Cận Chiến Bảo Tiêu – Chương 278 Thành thật với nhau – Botruyen
  •  Avatar
  • 15 lượt xem
  • 3 năm trước

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương 278 Thành thật với nhau

 

Dịch: Võ Gia Trang

 

Nguồn:sưu tầm

 

Trần Thiên Minh đứng yên một chỗ không dám nhúc nhích. Trong tình huống bị một mũi dao nhọn sắc bén kề lên cổ, ông bỗng ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng đầy nữ tính. Cho nên ông lập tức hiểu ra người đang uy hiếp tính mạng của mình chính là một người phụ nữ.

– Cục trưởng Trần, tay của ông đặt ở bên hông đã lâu quá rồi. Đã đến lúc phải bỏ xuống rồi nhỉ?

 

Người thanh niên ngồi ở ghế sofa khẽ nở một nụ cười nhàn nhạt rồi nói.

– Cậu là ai? Làm sao cậu vào được trong nhà tôi?

 

Trần Thiên Minh quả không hổ danh là Cục trưởng Cục Công an, không hề tỏ vẻ kinh hãi hoảng sợ, giọng nói vẫn đầy vẻ bình tĩnh uy nghiêm.

– Cục trưởng Trần không nhận ra tôi sao? Tôi được biết người gần đây nhất mà Cục trưởng Trần sốt sắng điều tra là tôi mà.

 

Người thanh niên thản nhiên cười đáp.

– Ý cậu là gì?

 

Đôi mắt của Trần Thiên Minh ánh lên những tia tinh quang. Ông lạnh lùng hỏi.

– Người quang minh chính đại không nói lời ám muội, chúng ta hãy cởi mở mà nói thẳng ra. Tôi là Sở Phàm.

 

Sở Phàm tự giới thiệu thân phận của mình.

– Sở Phàm? Cậu chính là Sở Phàm à?

 

Trong mắt Trần Thiên Minh ánh lên từng tia hàn quang, lạnh lùng lặp lại.

– Không sai, tôi chính là Sở Phàm. Tôi nghe nói Cục trưởng Trần đang điều tra tôi cho nên đêm nay tôi không mời mà tới muốn cùng với Cục trưởng Trần thành thực nói chuyện với nhau một lát.

– Như vậy tức là ông cũng không biết rằng khoảng mười ngày trước khi chết, con ông đã nghiện ma tuý nặng phải không? Đây chính là thủ đoạn mà Trương thiếu đã dùng để đối phó với con ông. Ông đã nghe hết rồi chứ?

 

Sau khi Trần Thiên Minh nghe xong cuộn băng ghi âm, Sở Phàm nhàn nhạt nói.

Ngọn lửa tức giận dâng lên trong lòng Trần Thiên Minh khiến ông ta không thể bình tĩnh lại được. Lúc xem kết quả của pháp y thì thấy trong máu của Trần Tuấn Sinh có thành phần của ma tuý. Lúc ấy Trần Thiên Minh thực sự không tin, con trai mình đã bao giờ hút thuốc phiện đâu chứ? Nhưng kết quả giám định rành rành ra trước măt, ông có muốn không tin cũng không được.

Bây giờ ông mới nhớ lại vợ mình từng nói rằng con mình gần đây có biểu hiện rất khác thường, ăn uống không thấy ngon miệng, tinh thần uể oải, vẻ mặt tái nhợt, nhiều khi tỏ ra lơ đễnh. Bây giờ ngẫm lại thì hoá ra tại vì Trần Tuấn Sinh hút thuốc phiện mà trở nên như thế, mà tất cả chuyện này dĩ nhiên là do Trương thiếu đứng đằng sau thao túng.

Trần Thiên Minh tức giận nắm chặt hai bàn tay lại. Nhưng sau đó ông lại nghĩ lại. Cuộn băng ghi âm này của Sở Phàm rốt cuộc là thật hay là giả? Dù gì thì nội dung trong cuộn băng này quả là rất kinh khủng và đáng sợ, nếu như là thực thì người giết con trai của ông chính là Trương thiếu.

Sở Phàm dường như nhìn thấy sự hoài nghi trong ánh mắt của Trần Thiên Minh, cho nên hắn lạnh nhạt nói:

 

– Cục trưởng không cần phải nghi ngờ đoạn băng ghi âm này là thực hay là giả, A Thiến đang ở trong tay tôi. Sau khi xảy ra chuyện đêm đó, Trương thiếu đã phái người tới các nhà ga, sân bay để hỏi thăm tung tích của A Thiến, mục đích chính là để giết người diệt khẩu. Chỉ cần A Thiến chết thì sẽ không ai biết chuyện hắn sử dụng cô để làm cho Trần Tuấn Sinh rơi vào trong vòng truỵ lạc rồi nghiện ma tuý, không chế cả thể xác và tinh thần của con ông. Nếu như Cục trưởng Trần vẫn không tin thì có thể dẫn người tới quán bar Nhất Dạ Tình mà Trần Tuấn Sinh thường lui tới để điều tra. Tôi nghĩ ở đó có rất nhiều nhân viên phục vụ quen biết con của ông.

Trần Thiên Minh nắm chặt hai bàn tay lại, ánh mắt ông bắn ra từng tia sát khí lạnh lẽo. Thật lâu sau ông mới mở miệng từ từ trả lời:

 

– Thật đáng kinh tởm. Thằng Trương thiếu này lòng dạ còn độc ác hơn cả rắn rết trong truyền thuyết, tàn nhẫn đến thế là cùng. Nó dùng thủ đoạn ti tiện như thế đối với con tôi. Trong mắt nó không còn Cục trưởng Cục Công an này hay sao? Tuy nói là ở thủ đô này chức quan của tôi chỉ bé như hạt vừng nhưng khi tôi mà tức giận lên thì vẫn hoàn toàn có thể gây ra sóng lớn. Hừ, thằng Trương Chính là con trai của bí thư thị ủy phải không? Nó thật khinh người quá đáng rồi.

– Ài, nói về cái chết của con trai ông thì tôi cũng có chút liên quan bởi vì đêm đó tôi không thể cứu được cậu nhà. Thật ra lúc đầu Trương thiếu muốn mượn tay của con trai ông để diệt trừ tôi. Hắn phái một số người đến khu nhà xưởng bỏ hoang để bao vây hòng giết chết tôi. Lúc đó con trai của ông cảm thấy có chuyện bất bình thường, vội vàng bỏ chạy thì bị một trong số những người bọn chúng dùng súng bắn chết, thực ra nếu như không phải có hai người thuộc hạ trung thành ở bên cạnh bảo vệ thì tôi cũng đã phải mất mạng không còn sống trở về rồi. Một trong hai người đó chính là cô gái đứng sau Cục trưởng Trần đó. Cô ấy quả là một cao thủ.

 

Sở Phàm cùng với Trần Thiên Minh thẳng thắn sảng khoái nói chuyện đã xảy ra ở công trường bỏ hoang. Lời nói của hắn nửa thật nửa giả, khéo léo tài tình chối bỏ trách nhiệm của mình khi bắn chết Trần Tuấn Sinh.

– Hừ, như vậy là Trương thiếu muốn dùng một mũi tên để bắn hai con chim à? Nếu như đêm đó cậu chết thì trách nhiệm chắc chắn sẽ được đổ sang cho con tôi phải không? Đúng là một kế hoạch hiểm độc, Trương thiếu ơi là Trương thiếu, nhà họ Trần tao và nhà mày không thù không oán, tại sao mày lại bức hiếp gia đình tao đến như vậy? Được rồi, từ nay về sau mày đừng trách Trần Thiên Minh tao trở mặt.

 

Trần Thiên Minh lạnh lùng nói.

Sở Phàm nhìn thấy vẻ mặt kích động và căm hờn của Trần Thiên Minh thì biết rằng những lời nói của mình đêm nay đã có tác dụng. Hắn mừng thầm trong lòng. Vậy là đêm nay hắn đã thành công trong việc lôi kéo Trần Thiên Minh về phe của mình để đối phó với Trương thiếu, lợi dụng ông ta để dò xét động thái của Trương thiếu. Nói gì thì nói thì Trần Thiên Minh cũng đã lăn lộn ở chốn quan trường nhiều năm thì chắc hẳn cũng ít nhiều biết được một số chuyện của cha con nhà họ Trương. Một khi tới lúc cá chết lưới rách, thì cũng chính là lúc Trần Thiên Minh trở mặt với nhà họ Trương. Đến lúc đó chỉ cần hắn có thể gây cho nhà họ Trương một chút đau khổ thì đã là náo nhiệt lắm rồi.

 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.