Tin tức công ty bất động sản Quốc Cảnh chỉ trong một ngày đã bán hết toàn bộ số phòng ế của khu nhà Lam Cảnh đã nhanh chóng lan truyền ra ngoài nhanh như gió, trở thành tâm điểm của các báo và giới truyền thông đại chúng. Trong thời đại mà tin tức truyền thông cực kỳ phát đạt và mẫn cảm hiện nay thì tin tức chấn động cỡ này chính là đối tượng truy đuổi của giới truyền thông.
Một số phóng viên tin tức nhạy bén đã bao vây trước lối vào của tiểu khu Lam Cảnh, chờ phóng vấn nhân vật chính đóng vai trò quan trọng nhất trong vụ thành công nóng bỏng của khu Lam Cảnh này: Tổng tài khu Hoa Bắc của Công ty Bất động sản Quốc Cảnh – Kỷ Tiêm Tiêm.
Đại tiểu thư, Sở Phàm và mọi người sau khi sung sướng reo hò mừng rỡ trong gian sảnh giao dịch của tiểu khu Lam Cảnh thì đang chuẩn bị rời đi. Qua hạch toán tài chính, lần này sau khi bán được hết nhà trong tiểu khu Lam Cảnh, công ty thu lại được gần 30 triệu vốn lưu động, có tác dụng cực kỳ hữu hiệu làm giảm bớt áp lực tài vụ của công ty. Dù sao trong các hoạt động hiện nay của công ty vẫn còn hai công trình lớn và mấy công trình nhỏ nữa, sau khi thu lại tài chính thì mới đảm bảo được tính ổn định của vốn lưu động được.
Sau khi bọn đại tiểu thư rời khỏi đại sảnh thì bị những phóng viên truyền thông chờ đã lâu ngăn chặn lại. Khi đoàn người đại tiểu thư xuất hiện thì cả đám phóng viên náo loạn hết cả lên, trong đó nhiều phóng viên vội và dùng sức đưa micro qua khỏi các nhân viên bảo an, hỏi:
– Kỷ tiểu thư, trong hoàn cảnh nguy cơ về tài chính, cô làm thế nào mà có thể trong vòng một ngày bán hết toàn bộ các căn hộ bị ế đi?
– Kỷ tiểu thư, trong vòng một ngày bán ra gần tám trăm căn hộ đối với ngành bất động sàn là rất hiếm, xin hỏi cô làm thể nào mới được như thế?
– Kỷ tiểu thư, lần này phòng giao dịch giới thiệu về khu nhà sau khi mở cửa giao dịch đã tăng giá lên thêm một ngàn đồng, xin hỏi việc này có phải là do thị trường nhà đất đang lên cơn sốt hay không?
Đại tiểu thư vốn muốn lảng tránh giới tin tức truyền thông, nàng vẫn không muốn phải tươi cười hay giao thiệp gì trước bọn họ. Tuy nhiên hôm nay nàng cũng phải đổi thái độ, rất hào phóng và trang nhã trả lời phỏng vấn, mà hơn nữa còn là hễ hỏi thì đáp ngay. Có lẽ việc bán hết các nhà trong khu Lam Cảnh một cách trôi chảy đã khiến nàng cao hứng kích động, cho nên muốn thể hiện hết ra với mọi người.
Trên mặt đại tiểu thư nở nụ cười tao nhã, nàng nói:
– Kỳ thật mức độ tiêu thụ nhà ở Lam Cảnh đã nóng đến mức vượt xa khả năng tưởng tượng của chúng tôi. Tuy nhiên kết qua này vẫn nằm trong khả năng dự đoán cho nên chúng tôi cũng không giật mình lắm.
– Kỷ tiểu thư, tôi là phóng viên của Thời báo Kinh Hoa, xin hỏi Kỷ tiểu thư làm sao có thể tạo ra kỳ tích trong một ngày bán sạch cả nhà ở khu Lam Cảnh này thế?
– Kỳ tích này cũng không phải do tôi sáng tạo ra, mà là…
Đại tiểu thư vừa nói vừa liếc về phía Sở Phàm. Sở Phàm đứng bên cạnh đại tiểu thư, trong lòng hắn đương nhiên biết đại tiểu thư muốn nói cái gì, hẳn vội vàng giành trước nói:
– Kỳ tích này là do đại tiểu thư dẫn dắt tập thể làm được, tuy nhiên rất nhiều quyết sách đều là chủ ý của đại tiểu thư cho nên cô ấy mới là linh hồn của cả tập thể. Không có đại tiểu thư thì cũng không có khả năng bán hết được các căn hộ bị ế trong khu Lam Cảnh.
Sở Phàm đột nhiên chen vào nói khiến phóng viên đó rất là kinh ngạc. Đại tiểu thư cũng hơi ngẩn người ra. Sở Phàm thừa dịp nhỏ giọng nói vào một bên tai nàng:
– Đại tiểu thư, cô đừng đưa tên tôi ra, coi như là tôi van cầu cô đó, được không?
Đại tiểu thư nghe vậy không nhịn được cười cười.
Lúc này một phóng viên khác hỏi:
– Kỷ tiểu thư, xin hỏi các vị đã thông qua sách lược gì để bán được các căn hộ ở khu nhà Lam Cảnh?
Trong đầu đại tiểu thư vừa xoay chuyển ý nghĩ, nàng cười cười, nói:
– Vấn đề này có thể để cho trợ lý của tôi là Sở Phàm, Sở tiên sinh trả lời giúp.
Đại tiểu thư nói xong chỉ chỉ vào Sở Phàm bên cạnh.
– Trợ lý à?
Nghe đại tiểu thư nói vậy Sở Phàm thì giật mình thon thót,vốn hắn không có nghĩ tới việc phải rạng rỡ mặt mày trước giới truyền thông, nhưng đại tiểu thư đã nói như vậy là bức bách hắn không thể không nói mấy câu. Hắn không khỏi cười khổ.
À, về sách lược à, thứ lỗi cho tôi khó trả lời. Các vị cũng biết đó, trong một công ty thì sách lược không thể dễ dàng tiết lộ ra ngoài được. Dù sao thì trong ngành bất động sản này còn có rất nhiều đại gia cạnh tranh với chúng tôi. Tuy nhiên tôi có thể tiết lộ một điểm, quyết sách trọng yếu đều từ đại tiểu thư đưa ra, mà chúng tôi đều là người chấp hành thôi.
Sở Phàm nói.
Đại tiểu thư nghe vậy giận dỗi lườm Sở Phàm một cái, tên này có bao nhiêu công lao đều đổ hết lên đầu nàng.
Nhị tiểu thư hưng phấn giơ tay lên.
– Hay cái gì mà hay, lại không phải chuyện tốt của em, em cao hứng cái gì hả?
Đại tiểu thư bực mình trừng mắt nhìn nhị tiểu thư.
– Đương nhiên là có chuyện của em rồi, đến lúc đó vệ sĩ bên cạnh em là diễn viên chính mà, là cố chủ như em thìđương nhiên có quan hệ rồi!
Nhị Tiểu thư cười nói.
– Tiểu Vân, đến lúc đó cho phép con tham gia tiệc, chỉ cần con không gây phiền toái là được.
Kỳ Thiên Vũ cười nói.
– Con biết ba hiểu con nhất mà!
Nhị tiểu thư chạy tới ôm Kỳ Thiên Vũ, cao hứng nói:
– Đúng rồi ba, con muốn gọi Phỉ Phỉ và Mộng Lâm tới, được không?
– Con nói Tiểu Phỉ và Tiểu Lâm à? Lâu rồi ba không gặp bọn nó, cũng được, có thể gọi tới. Tuy nhiên lúc đó các con đừng có nghịch ngợm gây sự đó.
Kỳ Thiên Vũ nói.
– Sẽ không mà, ba yên tâm đi.
Nhị tiểu thư cười nói.
– Ừ.
Kỳ Thiên Vũ nói xong chuyển sang đại tiểu thư, nói:
– Buổi tối ngày mai công ty chúng ta tổ chức tiệc mừng công, con nhanh chóng thông báo đến mỗi nhân viên trong công ty, đồng thời chọn địa điểm tổ chức cho tốt, sắp xếp một số tiết mục hay hay vào nhé.
– Vâng, ba, con biết rồi!
Đại tiểu thư lên tiếng trả lời.
– Ách, chú Kỷ, đại tiểu thư, bữa tiệc tối ngày mai cháu nghĩ hay cứ để đại tiểu thư làm diễn viên chính đi, dù sao chuyện bán xong khu nhà Lam Cảnh thi công lao của đại tiểu thư là lớn nhất. Cháu còn phải đi đảm bảo vấn đề an ninh chung nữa mà. Tiệc lớn như thế mà phải ra mặt chắc cháu té xỉu mất.
Sở Phàm nói.
– Ha ha, được rồi, cái thằng bé Tiểu Sở này, cháu không muốn để người khác biết công trạng của mình sao?
Kỳ Thiên Vũ nói.
– Không muốn, bởi vì cháu đã nói rồi, đây là cháu làm vìđại tiểu thư mà thôi.
Sở Phàm thản nhiên nói.
Một câu này lập tức khiến đại tiểu thư sửng sốt, trên mặt lặng lẽ hiện lên hai đóa mây đỏ, vẻ thẹn thùng tuyện mĩ thực là động lòng người!