng hiểu tại sao phanh và tay lái của hắn tự nhiên lại bị hỏng, ha ha.

 

Sở Phàm lộ vẻ cao hứng, cười ha hả.

– Hắn cho dù có nghĩ ra được thì cũng đã muộn rồi. Người này chết vẫn chưa hết tội.

 

Ngân Hồ lạnh lùng nói.

– Ha ha, cô nói đúng. Hắn có chết vẫn chưa hết tội.

 

Sở Phàm cười lớn. Đột nhiên điện thoại của hắn reo lên, là Tô Phỉ gọi. Hắn vội vàng nhấc máy trả lời:

 

– Tiểu Phỉ à, có chuyện gì không? Muộn rồi sao còn chưa đi ngủ?

– Sở ca ca, anh đang ở đâu? Em muốn gặp anh.

 

Giọng nói của Tô Phỉ có vẻ lo lăng.

– Anh đang ở phía tây ngoại ô Bắc Kinh, em gặp anh có chuyện gì không?

 

Sở Phàm hỏi.

– Gặp nhau rồi nói sau. Em đang ở quảng trường Thời Đại trong nội thành chờ anh. Anh mau tới nha.

 

Tô Phỉ nói xong liền cúp điện thoại.

Sở Phàm nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng “Tô Phỉ có chuyện gì mà phải tìm mình gấp thế nhỉ?”

– Ngân Hồ, cô lái xe đi tới quảng trường Thời Đại. Nhanh lên một chút.

 

Sở Phàm ra lệnh.

– Vâng, chủ nhân.

 

Ngân Hồ đáp lời rồi lái xe chạy băng băng hướng về phía quảng trường.

Quảng trường Thời Đại từ sau khi được khánh thành đã trở thành một nơi để người dân vui chơi giải trí. Buổi tối rất nhiều người tới đây nói chuyện với nhau hoặc chơi thả diều. Lúc đó ở đây còn có suối phun âm nhạc rất thú vị, hấp dẫn nhiều người tới xem.

Một chiếc xe Porsche màu bạc từ từ tiến vào cổng của quảng trưởng. Cửa xe mở ra, Sở Phàm đi xuống, sau đó hắn quay người lại nói với Ngân Hồ:

 

Sở Phàm nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô thì nhịn không được đưa tay khẽ véo véo rồi nói:

 

– Em có muốn thử không?

– Đúng thế, em cũng muốn thử xem sao.

 

Tô Phỉ cười vui vẻ, một nụ cười rất ngọt ngào.

“Trời ạ, tuỳ tiện đùa như vậy chẳng lẽ cô ấy coi là thật sao?” Sở Phàm thầm nghĩ.

– Woa, suối phun âm nhạc ở phía trước bắt đầu rồi kìa. Chỗ đó có nhiều người quá. Sở ca ca, chúng ta cũng đi qua đi.

 

Tô Phỉ nói xong kéo Sở Phàm đi tới.

Sở Phàm để mặc cho Tô Phỉ kéo mình đi. Ở đằng trước là một đài phun hình trứng rất lớn, vây xung quanh rất nhiều người. Tô Phỉ kéo Sở Phàm tới bên trong cho tới khi chen chúc không vào được nữa mới dừng lại. Khuôn mặt xinh đẹp của cô mang theo một vẻ vui sướng. Bởi vì đêm nay, cô được cùng với Sở Phàm xem một màn suối phun âm nhạc trực tiếp.

Có thể cùng với người đàn ông mình yêu đi xem suối phun âm nhạc, cảm thụ được tình yêu ngọt ngào chính là nguyện vọng nho nhỏ của bất kỳ một cô gái nào.

Đột nhiên, một điệu nhạc sôi nổi vang lên. Trong tiếng nhạc đó, một cột nước từ suối phun bắn thẳng lên trời, bay lên thật cao rồi bắn ra bốn phương tám hương, giống như là một cơn mưa hoa. Ở bốn phía của vòi phun nước, những ngọn đèn đủ màu đang chiếu vào cột nước tạo ra một hình ảnh vô cùng tươi đẹp, nguy nga tráng lệ.

– Woa, đẹp thật.

 

Tô Phỉ nhìn thấy cột nước bắn cao lên trên không thì không kìm được tán thưởng.

Sở Phàm nhìn thấy vẻ kích động vui sướng hiện lên trên khuôn mặt đang tươi cười của Tô Phỉ thì không nhịn được vòng tay ra sau lưng ôm lấy cô, khẽ ghé vào tai cô nói:

 

– Cho dù đẹp gấp mười lần nữa thì cũng không bằng em.

Cái ôm ấm áp, giọng nói dịu dàng động lòng người khiến cho Tô Phỉ khẽ run lên, khuôn mặt hơi ửng đỏ. Cô quay sang nhìn Sở Phàm thì thấy được một ánh mắt vô sáng ngời và thâm sâu của hắn. Lúc này, Sở Phàm liền thuận thế hôn vào đôi môi anh đảo đỏ tươi khêu gợi của cô.

– Đừng.

 

Tô Phỉ kêu lên một tiếng, thân thể của cô như nhũn ra, rúc vào trong lồng ngực của Sở Phàm. Ở đây bốn phía đều có người, cô không ngờ Sở Phàm ngay cả chỗ này mà cũng dám hôn cô. Khuôn mặt của cô trở nên ửng đỏ, khẽ né tránh nụ hôn nồng nhiệt của Sở Phàm, thẹn thùng nói:

 

– Nơi, nơi này có rất nhiều người đó.

– Anh không kìm được, nhìn em rất quyến rũ.

 

Sở Phàm cười nói.

Tô Phỉ thẹn thùng rúc đầu vào trong lồng ngực của Sở Phàm, âm thanh rất nhỏ vang lên:

 

– Đêm nay, đêm nay, anh ở bên em được không?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.