– Nhị tiểu thư, tôi ăn no rồi!
Sở Phàm tưởng tượng đến việc sau khi mình ăn no sẽ có thể cùng đại tiểu thư, nhị tiểu thư và cả Tô Phi, ba vị mỹ nữ mặc đồ bơi đi bơi thì trong lòng kích động không ngừng. Cũng bởi vì vậy nên hắn mới vội vã nói rằng mình ăn đã no rồi.
– Anh thực sự là ăn đã no rồi sao?
Nhị tiểu thư kinh ngạc nhìn Sở Phàm rồi giảo hoạt cười, nói:
– Anh có phải là nghe được chúng tôi muốn đi bơi nên mới nói mình đã ăn no có phải không?
Sở Phàm nghe vậy mà khuôn mặt không khỏi đỏ bừng. Không ngờ ý nghĩ xấu xa trong lòng mình lại bị nhị tiểu thư liếc một cái đã nhìn thấu. Hắn thanh minh nói:
– Đúng.. đúng là tôi ăn no rồi. Không tin thì cô xem, tôi ăn no tới mức nấc rồi đây này!
Sở Phàm nói xong rồi cố dặn ra được một tiếng nấc để tăng tính thuyết phục cho lời nói của mình.
Nhị tiểu thư trông thấy, nói:
– Vậy anh vào phòng thay quần bơi đi!
– A!
Sở Phàm a một tiếng vô cùng hưng phần rồi tiêu sái đi mặc quần bơi.
Nhị tiểu thư nhìn bóng dánh của Sở Phàm, giảo hoạt cười, trong đầu thầm nghĩ:
“Tiểu hòa thượng, để xem lần này anh có hiện nguyên hình hay không!”
Phòng thay quần áo phân ra làm khu nam và khu nữ. Sở Phàm đi vào khu của nam để thay quần áo rồi chọn một chiến quần bơi màu đen. Mặc xong cái quần bơi mà trong lòng hắn thầm nghĩ:
Đại tiểu thư tức giận nói.
– Nam nhân khác muội chẳng thèm nhìn tới chứ đừng nói đến chuyện trêu chọc. Nhưng anh ta là một tiểu hòa thượng mà. Anh ta muốn giữ giới sắc cho nên anh ta sẽ không chiếm tiện nghi của chúng ta mà chỉ có chúng ta mới có thể chiếm tiện nghi của anh ta.
Nhị tiểu thư nói nói.
Tô Phi nghe vậy mà cũng cảm thấy vô cùng hưng phấn, nói:
– Chúng ta qua đó thì liệu anh ta có bỏ chạy không nhỉ?
– Ai mà biết được. Anh ta không phải nói con gái dưới núi đều là hổ sao? Chúng ta sẽ làm hổ cho anh ta coi. Như vậy mới có thể bắt nạt anh ta. Còn nếu chúng ta tỏ ra hiền lành như một con mèo thì nói không chừng ngược lại sẽ bị anh ta bắt nạt đó!
Nhị tiểu thư nói xong liền vịn lấy cái tháng rồi trèo lên bể bơi.
Tô Phi cũng đi theo.
Đại tiểu thư cười cười, lắc lắc đầu, thầm nghĩ:
” Tiểu Vân ham chơi tới mức hồ đồ rồi. Chẳng biết nó khi nào mới có thể thu liễm lại nữa.”
Sau đó đại tiểu thư cũng đi lên bờ. Nàng đi tới chiếc ghế dài bên cạch bể bơi rồi nằm xuống, uống một cốc chanh lạnh rồi trông sang với đầy vẻ hứng thú nhìn xem hai người bọn Tiểu Vân làm thế nào để khi dễ Tiểu Sở.
Để xem xem như thế này thì đến cùng là hai người nhị tiểu thư khi dễ Sở Phàm hay là Sở Phàm ngược lại khi dễ hai nàng đây?
Nhưng bất kể là tình huống xảy ra thì rốt cuộc người chiếm được tiện nghi vẫn là Sở Phàm mà thôi!