Sở Phàm ôm Trần Mộng Lâm đang trần như nhộng vào trong phòng xông hơi. Hắn mở hơi nước nóng, đứng một lúc đã thấy đầu đầy mồ hôi.
Sở Phàm dùng mấy chiếc khăn tắm trải lên nhau thành vài lớp trên mặt đất, sau đó đặt Trần Mộng Lâm nằm thẳng trên đó. Hắn để đầu Trần Mộng Lâm hướng về một bên, sau đó xoa bóp hai huyệt thái dương của cô, một lúc sau lại dùng thủ pháp bấm huyệt của Nam Thiếu Lâm tác động lên huyệt Nhân Trung của cô.
Tiếp theo hai tay Sở Phàm đặt trên tấm lưng nhẵn nhụi của Trần Mộng Lâm. Hắn dùng thủ pháp xoa bóp đặc biệt của Nam Thiếu Lâm xoa bóp dọc theo kinh mạch của Trần Mộng Lâm, theo huyệt phế du đến quyết âm du, tâm du, thận du rồi lại quay trở lại, lực đạo từ nhẹ tới mạnh, chậm rãi chà sát khiến tấm lưng trắng nõn như ngọc của Trần Mộng Lâm đỏ hồng lên. Chính nhờ phụ trợ của hơi nước nóng cho nên cơ thể Trần Mộng Lâm không ngừng toát mồ hôi.
Sau đó hai tay Sở Phàm chuyển xuống vòng eo thon nhỏ của Trần Mộng Lâm. Năm chặt vòng eo nhỏ đó vuốt ve lại có một cảm giác cực kỳ mềm mại kích thích. Loại cảm giác mềm mại nở nang này dường như muốn nói rằng đây là một thân thể ôn nhu như nước, đang đợi người tới yêu thương che chở.
Hai tay Sở Phàm lướt theo vòng eo nhỏ của Trần Mộng Lâm, chậm rãi đặt lên cặp mông đầy đặn gợi cảm của cô. Những ngón tay Sở Phàm khi vuốt ve đều chìm sâu vào trong cặp mông mềm mại kia, mà một khi buông tay ra, những vết ngón tay vừa lõm xuống lại lập tức phục hồi, quả thực là co dãn mười phần, mềm dẻo mười phần. Mà nơi này của Trần Mộng Lâm đã bị Sở Phàm xoa năn như vậy đến say mê. Hắn vuốt ve cặp mông tròn trịa này như quên cả thời gian. Rất rõ ràng là hai tay Sở Phàm dừng lại ở đây lâu hơn nhiều so với khi đặt trên lưng hay eo cô.
Có thể thấy rõ là ku cậu này cũng chẳng thuần khiết gìkhi mát xa cho Trần Mộng Lâm.
Cuối cùng, hai tay Sở Phàm lưu luyến rời khỏi cặp mông của Trần Mộng Lâm, tiếp tục mát xa. Trong quá trình mát xa, Sở Phàm phát hiện ra cặp đùi Trần Mộng Lâm rất đầy đặn, sờ vào đặc biệt thoải mái. Ấy, sao lại gọi là sờ, đâu có phải là “sờ” chứ? Là mát xa, đúng. mát xa đó!
Cặp đùi của Trần Mộng Lâm săn chắc, đầy đặn, cũng rất là đàn hồi. Mát xa ở đây quả thật vô cùng thích thú, đồng thời cũng thật hấp dẫn. Một cô gái xinh đẹp quyến rũ, thân thể mịn màng bày ra trước mắt, tùy ý để anh mát xa, có thể thấy được là hấp dẫn mãnh liệt thế nào rồi.
Sở Phàm mát xa phía sau xong liền lập Trần Mộng Lâm nằm ngửa lại. Tất nhiên là nhìn từ phía trước, Trần Mộng Lâm lại càng hấp dẫn. Khuôn mặt xinh đẹp, quyến rũ hút hồn, hai vú cao ngất, vùng bụng phăng lỳ, cuối cùng là một dải thung lũng nơi khe suối kia …. Sở Phàm cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, vốn trong buồng xông hơi đã nóng rồi, nhìn thấy thân thể Trần Mộng Lâm mềm mại ôn nhu như nước càng khiến cả người hắn như bị hỏa thiêu. Cũng bởi vậy mà đầu hắn đầy mồ hôi, dục hỏa trong cơ thể bốc lên bừng bừng.
Sở Phàm khẽ cắn môi, dọc theo bộ ngực Trần Mộng Lâm mà xoa bóp. Khi chạm vào bộ ngực tròn trịa mềm mại kia, tim Sở Phàm đập “thình thịch”. Hai vú đầy đặn cỡ C của Trần Mộng Lâm như mời gọi hắn, hai điểm đỏ bừng kia như thiêu đốt hắn, hết thảy đều tràn ngập hấp dẫn. Thân thể Trần Mộng Lâm cũng giống như tính cách của cô, đều khiến người ta khó mà tự chủ được.
– Sờ em đi, sờ đi. Muốn em, muốn em đi…
Khe sâu phía dưới Trần Mộng Lâm có ma lực cực đại, mê người đến cơ nào chứ. Nhưng Sở Phàm biết minh tuyệt đối không thể đụng vào. Nếu giờ lại kích thích Trần Mộng Lâm thêm, nhất định sẽ khiến cô càng rơi vào ảo giác, ý loạn tình mê. Hắn không đành lòng nhìn Trần Mộng Lâm như vậy.
Tuy rằng thần trí của cô đang không minh mẫn, hắn hoàn toàn có thể chiếm đoạt cô, hưởng thụ cô, thỏa mãn cô, cùng với cô hưởng khoái cảm muốn sống muốn chết. Nhưng hắn không làm như vậy. Nếu hắn làm vậy thì hắn với Lâm Phong chẳng có gì khác nhau cả.
Cho nên Sở Phàm ôm chặt lấy Trần Mộng Lâm. Chỉ ôm chặt lấy cô, dù cô giãy dụa, cắn hắn cũng vậy, Sở Phàm không hề buông tay. Hắn biết chỉ cần cố chịu đựng một lúc, mồ hôi trên người Trần Mộng Lâm toát ra, chất độc G trên người Trần Mộng Lâm nhất định được giải.
Trần Mộng Lâm vẫn vuốt ve lưng Sở Phàm, trong miệng vẫn rên rỉ như vậy, chỉ có điều càng ngày càng nhỏ. Cuối cùng, Trần Mộng Lâm dừng động tác. Cô tựa vào vai Sở Phàm, tựa hồ đã ngủ say.
Sở Phàm nhìn Trần Mộng Lâm, lúc này nét đỏ ửng trên mặt cô còn chưa hết. Tuy vậy hô hấp đã đều đều, nhịp tim ổn định, chân mày giãn ra. Tất cả mọi dấu hiệu đều cho thấy cô đã khôi phục bình thường, độc tố đã được giải hoàn toàn.
Sở Phàm lúc này mới thở phào một hơi. Hắn nhìn Trần Mộng Lâm đang ngủ say, hiểu rằng đó là do cô quá mệt mỏi. Hắn dịu dàng nói:
– Tiểu Lâm, ngủ đi, không sao nữa rồi.
Hắn nói xong mới dùng một cái khăn tẩm sạch sẽ bao toàn thân lấy Trần Mộng Lâm, sau đó đi ra khỏi phòng xông hơi.