-
Ăn xong cơm, Tiểu Thất tạm biệt với hai người.
“ Cậu đi đâu vậy, hay là cậu đi xem phim với tụi tớ đi?” Lưu Tuyền đề nghị.
“ Không đâu.” Tiểu Thất chớp chớp mắt, “ ăn rồi cũng uống rồi, làm bóng đèn của hai người nữa thì không tốt lắm. Các cậu đi chơi đi, hôm nay vừa đúng là thứ sáu, tớ muốn về nhà xem thử.”
Nghe Tiểu Thất nói vậy, Lưu Tuyền gật đầu, “ vậy tụi tớ đưa cậu về.”
“ Không cần đâu, hai người các cậu khó khăn lắm mới có thời gian gặp nhau, vẫn là đi hẹn hò đi, một mình tớ tự lái xe về là được.” Tiểu Thất từ trên ghế đứng lên.
“ Vậy được thôi, cậu về nhà cẩn thận, tới nhà rồi nhắn tin báo cho tớ.”
“ Ok!”
Quán ăn cách phòng làm việc rất gần, Tiểu Thất đi xuống hầm gửi xe phòng làm việc lấy xe, tự mình lái xe về nhà.
Sau khi cô làm việc, Tiêu Lăng lo lắng cho cô không có xe sẽ không tiện, liền tặng cô một chiếc, một chiếc xe rất đại chúng, cô đã lái rất thuận tay.
Gần đây luôn bận vẽ bản vẽ thiết kế, mấy ngày rồi chưa về nhà.
Vẫn thật sự nhớ nhà rồi.
Tiểu Thất lái xe về khu biệt thự ở ngoại ô, nhà bọn họ từ sau khi em gái ra đời, vẫn luôn sống ở khu biệt thự ngoại ô trước kia, bây giờ daddy đã giao tất cả công việc cho anh trai xử lý, triệt để không lo đến chuyện làm ăn, ngược lại khổ cho anh trai, mỗi ngày đều vô cùng bận rộn.
Nghĩ đến đây, Tiểu Thất không nhịn được mỉm cười.
Lúc tới nhà, dừng xe lại, xa xa đã thấy có một người đi qua đi lại bước trong sân biệt thự, Tiểu Thất thấy được người đó, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Đáng chết!
Kẹo dẻo này sao lại ở đây?!
Lúc Tiểu Thất đang do dự có nên đi vào không, người trong sân đã nhìn thấy Tiểu Thất, đôi mắt người đàn ông bỗng chốc sáng lên, lập tức vẫy tay với Tiểu Thất, “ Tiểu Thất Tiểu Thất, ở đây ở đây!”
“ Đáng chết!”
Vẻ mặt Tiểu Thất chán nản, cô “ ầm” một tiếng đóng cửa xe lại, sải bước đi tới sân, người đàn ông đã cười híp mắt bước lên, “ ai da, Tiểu Thất cuối cùng em cũng về rồi, anh biết chắc hôm nay em nhất định sẽ về nhà, cho nên sớm đã đợi em ở đây rồi.”
Tiểu Thất không vui lòng, không thèm đếm xỉa người đàn ông, lạnh mặt bước vào trong phòng khách.
Người đàn ông cũng không để ý, cười hì hì, đi nhanh theo kịp Tiểu Thất, “ Tiểu Thất à, anh cố tình đợi em ở đây, em không có gì muốn nói sao?”
“ Anh đến đây làm gì?!”
Vẻ mặt người đàn ông như trái tim tan vỡ cộng thêm đau lòng, bụm chặt ngực nói, “ Tiểu Thất, em nói như vậy thật quá tổn thương người ta rồi, em có biết mỗi ngày anh buổi sáng cũng nhớ em, buổi tối cũng nhớ em, nhớ em nhớ đến từng phút từng giây cũng ngủ không được …”
Sau lưng Tiểu Thất lông dựng đứng lên, ớn lạnh không thôi, cuối cùng cô cho người đàn ông đó một ánh mắt, “ im miệng!”
“ Ôi, Tiểu Thất em chịu nhìn thẳng anh rồi, anh thật sự rất cảm động …”
Tiểu Thất xém chút ói máu.
Đáng chết!
Nhìn không ra cô rất chán ghét anh ta sao!
Tên người đàn ông này là Đường Dạ, năm nay mới 28 tuổi, đừng nhìn tuổi tác không lớn, trên thực tế của cải rất nhiều. Quen biết với anh ta cũng là chuyện rất cẩu huyết, trước kia lúc Tiểu Thất tròn 24 tuổi, lúc đó Lục Sâm đã đi Thụy Sĩ một khoảng thời gian, Tiêu Lăng lo lắng Tiểu Thất cứ không quen bạn bè sẽ trở nên hướng nội, cho nên đúng hạn cử hành một buổi tiệc sinh nhật đặc biệt long trọng cho Tiểu Thất.
Nói là tiệc sinh nhật, trên thực tế, người được mời toàn là những thanh niên có tài anh tuấn, người đến không nhiều, nhưng ai ai cũng là nhân vật tinh anh, vả lại toàn là sau khi thông qua sự sàng lọc của Tiêu Lăng mới chọn ra.
Đường Dạ này là một trong số đó.
Trên bữa tiệc sinh nhật, Tiểu Thất không muốn khiến ba mẹ lo lắng cô, cho nên biểu hiện cũng vô cùng tự nhiên thanh thản.
Cô vốn dĩ muốn ứng phó mấy người này cho xong thì thôi, nhưng mà nào ngờ được, sau khi bữa tiệc sinh nhật. Đường Dạ này lập tức hóa thân thành kẹo dẻo, cư nhiên bám lấy cô, vả lại còn là tiết tấu không bỏ được.
Lúc mới bắt đầu theo đuổi cô có thể nói là điên cuồng.
Mỗi ngày đều ở trước cửa phòng làm việc cô đợi cô tan ca, nhưng lúc đó công việc của cô chỉ mới khởi đầu, có lúc bận đến đêm khuya, tan ca liền nhìn thấy Đường Dạ tội nghiệp mà dựa trên xe, tạo hình đều trở nên rất thê thảm.
Tiểu Thất không chỉ một lần rõ ràng mà từ chối anh ta, “ hai chúng ta không thích hợp, tôi cũng không thích anh!”
Ai ngờ Đường Dạ như nghe không hiểu vậy, vẫn bám lấy cô không buông.
“ Em cảm thấy hai chúng ta không hợp, nhưng anh cảm thấy hai chúng ta đặc biệt hợp nhau đấy, em không thích anh cũng không thành vấn đề, anh thích em chẳng phải được rồi sao?!”
Tiểu Thất quả thật là muốn ói máu.
Từ đó trở về sau luôn trốn tránh Đường Dạ, ai ngờ Đường Dạ này lại có bản lĩnh như vậy, không biết dùng biện pháp gì, lại thuyết phục được daddy mami còn có anh trai, sau đó … anh ta liền thường thường xuất hiện ở nhà cô.
Tiểu Thất vốn cho rằng Đường Dạ chỉ là nổi hứng nhất thời, thời gian lâu rồi sẽ tự động từ bỏ, nhưng mà không ngờ tới, bây giờ hai năm trôi qua, anh ta lại không có chút ý định từ bỏ gì cả.
“ Tiểu Thất Tiểu Thất …”
“ Đường Dạ!” Tiểu Thất đột nhiên dừng bước, Đường Dạ bất thình lình, xém chút ngã sấp xuống, anh vội vàng đứng vững người lại, thấy sắc mặt Tiểu Thất nghiêm túc, anh cười nói đùa, “ sao vậy, Tiểu Thất em có phải có chuyện muốn nói với anh không?”
“ Phải!”
“ Vậy em nói đi!”
Tiểu Thất hít sâu một hơi, nhìn vào mắt Đường Dạ nói rằng, “ Đường Dạ, anh thật sự không cần phải như vậy, tôi đã nói với anh rồi, tôi có người mình thích, anh không cần lãng phí thời gian trên người tôi nữa. Thật đấy, điều kiện anh tốt như vậy, chắc chắn sẽ kiếm được một cô gái đặc biệt hợp với anh …”
“ Ngừng lại ngừng lại!” Đường Dạ nghe đến nhíu chặt lông mày, “ Tiểu Thất à, những lời này anh đã nghe quá nhiều lần rồi, em có thể đổi cách nói khác không.”
Tiểu Thất xém chút ói máu.
“ Đường Dạ!!”
“ Đây, anh đây nè.” Đường Dạ cười tít mắt ngoáy ngoáy lỗ tai, “ anh lại không bị lãng tai, Tiểu Thất giọng em không cần lớn như vậy.”
Tiểu Thất, “ …!”
Sắc mặt của Đường Dạ dần dần nghiêm túc lại, nửa đùa nửa nghiêm túc mà nói, “ Tiểu Thất à, người ta Dung Cảnh theo đuổi Lưu Tuyền hai năm, cuối cùng ôm được người đẹp về nhà, anh cũng đã kiên trì hai năm rồi, anh tin kiên trì sẽ có hồi báo.”
Tiểu Thất rõ ràng mà trả lời, “ sẽ không!”
“ Vậy cũng phải thử qua rồi mới biết phải không.” Trong mắt Đường Dạ lóe lên tia âm u, anh vỗ nhẹ lên vai của Tiểu Thất, “ anh biết em nghĩ như thế nào, chẳng phải em lo lắng sẽ làm chậm trễ anh sao, em yên tâm đi, năm nay anh mới 28 tuổi, vẫn còn trẻ đấy, có đủ thanh xuân có thể làm chậm trễ.”
Tiểu Thất, “ …”
Nói chuyện với người này sao cứ nói không thông vậy!
“ Em đừng khuyên anh nữa, trừ khi người mà em đợi trở về, nếu không anh nhất định sẽ không buông tay.” Đường Dạ híp mắt lại cười nhẹ nói, “ là cục đá anh cũng có lòng tin có thể làm nóng trái tim em.”
Tiểu Thất cười ngất!
Bỏ đi!
Nếu đã nói không thông, cô không phí lời nữa chẳng phải được rồi sao!
Tiểu Thất tăng nhanh bước đi, sải bước đi vào phòng khách.
Trong phòng khách.
Hai đứa bé đang loạng loạng choạng choạng trêu đùa nhau trong phòng khách.
Đứa lớn hơn chút vừa mới ba tuổi, là em gái của Tiểu Thất Tiêu Niên, đứa nhỏ hơn chút nhìn lên cũng chỉ khoảng hai tuổi, mặc bộ đồ liền thân hình con thỏ màu hồng đáng yêu, đi bộ loạng loạng choạng choạng, trông vô cùng đáng yêu.
Tiểu Thất nhìn thấy bé gái, ánh mắt lập tức trở nên dịu dàng.
Bé gái nhỏ cũng phát hiện ra Tiểu Thất, nhìn thấy Tiểu Thất lập tức chạy qua hướng Tiểu Thất, “ mẹ!”