Cận Chiến Bảo Tiêu – Chương 162 Người đẹp đua xe – Botruyen
  •  Avatar
  • 35 lượt xem
  • 3 năm trước

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương 162 Người đẹp đua xe

Sở Phàm vừa mới có ý nghĩ này trong đầu, chiếc xe thể thao đắt tiền kia đã đuổi sát phía sau. Tuy vậy kỳ quái là chiếc xe này không vượt qua mà phóng như bay song song với xe Sở Phàm.

Sở Phàm hơi ngạc nhiên, thầm nghĩ, không phải là người này muốn khoe chiếc xe thể thao đắt tiền của hắn với mình chứ? Ái chà, xe Ferraris thể thao, giá chắc phải tới vài triệu, đúng thật là rất hoành tráng. Có điều dường như là chọn thời gian ra ngoài không đúng lắm, nếu muốn khoe thì phải chọn lúc ban ngày, chạy tới khu thương mại đông người nhiều xe mà khoe chứ, tự dưng nửa đêm nửa hôm lại theo mình làm cái gì?

Sở Phàm nghĩ thế, đột nhiên tăng vận tốc lên 190km/h. Chiếc siêu xe Ferrari xa hoa kia thấy xe Sở Phàm tăng tốc cũng tăng tốc đuổi theo. Nhưng khi bắt kịp Sở Phàm cũng vẫn không vượt qua mà lại tiếp tục đi song song với Sở Phàm, dường như là muốn trêu tức hắn vậy.

Tuy nhiên người này đúng là tìm sai đối tượng. Sở Phàm vốn chả phải dạng quái xế, cũng không phải đám thanh niên ham tranh cường háo thắng. Hắn nghĩ thầm, lùi một bước trời quang biển rộng, không thèm chơi với ngươi nữa. Sở Phàm nghĩ thế liền nhả chân ga, giảm tốc độ xe xuống 150 km/h. Hắn nghĩ thầm, thể này còn không thoát khỏi mày sao?

Nhưng Sở Phàm sung sướng tự mãn cũng không được bao lâu. Bởi vì hắn vừa giảm tốc độ thì cũng thấy chiếc Ferrari kia giảm tốc độ, mà nó còn giảm tốc độ xuống thấp hơn Sở Phàm. Đến khi xe Sở Phàm vượt qua nó thì nó lại tăng ga đuổi theo, cuối cùng lại đi song song với xe hắn. Điều này khiển Sở Phàm dở khóc dở cười. Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, chủ nhân của chiếc Ferrari này hẳn không phải là nam giới, bởi vì nam giới không nhẫn nại như vậy. Hắn có thể thể hiện khả năng lái xe hơn hẳn người khác của mình, nhưng chỉ thể hiện trong thời điểm bị khiêu khích. Chứ ai lại như chiếc xe này, trêu đùa không biết chán, vậy nếu mà là nam giới thì hẳn phải là một gã biến thái.

Vì thể Sở Phàm đoán rằng tám phần mười đây là một người phụ nữ, cũng chỉ có một người phụ nữ đơn giản lương thiện, tính cách hơi tinh quái mới trêu đùa người ta mãi như vậy. Sau khi đoán ra đối phương là phụ nữ, Sở Phàm không khỏi bật cười, hắn hạ cửa kính xe, vẫy tay với người trong chiếc xe kia kêu to:

– Này, anh bạn, anh có cảm thấy chơi đuổi bắt với tôi rất vui không? Tôi thấy anh hơi ấu trì đó.

Mọi cô gái đều ghét nam giới nổi cô ta ấu trĩ. Sở Phàm nói thế là muốn kích động người kia, nếu đúng người kia là nữ.

Ngồi trên chiếc xe Ferrari xa hoa là một cô gái tóc dài bay bay, đeo một cặp kính râm. Lúc này khóe miệng cô đang nhếch lên, tạo thành một độ cong vô cùng duyên dáng. Khuôn mặt như bạch ngọc không chút tỳ vết, chẳng khác gì mỹ nhân trong tranh, hơn nữa còn đẹp giống như một tiểu yêu tinh.

– Mắng xong chưa?

Sở Phàm mỉm cười, thản nhiên hỏi.

– Còn lâu mới xong. Anh là đồ điên, đồ dở hơi, đồ thần kinh, làm cho tôi sợ gần chết. Anh có biết vừa rồi tôi sợ thếnào không hả?

Cô gái xinh đẹp nâng cao đê- xi- ben, lớn tiếng nói.

Sở Phàm mặc dù vẫn ung dung nghe nhưng đột nhiên hắnphát hiện cô gái trước mặt trông rất quen, tựa như đã gặp ở đâu rồi. Sở Phàm nghĩ mãi mà không ra.

Cuối cùng rồi người đẹp kia cũng không mắng nữa, bởi cô thấy dù cô có mắng té tát, cái tên thanh niên chết tiệt trước mắt này vẫn cứ nghệt mặt ra cười cười ngây ngô, nhìn thật đáng ghét.

– Không mắng nữa hả? Tôi hỏi cô một chút, cô có phải yêu tinh không?

Sở Phàm đợi trong xe im lặng mới hỏi một vấn đề nghi vấn đã lâu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.