✽ Chương 1: Anh họ kì quái , cắm huyệt
Editor: JeffmaterXXX
Nhược Nhàn về đến nhà liền nhìn thấy một thiếu niên đứng trong phòng khách nhà cô, mẹ cô còn thân thiết hỏi thăm hắn có ăn cơm hay không, nhìn thấy cô trở về, mẹ tiến lên lôi kéo cô, giới thiệu, \”Nhàn Nhàn, đây là anh họ con, mau chào đi!\”
Nhược Nhàn nhìn thiếu niên kia đầu cũng không quay lại, lại nhìn mẹ mình bộ dáng nhiệt tình, nhỏ giọng kêu một tiếng, \”Anh họ\”, thiếu niên quay đầu lại, lạnh nhạt nhìn nữ sinh trước mặt còn thấp hơn hắn một cái đầu, đánh giá cô một chút, sau đó không nói một câu liền vào phòng.
Nhược Nhàn có chút xấu hổ, nhưng mẹ cô không chút nào để ý, \”Hắn về sau sẽ ở trong nhà chúng ta, mẹ muốn con cùng hắn hảo hảo ở chung, hảo hảo chiếu cố hắn.\”
Nhược Nhàn gật gật đầu, nhìn thiếu niên đóng chặt cửa phòng, có chút buồn rầu nên ở chung cùng hắn kiểu gì chứ. Chờ đến lúc ăn cơm chiều, cái tên anh họ kia của cô còn không ra cửa, cha cùng mẹ ngồi trên bàn ăn hai mặt nhìn nhau, sau đó bảo cô đi gõ cửa.
Nghĩ đến thiếu niên ban ngày cái mặt lạnh nhạt kia, Nhược Nhàn vẫn mạnh dạn nhẹ gõ cửa 3 lần, \”Anh họ, không đói bụng sao, ra ăn cơm đi.\”
Bên trong không có tiếng đáp lại, quay đầu lại nhìn sắc mặt cha mẹ có chút khó xử, cô lại gõ cửa vài cái, \”Anh họ, ăn cơm…\”, Nói còn chưa dứt lời, cánh cửa liền mở ra, thiếu niên từ trên cao nhìn xuống đứng trước mặt cô, sau đó từ bên cạnh người Nhược Nhàn đi vòng qua, ngồi xuống bàn ăn.
Bữa cơm chiều lần này so với trước kia có vẻ trầm mặc, bốn người yên lặng ăn cơm, Nhược Nhàn lặng lẽ đánh giá thiếu niên, hắn ăn cơm văn nhã lễ độ, thoạt nhìn là biết người rất có giáo dưỡng.
Mẹ thường thường gắp đồ ăn cho hắn, nhưng cô phát hiện thiếu niên một chút đều không có động, lo ăn xong cho nhanh sau đó trở về phòng, Nhược Nhàn đóng cửa phòng lại, nhỏ giọng nói, \”Mẹ, anh họ muốn ở nhà chúng ta bao lâu a?\”
Mẹ không nói chuyện, cha cô một bên lại nói \”Cái này không rõ ràng lắm, con chỉ cần hảo hảo cùng hắn ở chung là được, còn nữa Nhàn Nhàn, về sau con tận lực chớ chọc hắn.\”
Nhược Nhàn nhìn bộ dáng cha mẹ cẩn thận từng li từng tí, ừ khẽ một tiếng, xem ra cái ông anh họ này tính tình không tốt lắm!
Ngày hôm sau cô đúng giờ liền rời giường, sơ tam chuẩn bị trung khảo, mẹ lôi kéo tay cô đi đến ban công, từ trong túi lấy ra một bao màu đỏ, \”Nhàn Nhàn, một hồi con cùng ngươi anh họ đi đi học, anh họ con không quen thuộc này, con dẫn hắn hảo hảo làm quen trường học một chút, còn có, tiền này cầm lấy, đói bụng thì hai đứa mua đồ ăn, ăn nhimột chút.\”
Nhược Nhàn nhìn tiền mặt trên tay mẹ, cô là lần đầu tiên được cho nhiều tiền tiêu vặt như vậy, có chút thấp thỏm hỏi, \”Mẹ, tiền này có quá nhiều hay không a?\”
Mẹ chỉ nói cô tiền nhiều không phải xài cho mình, chủ yếu cho anh họ cô dùng. Nhược Nhàn ở dưới lầu chờ a chờ, mới nhìn thấy hắn khoan thai bước xuống, \”Anh họ, sắp trễ giờ rồi!\”
Thiếu niên lại không gấp gáp, chậm rì rì đi ra cửa, nhà cô cách trường học không xa, qua mấy cái đèn xanh đèn đỏ liền đến, chỉ là ông anh họ này đi đường thật chậm, nhìn vẻ mặt hắn không dễ chọc, Nhược Nhàn lại không dám thúc giục hắn, chỉ có thể đi theo phía sau hắn, trong lòng gấp tới không xong.
Chờ hai người từ từ đi đến cổng trường, chuông vào học đã vang lên, bọn họ bị chủ nhiệm giáo dục bắt được, quang vinh đi vào văn phòng.
Sau khi nghe chủ nhiệm giáo dục giáo huấn suốt một tiết, chủ nhiệm lớp bọn họ mới thiện lương đem hai người lãnh về phòng học, Nhược Nhàn gục đầu ngồi trở lại ghế, hôm nay là ngày cô mất mặt nhất a.
Thiếu niên đút tay vào túi quần đứng trên bục giảng, trong mắt không nhìn người phía dưới, nghe chủ nhiệm lớp giới thiệu xong, một chữ cũng không nói liền đi xuống ngồi vào vị trí trống bên người Nhược Nhàn.
Thành tích Nhược Nhàn không tốt, đều là ngồi ở sau cùng, đệ nhất đếm ngược ngồi cùng bàn với học sinh chuyển trường, cho nên chủ nhiệm lớp để cho hắn ngồi bên cạnh cô. Nhược Nhàn nhìn hắn vẻ mặt lạnh nhạt ngồi cạnh mình, đem cuốn sách hướng hắn di di, sau đó cúi đầu nhìn sách.
Thời gian nghỉ trưa giáo viên bảo cô dẫn hắn đi lãnh đồng phục cùng sách vở, lãnh đồ vật xong, Nhược Nhàn dẫn hắn đi nhà ăn ăn cơm, cho hắn gọi mấy món sang trọng đắt tiền, nhưng hắn cũng chỉ ăn một lát liền buông đũa.
Nhìn trước mặt hắn còn thừa rất nhiều đồ ăn, xem ra hắn là loại người rất hay bắt bẻ, thiếu niên nhìn vào mắt nữ sinh trước mặt, cô vậy mà có thể ăn.
Tan học về nhà, Nhược Nhàn mang theo hắn đi siêu thị dưới lầu, mua một đống đồ ăn vặt, sau đó hỏi hắn muốn ăn cái gì, thiếu niên có chút ghét bỏ nhìn cô, những cái đó là đồ ăn vặt, cũng không nói một câu trực tiếp rời khỏi siêu thị.
Cha mẹ hôm nay tăng ca trở về thì trời đã khuya, cho nên cũng chỉ có hai người bọn họ ở nhà, bọn họ đều không phải loại người biết nấu cơm, chỉ có thể kêu cơm hộp. Chờ thu thập xong rác rưởi, toàn thân cô đều là mồ hôi, tắm rửa xong mới phát hiện không có mang nội y quần lót, nghĩ tới hắn hiện tại khẳng định là ở trong phòng, liền mặc váy ngủ đi ra.
Ra tới liền nhìn thấy thiếu niên khoanh chân ngồi trong phòng khách, thiếu niên ngẩng đầu liền nhìn thấy cô ngốc ngốc đứng ở đó, cái váy ngủ rất mỏng xuyên thấu, cảnh xuân bên trong nhìn không sót thứ gì, đầu vú nho nhỏ hơi nhô lên dưới làn váy ngủ, cô không có mặc nội y.
Nhược Nhàn nhìn ánh mắt hắn trần trụi, mới phát hiện cái váy ngủ này của mình quá mỏng, muốn che lại cảnh xuân trước ngực, thiếu niên lại có hứng thú liền đi đến bên cạnh cô, ôm lấy bờ eo thon gọn mát rượi, \”Mặc đồ dâm như vậy, muốn câu dẫn tôi à?\”
Cách lớp váy mỏng sờ lên ngực cô, hai nụ hồng mai trước ngực nhô lên bị hắn bóp lấy, loại cảm xúc xa lạ tê dại này làm toàn thân Nhược Nhàn một chút liền mềm nhũn, vô lực dựa vào ngực hắn.
Không nghĩ tới cô lại mẫn cảm như vậy, sờ xuống hạ thể cô trần trụi phía dưới, quả nhiên không có mặc quần lót, bàn tay đặt lên âm hộ xoa nắn, ngón giữa men theo cái khe bướm khít khao, tùy tiện cắm vào hai cái, dâm huyệt phía dưới liền ướt thành một mảnh.
Nhược Nhàn chưa bao giờ có người chạm qua phía dưới của mình, bây giờ lại bị hắn sắc tình cắm lộng như vậy, vội túm lấy cổ tay hắn, thở hổn hển nói \”Đừng… Đừng như vậy… Thật ngứa… A ~\”
Không chỉ làm hắn không dừng lại, ngược lại ngón tay ở bên trong lồn nhỏ của cô thọc cắm càng lúc càng nhanh, Nhược Nhàn kêu lên từng tiếng kiều suyễn, hơi thở dồn dập đạt tới cao trào.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
————o0o————
Truyện đăng duy nhất tại trang wattpad JeffmaterXXX. Yêu cầu không chuyển ver và đăng trên cá web tính phí. Nếu muốn mang đi nơi khác yêu cầu xin phép chủ thớt và ghi rõ nguồn. Cám ơn!!!