Cận Chiến Bảo Tiêu – Chương 266 Hiểu Tình, đêm nay em phải nghe anh hết – Botruyen
  •  Avatar
  • 16 lượt xem
  • 3 năm trước

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương 266 Hiểu Tình, đêm nay em phải nghe anh hết

 

 

Dịch: Võ Gia Trang

 

Nguồn:sưu tầm

 

Sở Phàm lái xe tới khách sạn Long Hoa, thuê một phòng tổng thống, bày biện chăm chút chuẩn bị một khung cảnh thật lãng mạn, hòng đem cho người đẹp một niềm vui bất ngờ. Nước lên rồi thì thuyền cứ thế mà lên, nếu có thể hô biến hết váy áo của Lâm Hiểu Tình thì là tuyệt nhất, bằng không được đến mức độ như vậy thì ít ra cũng có thể tạo ra cho cô một ấn tượng yêu thương nhung nhớ khó quên.

Bày biện đâu vào đấy, hắn đi tắm, sửa sang một chút, tóc vuốt keo bóng loáng, mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao rồi, hắn hài lòng ngắm mình trong gương, “Brat Pitt chắc cũng chỉ đến thế này thôi là cùng!”

Sau đó, hắn mới gọi điện cho Lâm Hiểu Tình. Hiểu Tình tiếp điện thoại:

 

– Ủa, anh tới sớm vậy sao?

– Đương nhiên rồi. Đây là chứng tỏ anh rất thật lòng mà.

– Vậy được rồi, anh qua đây đi.

 

Lâm Hiểu Tình cao hứng bảo.

– Anh tới đón em liền đây. Chờ một chút nhé.

 

Nói rồi hắn treo máy chạy đi lấy xe.

Hiện tại tâm tình hắn cực kỳ hưng phấn và kích động. Vừa lái xe như bay tới căn hộ của Hiểu Tình, trong đầu hắn tràn ngập hình ảnh khuôn mặt tươi mát đẹp như bạch ngọc cùng với thân hình nóng bỏng của Hiểu Tình. Cứ nghĩ đến chuyện đêm nay sắp phát sinh những lãng mạn triền miên, thân thể hắn thật xúc động, chậm rãi và dai dẳng.

“Hiểu Tình của anh! Người đẹp của anh. Anh tới rồi đây.” Vào tới sân sau của khu căn hộ, lòng hắn không khỏi mong mỏi tự thì thầm.

Xuống xe xong từ sân sau khu nhà, hắn lao như tên lửa tới lầu bốn, chỉ hận hai tay mình sao không biến thành 4 chân để chạy cho nhanh. Tới nơi, hắn gõ cửa. Cánh cửa khẽ mở lại là… Uyển Nhi. Giang Uyển Nhi nhìn bộ vía của hắn, cô hơi bất ngờ khẽ “A” một tiếng, rồi cười hì hì:

 

– Bảo sao hôm nay chị Hiểu Tình sửa soạn đẹp như vậy,. Thì ra là có hẹn công việc với Sở đại ca.

– Không phải là hẹn công việc, mà là hẹn hò!
Dựa vào vai người đàn ông mình yêu, cảm nhận vòng tay ấm áp yêu thương của người ấy nhẹ nhàng bước theo tiết tấu nhạc điệu, lại là lần đầu tiên gần gũi với một người khác giới đến vậy, tim đập nhanh, Lâm Hiểu Tình cảm thấy vừa hạnh phúc, vừa sung sướng mãn nguyện, tràn ngập yêu thương. Từ khi mới gặp Sở Phàm cho tới giờ, cô dần dần nhận ra mình đang thích, hơn nữa là còn đang yêu Sở Phàm rồi.. Tất cả những điều này có lẽ tới quá nhanh và cũng quá bất ngờ, nhưng… chuyện tình cảm, ai mà giải thích cho rõ ràng đầu đuôi được? Cho nên khi nói ra với Sở Phàm lời nói “Em yêu anh” vừa rồi, cô cảm thấy rất, rất vui sướng và kích động. Cô cảm thấy trái tim mình đã tìm được nơi có thể trao gửi cả cuộc đời.

Chìm đắm trong men hạnh phúc lâng lâng, thân thể mềm mại của cô cảm nhận được vòng tay rắn chắc của Sở Phàm đang ôm cô chặt hơn. Thậm chí, khi hai thân thể ở gần sát nhau thế này, cô còn cảm nhận được hạ thân của Sở Phàm đang cương cứng, mà bộ phận cương cứng ka còn đang ở ngay chính đỉnh hạ thân của cô, không phép tắc không e sợ mà hung hăng động chạm vào nơi thần thánh nhất mà cô gìn giữ bấy lâu nay. Có điều cô cũng không cảm thấy bản thân mình bài xích cảm giác bị xâm phạm này, thậm chí còn cảm thấy vui khi nhận ra sự khinh nhờn và xâm phạm này mang lại cho cơ thể cô cảm giác run rẩy và kích thích từng đợt. Sắc mặt cô lại càng thêm ửng đỏ, cơ thể như nóng rực lên, tự sâu trong tâm, cô nhận thấy hình như mình đang mong chờ một điều gì đó còn hơn thế nữa, mạnh mẽ hơn nữa…

Sở Phàm khẽ ôm eo Lâm Hiểu Tình, bàn tay nhẹ nhẹ vuốt ve khắp tấm lưng thon, bộ ngực cỡ E to lớn mềm mại của cô đang ở trong ngực hắn, khiến trong lòng hắn nảy sinh một nỗi xúc động, cứ muốn để bàn tay chậm rãi vuốt ve bộ ngực ấy nhiều hơn. Hắn hôn khe khẽ, rồi liếm láp lên vành tai nho nhỏ, cái lưỡi nghịch ngợm chơi đùa khiêu khích mỹ nhân.

Lâm Hiểu Tình không tự chủ được, hơi thở đã bắt đầu gấp gáp dần lên. Đột nhiên, cô thì thầm bên tai Sở Phàm:

 

– Em mỏi chân…

Sở Phàm nghe thế thì tâm thần rung động. Hắn đâu phải thằng ngốc mà không hiểu. Nghe được câu nói này thì vòng tay ngang eo, hắn bế bổng cô lên giường, nhẹ nhàng đặt cô vào giữa hình trái tim bằng hoa hồng kia.

Nhìn Lâm Hiểu Tình e thẹn đỏ mặt nằm trên giường chờ đón, tư thế mê người quyến rũ, Sở Phàm cũng thuận thế nằm đè lên cô, bàn tay vuốt ve cái cổ trắng ngần. Hắn thâm tình nhìn Lâm Hiểu Tình, âu yếm nói:

 

– Hiểu Tình, em thật là quyến rũ!

Cô cười, một nụ cười vui vẻ. Hai tay cô ôm vòng lấy cổ Sở Phàm, đầu hơi ngẩng lên, hôn lên môi Sở Phàm.

Sơ Phàm ôm thật chặt Hiểu Tình trong lòng, nồng nàn và mê mải thưởng thức đôi môi anh đào của cô. Bởi vì nụ hôn quá mãnh liệt của hắn mà Lâm Hiểu Tình cảm thấy hơi ngạt thở, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy mình thích hành động thô bạo này của Sở Phàm. Theo hành động nhiệt tình của hắn, tình cảm mãnh liệt trong lòng cô cũng chậm rãi vùng lên.

Một bên vai chiếc váy chữ V của Lâm Hiểu Tình đã rơi xuống tận cánh tay, làm lộ ra một phần lớn mảng ngực của cô. Một góc nõn nà, tròn trịa đầy đặn, trắng muốt của bộ ngực cực đại, đầy sức hấp dẫn e ấp bày ra trước mắt. Hơn nữa nụ hồng be bé e thẹn như còn đang lẩn trốn trong lớp váy đầy khêu gợi, mời gọi, khiêu khích, khiến người ta nhìn mà thấy mạch máu sôi sục, không thể kìm nén nổi nữa.

Nhưng mà, tay trái Sở Phàm lướt chậm chậm trên cổ Hiểu Tình, vuốt dần xuống dưới. Bàn tay hắn trực tiếp vén lên phần váy rủ trước ngực, ôm nắm lấy ngọn núi tuyết đẫy đà mê người kia. Trong giây lát đó, không thể kìm chế nổi, Hiểu Tình khẽ rên rỉ, thân thể mềm mại của cô run lên nhè nhẹ. Cô cảm thấy có một thứ khoái cảm như điện giật lan tỏa, kích thích khắp toàn cơ thể.

Một tay Sở Phàm nâng niu bộ ngực Lâm Hiểu Tình. Trái đào tiên mềm mại, trơn nõn, sung mãn kia mang lại cho hắn cảm giác kích thích ngày càng lớn. Hắn hít một hơi thật sâu, thật sự cảm giác nơi tay… quá tuyệt, thật khó có thể diễn tả cho hết.

Nhìn khuôn mặt đang cười quyến rũ xinh đẹp của Lâm Hiểu Tình, Sở Phàm không nhịn nổi, hung hăng hôn một cái, bảo:

 

– Hiểu Tình, đêm nay em phải nghe anh hết.

 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.