Đợi đến khi ra khỏi cửa phòng khách, đi đến được hoa viên của biệt thự.
Triệu Đào cuối cùng cũng không nhịn được,nói, “Lục tổng, sao ngài lại đồng ý cho Lục Sâm vào công ty làm việc, ý định của Lục Vĩnh Cường thì mọi người ai cũng rõ, mục đích ông ta đưa Lục Sâm vào công ty chắc chắn không đơn thuần, ngài đã biết vậy sao vẫn đồng ý.”
Lục Sâm dựa người vào xe lăn, nghe thấy lời của Triệu Đào, mặt anh vẫn bình tĩnh, “So với việc cứ để bọn họ tìm đủ mọi mưu hèn kế hiểm không bằng tôi cứ để cho nó vào! Tâm tư của Lục Vĩnh Cường không đơn thuần, nhưng tâm tư của Lục Dương càng không đơn thuần! Ha——Lục Vĩnh Cường còn tưởng có thêm một thằng con là thêm được sức mạnh chắc, sao anh ta không nghĩ xem, anh ta vứt bỏ Lục Dương bao nhiêu năm, cứ cho là Lục Dương đứng cùng một chiến tuyến với anh ta, thì đó cũng chỉ là tạm thời! Chỉ cần Lục Dương có được quyền thế trong tay, chắc chắn nó sẽ không để cho Lục Vĩnh Cường được thoải mái đâu!”
“Cái tên Lục Dương ấy đúng là không cần thể diện!”
Có thế chứ không cần thể diện nữa cũng có sao!
Anh quản lý công ty bao nhiêu năm nay, trên dưới trong công ty đều là người của anh, nếu như Lục Dương nghĩ hắn đã vào được công ty là có thể giở được trò gì thì đúng là nực cười!
Triệu Đào vẫn còn cảm thán, “Không ngờ Lục Dương là con trai ruột của Lục Vĩnh Cường, chớp mắt một cái đã trở thành cháu gọi ngài bằng chú, Mẹ ơi…..Tôi vừa tưởng tượng ra một cảnh tượng!
“Ửm?”
Triệu Đào đẩy xe lăn đi thẳng, vừa đi vừa cười, “Tôi đang nghĩ đến sau này nếu ngài kết hôn với Tiêu tiểu thư thì Lục Dương gặp Tiêu tiểu thư phải gọi cô ấy là thím, tôi đoán hắn sẽ rất muốn ho ra máu đấy! Còn Tiêu tiểu thư, bạn trai cũ trở thành cháu trai, không hiểu sau khi Tiểu tiểu thư biết được chuyện này sẽ phản ứng ra sao!”
Lục Sâm không kiềm được khi nghĩ đến phản ứng của Tiểu Thất, anh nhướn lông mày, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
Hai người vừa đi tới cổng biệt thự, Triệu Đào đang định chuyển Lục Sâm lên xe, đột nhiên thấy có bóng người từ trong biệt thự chạy lại.
“Ựa…..chủ tịch, có khách không mời!”
Lục Sâm quay xe lại, phía biệt thự, Lục Dương đang bước nhanh đến chỗ họ.
“Chú ơi, đợi một chút!”
“Lục tổng?”
“Cứ đợi chút!” Anh muốn chờ xem Lục Dương định nói gì với mình!
Rất nhanh sau đó, Lục Dương đến được chỗ họ, hắn thở gấp đứng trước mặt Lục Sâm, “Chú, cháu có chuyện muốn nói với chú!”
Vừa nói, hắn vừa liếc sang Triệu Đào.
Triệu Đào thấy vậy cũng chẳng buồn động đậy.
Lục Sâm đưa mắt tỏ ý với Triệu Đào, nhưng Triệu Đào vẫn không yên tâm, Lục Sâm nhạt giọng nói, “Đây là nhà tổ, sẽ không ai làm gì tôi đâu!”
Triệu Đào nghe vậy mới lui xuống, anh đứng trước cổng, ở một vị trí không xa không gần.
“Có chuyện gì, nói đi!”
“Chú, trước đây cháu không biết chú là chú của cháu cho nên có nhiều chỗ đã mạo phạm đến. Hôm nay, cháu đến để xin lỗi chú một tiếng!”
Hắn nhập vai khá nhanh, mở miệng đóng miệng là một câu chú, không vấp váp chỗ nào.
Lục Sâm xoa hai bàn tay vào nhau, anh không ngẩng đầu, thong thả nói,
“Chỉ là vì chuyện này hả?”
“Không phải hoàn toàn!”
“Vậy thì nói một lần cho xong đi!”
“Cháu còn muốn nói về chuyện liên quan đến Tiểu Thất!” Lục Dương mím môi khẽ nói, “Lần trước cháu vào viện thăm Tiểu Thất, mấy lời cháu đã nói ở đó mong chú đừng để tâm, nói trắng ra, chỉ là do cháu không cam tâm thôi, nên mới tỏ ra hơi kich động như vậy! Cháu đảm bảo, sau này tuyệt đối sẽ không lặp lại chuyện như vậy nữa, nhưng mà…..cháu vẫn phải nhắc nhở chú, Tiểu Thất…..Cô ta không phải là một cô gái tốt, nên cháu mong chú không bị cô ta lừa!”
Lục Sâm nhếch mép, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, “Còn gì nữa không?”
“Chú còn nhớ cái lúc ở quán bar chứ, thực ra sau đó Trương Hy lại gọi cảnh sát, tất cả bọn cháu đều bị bắt về đồn, sau đó…..Tiểu Thất đã được một gã khá đẹp trai bảnh bao bảo lãnh ra ngoài, hơn nữa động tác giữa hai người họ vô cùng, vô cùng thân mật!”
Ánh mắt đen mịt của Lục Sâm lướt qua một hơi lạnh.
“Rốt cục cậu muốn nói gì!”
“Cháu chỉ mong chú có thể cẩn thận hơn thôi, Tiểu Thất…..Cô ta tuyệt đối không ngây thơ như ngoài mặt đâu! Cho nên hy vọng chú có thể có chút phòng bị trước cô ta. Không chừng…..Cô ta vì thân phận của chú mới tiến tới với chú.”
Lần này Lục Sâm thực sự không nén được cười, ánh nhìn hướng thẳng vào Lục Dương, “Tôi thật sự thấy đáng thương thay cho cậu!”
Mặt Lục Dương biến sắc.
“Cậu quen với Tiểu Thất hơn hai năm, không ngờ cậu không hiểu gì về cô ấy cả, chỉ vì một vài thứ bề ngoài mà hoàn toàn nghĩ xấu cho cô ấy! Tôi cũng rất vui mừng vì hai người đã chia tay rồi, càng vui hơn nữa khi Tiểu Thất đã kịp nhận ra bộ mặt thật của cậu, nếu không…..Với tính cách của cô ấy, chỉ cần cậu không để lộ ra, sợ rằng cô ấy sẽ còn tiếp tục bị cậu lừa dối!”
Lục Dương nắm chặt bàn tay, hắn nỗ lực để kiềm chế cảm xúc của bản thân.
“Chúng tôi bắt đầu quen nhau chưa tới một tuần, nhưng tôi tự nhận thấy bản thân hiểu cô ấy hơn cậu!”
Ít nhất!
Đối với Lục Dương, Tiểu Thất chỉ là một cô bé lọ lem tầm thường!
Nhưng dưới sự quan sát của anh và những lời nói mà thi thoảng Tiểu Thất bộc lộ thì điều kiện gia đình của Tiểu Thất không hề thua kém! Riêng chuyện anh trai cô ấy mở công ty riêng đã đủ để thấy, cô là một cô công chúa sống trong vòng tay yêu chiều của bố mẹ và của anh trai.
Một cô gái với cuộc sống hạnh phúc như vậy, sao phải bận tâm đến việc đào mỏ kia chứ!
Nếu nói rằng Tiểu Thất thích anh vì anh đẹp trai thì còn tin được, còn nếu nói Tiểu Thất chỉ vì tiền?
Ha——
Thật nực cười!
Coi như lùi lại một vạn bước, Tiểu Thất nếu thật sự cần tiền, sao cô ấy phải yêu cái tên nghèo rớt Lục Dương hơn hai năm chứ!
“Lục Dương, cậu đúng là hết sức nực cười có biết không!”
Lục Dương cố gắng nén sự tức giận xuống, khóe miệng hắn nở nụ cười, “Xem ra chú rất tin tưởng vào con người của Tiểu Thất, nếu đã vậy, cháu chỉ có thể chúc phúc cho hai người sớm đến được với nhau!”
“Chắc chắn chúng tôi sẽ đến với nhau thôi!” Lục Sâm nheo mắt, trong ánh mắt đen láy ấy là một màn đêm lạnh lẽo, “Nhưng Lục Dương này, tôi cảnh cáo cậu sau này tránh xa Tiểu Thất một chút!”
Không phải anh lo sợ hai người họ gương vỡ lại lành!
Lục Sâm chỉ không muốn người này lượn lờ trước mắt Tiểu Thất, mất công làm cô ấy buồn nôn!
Lục Dương cũng không ngốc!
Trên thực tế, hắn còn vô cùng thông minh!
Khi nãy chỉ có một chốc cuộc đối thoại trong phòng khách mà hắn đã nhìn ra!
Người bố của hắn chẳng có chút quyền lực nào trong nhà này, chuyện gì ông ta cũng phải nhìn sắc mặt của lão gia, còn thái độ của lão gia với Lục Sâm và bố hắn thì khác đến 180 độ, nói lão gia nhìn sắc mặt của Lục Sâm cũng không quá.
Trong cái nhà này, nói trắng ra, người trụ cột vẫn là Lục Sâm.
Đây cũng là lý do hắn đuổi theo Lục Sâm ra đến đây!
Lục Sâm…..tạm thời hắn không được phép đắc tội!
Cho nên mới có những lời khuyên nhủ Lục Sâm như vừa rồi, trên mặt thì là để anh phòng bị Tiểu Thất, nhưng thực chất, hắn chỉ tới để làm thân với anh!
Nhưng không ngờ được…..người chú này của hắn lại thật sự tin tưởng Tiểu Thất!
Làm cho hắn định nịnh hót thì lại nịnh nhầm lối!
Lúc này nghe thấy lời cảnh cáo của Lục Sâm, Lục Dương trong lòng rất khó chịu, nhưng trên mặt vẫn phải tươi cười gật đầu, “Chú cứ yên tâm, sau này Tiểu Thất chỉ là thím của cháu!”