[Cấm Kỵ] Bất Luân – Np – ✽ Chương 27: Chuyển dạ – Botruyen
  •  Avatar
  • 102 lượt xem
  • 7 tháng trước

[Cấm Kỵ] Bất Luân – Np - ✽ Chương 27: Chuyển dạ

✽ Chương 27: Chuyển dạ

Editor: JeffmaterXXX

Trước dự sinh hai ngày bọn họ liền đi bệnh viện, chờ đến lúc bụng Nhược Nhàn đau từng cơn muốn sinh mới được đẩy vào phòng phẫu thuật, cha mẹ cô đều canh giữ ở ngoài cửa, cậu em chồng của cô hôm nay cũng tới bệnh viện, cùng nhau đứng ngoài cửa chờ đợi.

Nhược Nhàn khẩn trương nắm chặt tay ông xã, bác sĩ bảo cô thả lỏng, nhưng Nhược Nhàn làm thế nào cũng không được, còn may nữ bác sĩ kia dễ tính, dạy cô làm thế nào hô hấp, cô mới chậm rãi bình tĩnh lại.

Thời điểm bắt đầu sinh, Nhược Nhàn mới cảm thấy đau đớn muốn chết, những vết thương trong quá khứ không thể cùng chuyện này so sánh, cô cảm giác thân dưới gần như muốn nổ tung.

Hàn Đồ đau lòng lau mồ hôi cho cô, \”Bà xã, cố lên.\” Nhưng Nhược Nhàn cái gì cũng nghe không được, cô đau đến sắp không thể hô hấp, bác sĩ bảo cô dùng sức, đầu em bé ra tới rồi, Nhược Nhàn nghe nói có liên quan đến em bé liền ráng hết sức, lúc sắp ngất xỉu tới nơi, cảm giác phía dưới đột nhiên nhẹ nhõm, bên tai truyền đến tiếng khóc lảnh lót của trẻ con.

Cuối cùng cũng sinh rồi, Nhược Nhàn suy yếu vô lực nằm trên gường phẫu thuật, nhìn bác sĩ ôm em bé cho cô xem, có chút xấu, nhăn nheo đỏ hỏn, dưới sự cổ vũ của bác sĩ, cô có chút ghét bỏ hôn hôn em bé.

Bác sĩ nhìn ra được Nhược Nhàn hơi không thích, cười cười, \”Là con trai 3,4 kg, em bé mới sinh ra đều là như vậy, một thời gian thì tốt hơn, cô phải đối với nó sinh ra tình thương của mẹ.\”

Sinh con đúng là rất đau, chờ khi Nhược Nhàn bình tĩnh, cô cảm giác mình đã đi một vòng quỷ môn quan, loại đau đớn này cô không bao giờ muốn trải qua nữa!

Chờ khi giường bệnh đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, Hàn Đồ thật cẩn thận ôm hài tử, Nhược Nhàn nhìn thấy bọn họ đều xông tới, mẹ cô còn lau nước mắt hỏi cô thế nào, Nhược Nhàn nhìn mẹ, lần đầu tiên trịnh trọng nói \”Cảm ơn người, mẹ!\”

Khi nằm trên giường bệnh, cô lần đầu tiên tự mình trải qua, nguyên lai mỗi một người mẹ đều đã trải qua thống khổ như vậy mới đưa bọn họ đến thế giới này, mẹ vuốt mặt cô, \”Không cần cảm ơn, mẹ phải cảm ơn con, là con sinh ra mới khiến mẹ trở thành mẹ.\”

Nhược Nhàn chảy nước mắt, mẹ cô giúp cô lau đi, Hàn Đồ đem hài tử đưa cho cha vợ, vuốt mái tóc mướt mồ hôi của Nhược Nhàn, \”Nhược Nhược, em thật sự vất vả!\”

\”Không có việc gì, đây là em nguyện ý.\” Nhược Nhàn nhìn hắn tươi cười, hài tử bỗng truyền đến tiếng khóc, nhìn thấy cậu em chồng Hàn Trạc vẻ mặt hoảng loạn đang ôm em bé.

\”Mẹ, nó đói bụng phải không?\” Nhược Nhàn nhìn hài tử khóc đến tê tâm liệt phế, vô cùng sốt ruột, mẹ cô ôm cháu qua, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nó, \”Hẳn là đói bụng, con có sữa chưa?\”

Nhiều người nhìn như vậy, Nhược Nhàn có chút xấu hổ, sau đó gật gật đầu, mẹ cô ra hiệu cho mọi người ra ngoài, chỉ chừa lại cô và Hàn Đồ, hài tử nằm trong lòng ngực cô, đột nhiên không khóc nữa, Nhược Nhàn vẻ mặt thần kỳ nhìn bọn họ.

\”Hẳn là biết nó biết con là mẹ nó, ở trong lòng mẹ có cảm giác an toàn, con khi còn nhỏ cũng như vậy.\” Mẹ cô trìu mến sờ soạng gương mặt em bé một chút, sau đó thay cô cởi nút thắt, \”Con đem đầu vú nhét vào miệng em bé, nó sẽ tự mình bú.\”

Nhược Nhàn đem đầu vú nhét vào cái miệng nhỏ, liền nhìn thấy bé con bĩu môi bú sửa, cô cảm giác bên trong vú có cái gì không ngừng chảy ra, khóe miệng hài tử đều là sữa tươi.

Xem em bé bú vui vẻ, Nhược Nhàn cũng an tâm, chờ khi thằng bé bú no, liền đem đầu vú rút ra, sữa mẹ còn sót lại phun lên mặt em bé.

Lau khô vết sữa tươi trên mặt thằng bé, nhìn thấy nó nằm trong lòng ngực mình ngủ say, hài tử quả nhiên không phải ăn thì chính là ngủ. Cha mẹ Nhược Nhàn chiếu cố cô hai ngày liền về nhà, rốt cuộc phải đi làm, chỉ còn lại ông xã cô cùng Hàn Trạc chăm sóc cô.

Ông xã cùng em chồng nhẹ nhàng nói chuyện, em bé liền tỉnh, há mồm liền khóc, Nhược Nhàn nhanh chóng cởi bỏ cúc áo đem đầu vú nhét vào trong miệng nó, bú được sữa mẹ bé con mới nín khóc.

Vỗ nhẹ lưng hài tử, ông xã ân cần đỡ Nhược Nhàn dựa vào phía sau, thời điểm Nhược Nhàn cảm thấy mệt liền dựa vào người hắn, em chồng cô khó coi nhìn cô cho con bú, đều xoay người sang chỗ khác.

Chờ em bé bú no, Hàn Đồ mới đem hài tử giao cho đệ đệ hắn, Nhược Nhàn chỉnh sửa quần áo xong mới xoay người lại, Hàn Đồ muốn đệ đệ ôm em bé một cái, nhưng Hàn Trạc lạnh mặt cự tuyệt, hắn đối với thằng nhóc nhỏ xíu chỉ biết khóc nháo này luôn không quá thích thú.

Hàn Trạc nhìn di động, hẳn là có chuyện quan trọng, hắn liền đi trước, Hàn Đồ ôm con ngồi ở bên cạnh cô, Nhược Nhàn chơi đùa với em bé, một nhà ba người, thoạt nhìn rất ấm áp.

Bọn họ trước đây đã bàn kỹ, thời gian ở cữ Nhược Nhàn sẽ đến trung tâm chăm sóc dành cho bà mẹ và trẻ em, Hàn Đồ còn phải đi làm, ở trung tâm hai mẹ con cô có thể được chăm sóc tốt nhất.

Cho nên sau khi xuất viện Nhược Nhàn liền trực tiếp đến trung tâm chăm sóc, ở đây, cô ăn ngon uống tốt, em bé khóc sẽ có người dỗ, đi tiểu có người thay tã, cô chỉ cần cho con bú, sau đó chính là các loại hoạt động giải trí, còn có thể cùng các bà mẹ bỉm sữa khác tiến hành giao lưu kinh nghiệm.

Nhược Nhàn vừa tới không lâu liền quen biết một bà mẹ người Nga, tóc vàng mắt xanh xinh đẹp hào phóng, tiếng Trung Quốc nói rất lưu loát, tên là Na Lisa, nghe tên đã biết là người Nga.

Con của Na Lisa trong mắt Nhược Nhàn quả thực đáng yêu nổ mạnh, mắt lam tóc đen, đôi con ngươi to tròn ngập nước nhìn cô, Nhược Nhàn nhịn không được trong lòng dâng tràn tình thương của mẹ, thằng nhóc nhà cô mới vừa bú no đã ngủ mất tiêu rồi.

Hài tử mềm mại, ôm cũng không khóc nháo, Nhược Nhàn trên mặt bảo bảo hôn hai cái, những người mẹ khác khả năng thường không thích người lạ hôn con mình, nhưng Na Lisa không để ý, người nước ngoài thấy rất bình thường.

Nhược Nhàn ôm một hồi, hài tử liền khóc, kiểm tra tã của nó một chút, không có ị a, Na Lisa nói bởi vì con cô đói bụng, cô không có nhiều sữa, chỉ đành cho uống sữa bột.

Nhược Nhàn đau lòng, \”Na Lisa, chị có để ý tôi cho bé bú không? Sữa tôi rất nhiều, con trai mới bú no xong.\” Na Lisa hào phóng cười cười, \”Đương nhiên không ngại, tôi còn phải cám ơn cô nữa, cô thật là thiên sứ mỹ lệ thiện lương!\”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

————o0o————

Truyện đăng duy nhất tại trang wattpad JeffmaterXXX. Yêu cầu không chuyển ver và đăng trên cá web tính phí. Nếu muốn mang đi nơi khác yêu cầu xin phép chủ thớt và ghi rõ nguồn. Cám ơn!!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.