Cận Chiến Bảo Tiêu – Chương 149 Tao chỉ cần hai cái chân của mày thôi – Botruyen
  •  Avatar
  • 41 lượt xem
  • 3 năm trước

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương 149 Tao chỉ cần hai cái chân của mày thôi

Sắc mặt Sở Phàm xanh mét, sát khí ẩn hiện trong mặt, từng bước tiến về phía Lâm Phong. Ánh mắt sắc bén của Sở Phàm khiến Lâm Phong không rét mà run, trái tim đập càng lúc càng nhanh, bắt đầu có cảm giác khủng hoảng.

Gã rất không thích loại cảm giác này, trái lại, gã còn hy vọng khi Sở Phàm nhìn thấy mình thì phải có cảm giác như vậy. Nhưng hiện tại lại ngược lại, không ngờ là Sở Phàm lại gây cho gã cảm giác bất an khủng hoảng tới mức này. Không hiểu tại sao mình đường đường là một “Lâm thiếu” nổi tiếng ở thủ đô lại phải sợ cái thằng ranh Sở Phàm chỉ xứng là vệ sĩ cho người khác chứ?

Lúc này, Sở Phàm đã tới bên người Lâm Phong. Tất cả mọi người trong quán bar đều cảm nhận được rất rõ cơn phẫn nộ lạnh như băng của Sở Phàm. Đừng nói là Lâm Phong, ngay cả Kim Cương ở một bên cũng cảm nhận được điều đó. Hàn ý lạnh băng của Sở Phàm khiến ngay cả Kim Cương cũng không kìm nổi phải rùng mình, lần đầu tiên hắn nhận thức được rằng mình vẫn chưa biết được thực lực chân chính của vị Thiếu chủ này.

– Lâm Phong, tao chỉ cần hai cái chân của mày thôi.

Sở Phàm đứng trước mặt Lâm Phong, trầm giọng lạnh lẽo nói.

Những lời này của Sở Phàm lọt vào trong tai Lâm Phong nghe quá mức cuồng vọng tự đại, “tao chỉ cần hai cái chân của mày thôi” nghĩa là gì? Nghĩa là Sở Phàm hoàn toàn có năng lực đùa bỡn Lâm Phong trong lòng bàn tay, muốn dọa là dọa, muốn giết là giết, nhưng Sở Phàm lại chỉ cần hai cái chân của gã thôi. Nhưng lời này khiến Lâm Phong nghe thấy không thể chấp nhận nổi. Từ trước tới giờ đã có ai dám nói với gã như vậy đâu, không ngờ có người lại nói muốn hai cái chân của gã. Nếu lời này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽlàm cho người ta cười đến rụng răng — cười Sở Phàm không biết tự lượng sức mình.

– Ha ha, Sở Phàm, mày vĩnh viễn cũng không dám động đến một cái ngón tay của tao. Chuyện đêm nay, tao vẫn còn chưa tính sổ với mày đâu. Đây là một bữa tiệc cá nhân, mày lại vô duyên vô cớ xông vào. Việc này chính là xâm phạm vào quyền lợi của chúng tao. Hơn nữa, mày còn đánh nhau, gây rối ầm ĩ ở dạ tiệc này. Mày chờ xem, mày sẽ không đỡ nổi đâu!

Lâm Phong cứng rắn nói.

– Hai lần trước tao đã đại nhân không chấp tiểu nhân, buông tha cho mày. Nhưng lần này mày vẫn không thức tỉnh, không ngờ dám có chủ ý với người phụ nữ bên cạnh tao. Nếu không lấy hai cái chân của mày thì thực ra tao có vẻ không được đàn ông cho lắm.

Sở Phàm nói xong nắm lấy áo Lâm Phong, lôi gã tới trước sân khấu, lớn tiếng nói với tất cả đám nam thanh nữ tú vẫn còn đang khiếp sợ đứng đó:

– Xem ra tính xấu của Lâm thiếu gia lại nổi lên rồi. Không được, tôi phải dạy cho nó một khóa chính trị tư tưởng. Tất cả nhưng người khác đứng im không nhúc nhích, nếu không hai người bạn của tôi sẽ không khách khí đâu.

Sở Phàm nói xong, trong mắt tràn đầy cảm kích nhìn về phía Kim Cương và Ngân Hồ. Kim Cương và Ngân Hồ tự nhiên là lĩnh hội ý tứ của Thiếu chủ. Kỳ thật rất nhiều lúc Kim Cương muốn chạy đến gọi Sở Phàm một tiếng Thiếu chủ, nhưng Ngô bá đã có lệnh, gã và Ngân Hồ không được nhận thân với Sở Phàm, bởi vậy Kim Cương mới nhịn sự kích động trong lòng xuống.

Tiếp theo Sở Phàm kéo Lâm Phong tới một căn phòng nhỏ trong quán, xem ra hắn định thực sự dạy cho Lâm Phong một “khóa chính trị tư tưởng”. Truyện Sắc Hiệp – https://truyenfull.vn

– Tao nói, tao chỉ cần hai cái chân của mày thôi.

Sở Phàm ném Lâm Phong vào phòng, lạnh lùng nói.

Khóe miệng Lâm Phong đã nhuốm máu nhưng thần trí của gã vẫn tỉnh táo. Một lần nữa nghe thấy Sở Phàm nói như vậy, trong lòng gã dậy lên cảm giác sợ hãi khó hiểu, gã hắn run giọng nói:

– Mày, mày dám?

Sở Phàm nghe vậy cười nhẹ, vẻ mặt đầy chế nhạo. Còn Lâm Phong nhìn thấy nụ cười của Sở Phàm, chỉ cảm thấy nụ cười đó như một con dao, ngay cả cặp mắt cũng ngưng tụ thành hai con dao sắc bén sắp sửa chém vào hai chân gã.

Lâm Phong rùng mình mồ hôi lạnh bắt đầu toát ra đầm đìa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.