– A đừng đi.
– Why? Ko đi chả lẽ a ngồi nói chuyện với ma nơ canh à? – E nhìn D và cô ấy đang ngước nhìn e ánh mắt long lanh.
– Ko……..ko e cũng ko biết mở lời như nào, thật..sự là như vậy. – D nói mà cứ ngập ngừng.
– Tại sao thì vẫn bình thường thôi, cứ nói như trước có sao đâu. – E vẫn đứng nó.
– Giờ đã thay đổi rồi mà. – D lại cuối đầu xuống.
– Đúng, thay đổi rồi, thời gian sẽ thay đổi mọi thứ, e đã thay đổi và a cũng vậy. – E ngồi xuống.
– E biết mà, nhưng ko ngờ a lại thay đổi nhanh quá. – D nhìn e vẫn với cánh ánh mắt long lanh nhưng hơi thoáng buồn.
– Điển hình. – E nhướng mài.
– Tóm lại là a ko còn như xưa nữa. – D vẫn nhìn e trân trói cơ mà vẫn chưa buông tay ra.
– Ờ lông nách bạc gần hết rồi. – E nói giọng hài hài để giảm bớt cái sự ngại ngùng của D
– Ơ… – D mỉm cười, cô ấy vẫn với cái nụ cười như ngày nào.
– Cười rồi thì nghe anh phỏng vấn được chưa? – E cười.
– Phỏng vấn cái gì? – D nhìn e ngây ngô.
– Gần 1 ngàn ngày nay e sống bên nữa trái đất thế nào? – E pha trò.
– Là sao?
– Thì ý a là mấy năm nay e sống ở USA thế nào Barack Omaba có đối xử tốt với e ko? Mỹ đen có ăn hiếp e ko? Và e có khỏe ko? Học hành thế nào? Đại ý nó là vậy. – E lên 6 câu vọng cổ luôn.
– À, cũng tốt lắm. Mà làm gì có obama nữa?
– Ko có gì, mà e biết a là ai ko?
– Ơ…a bị hâm hai dây thần kinh bị lệch thế, hỏi câu lãng xẹt.
– Thì a sợ bên đấy rồi quên bạn ở VN ấy mà.
– Làm sao quên được chứ, à mà bạn gái a đâu ko dẫn theo giới thiệu cho e biết. – D nhìn thẳng mắt e.
– À ờ a làm gì có bạn gái mà dẫn. – E chối.
– Đừng giấu e, a đù nói e biết rồi. – D nhìn xuống đất.
– Thế hả?
– Ờ.
– Thôi mà bạn gái a giới thiệu sau đi. Mà e về khi nào e lại đi?
– Cỡ nữa tháng nữa.
– Ko đợi ăn tết rồi đi luôn.
– E ăn tết rồi mà ăn gì nữa.
– Chưa mà.
– Ăn rồi hai ba bữa rồi còn gì nữa.
– À, quên người Mỹ rồi mà.
– Hi, nói đùa thôi tại e về có tháng thôi, ở hỗm rài nửa tháng rồi còn gì nữa.
– Cái gì, nửa tháng mà a ko biết gì luôn cơ đấy, ko nhờ a phủ sóng mạnh chắc giờ e cũng giấu a luôn.
– Ko phải tại…
– Tại cái gì mà tại, dù sao hết tình vẫn còn nghĩa mà. – E nhìn cái điệu bộ của D là e biết cô ấy nghĩ gì rồi.
– Hihi – D nhìn rồi mỉm cười.
– Ờ mà nắm tay có trả tiền ko đấy? – E giơ cái tay bị D nắm nảy giờ lên trước mặt D.
– Ơ oh sorry! – D định rút tay thì e giữ lại.
– Thôi a ko tín phí đâu cho e nắm hết đêm nay đó.
– Xì. – D trề môi cơ mà vẫn để yên cho e nắm.
E cười rồi vẫy tay ra hiệu kêu thằng T lại, kêu thằng ku kêu bọn kia ra ngoài làm set bia cho nó ko khí chứ ở trong này ngột ngát với lại khó mần ăn quá. Hồi ra ngoài mà chị C cứ giành cái việc tính tiền với e, giành với chị ấy mãi mà ko được nên e đưa ra tối kiến là 50/50 cơ mà cũng ngốn trên 3 củ của e. Ra lấy xe bo cho thằng bv thêm 100k nữa, mà ra tới chổ sáng D mới đứng lại nhìn e che miệng cười.
– What happen?
– Nhìn a e mắc cười ko chịu được.
– À, fashion 2014 là nó thế đấy cười gì mà cười. – E ngó xuống cái tông lào quần short của e, mà nhìn cũng bảnh mà nhể.
– Hihi.
– Thôi hai cô nương lên xe đi tại hạ đèo luôn.
– Yes sir!!! – D đưa tay chào kiểu quân đội rồi lẽo đẻo chui zô xe.
– Ê a ba đù, coi dẫn đường đi nhá. – E hú ba đù.
– Ok chú e.
– Ok let’s go!
Lái xe chạy theo ba đù để đi tăng hai, gọi là tăng hai cho vui thôi chứ cũng vui là chính chứ ko muốn nhậu bét nhè. Cơ mà vừa bước vào trong xe thì 4 gà mái cứ y như nắng hạn gặp mưa rào ý, Chị C hồi đó cũng hay đi với chị T với chị Y thì ít hơn, còn D thì chị T chẳng lạ gì chỉ có chị Y là ko biết thôi nhưng mà gà mái thì quen nhanh lắm. E với hai thằng mắc dịch thì lâu lâu chỏ mỏ vào thôi. Chạy hồi cũng tới được một cái quán lẩu dê nằm trên đường nào thì quên mẹ rồi, nằm trong đường nhỏ mà cũng đông khách ra phét. Khổ cái là ko có chổ đậu xe hơi, nên a chủ quán dẫn qua bên khu vực nhà của a ý hay sao ý đậu tạm. Ba thằng gà trống bước ra thì chả đứa nào thèm ngó cái cho vui, còn bốn gà mái vừa bước ra thì bọn kia nhìn muốn rớt con mắt ra ý, trong này cũng toàn bọn xăm trổ tóc vàng tóc nâu y như con micky nhà e vậy. Còn một bàn ngoài sân vườn đã dọn chén ly lên sẵn chắc là do ba đù đặt sẵn, theo phép lịch sự tối thiểu khi đi với gái e kéo bốn cái ghế ra cho bốn gà mái ngồi.
– Hai thằng bây thấy thằng N nó dễ thương ko, hai thằng bây ko biết ga lăng gì hết. – Chị Y lườm thằng T với thằng H.
– E biết trước nó làm rồi nên bọn này cũng thấy ko cần thiết nhúng tay vào thôi. – Thằng T đá lại.
– Hứ. – Chị Y nguýt nó một cái.
– Nào m.n ngồi đi. – Ba đù mới đi rữa mặt ra rồi nói.
– Ê lú qua ngồi kế tao nè ku. – Thằng T nói
– Ok. – Tư lú lôi cái ghế qua chỗ thằng T.
E thì ngồi xuống cạnh chị T, cơ mà bà ý còn rủ D đổi chổ chả biết bà ý có ý gì, D cũng qua nhìn e cười rồi ngồi xuống. E lau chén cho D rồi cho e.
– Mấy đứa dùng gì. – A chủ quán có xăm con rồng trên tay nhìn đẹp vãi.
– Cho e cái lẩu với vú dê nướng trước đi a 2, với thùng ken luôn. – Tư đù nói.
– Ken lắc xê hay uống đá e. – A chủ quán hỏi.
– Sao N? – Ba đù nhướng mắt hỏi e.
– Hỏi mấy quý chị nè chứ đệ thì sao cũng được. – E nhìn qua mấy bà chị thân yêu.
– Sao mấy đứa? – Ba đù nhìn mấy gà mái.
– Uống đá đi cho đỡ vã. – Chị T nói.
– Ủi ui chị T nhà ta hôm nay uống bia đòi đá nữa cơ. – Thằng T đá đểu chị T.
– Kệ tao mày thích ý kiến. – Chị T nguýt nó.
– Vậy cho đá nha a 2. – Ba đù nói.
– Rồi mấy đứa đợi chút nhá, chút xíu có ngay. – A chủ quán đi zô.
Mấy thằng nhóc chạy bàn đem đá với bia và ít đậu phộng ra trước, kêu nhóc chứ nhìn bọn nó già hơn cả e há há. Khui bia ra rồi
1 2 3 ZDÔ!!!
Lạnh hết cả người phê y như uống bia, nhìn qua D chơi hết 100% mà cứ như uống nước lọc ế trời, ko gặp lâu nay ko lẽ thằng cao thủ rồi.
– Nhìn gì – D nhìn e.
– Uống cũng mạnh nhỉ
– Có gì đâu hihi
Nói chuyện tâm sự hồi thì biết nhà của D bên Mỹ cũng khá gần khu Sài Gòn của người Việt ở Mỹ, nhà a họ e chạy tới đó cũng ko xa. Blabla hồi thì mồi ra nhìn vú mà thèm vãi, D lấy vú bỏ lên nướng (vú dê nha hehe) e thấy lẩu cũng ăn được rồi nên gắp cho D cục chà bá luôn.
– Hey. – Chị T chìa chén ra trước mặt e.
– What? – E nhìn chị T.
– E cũng muốn một cục y như thế. – Chị T đá lông nheo với e.
– Muốn thì tự lội mà gắp đi. – E đáp.
– Oh, thằng này trọng gái khinh chị bây. – Chị T làm mặt đểu.
– Ơ. – E bó tay với bà chị luôn.
Cả bàn cười rần rần, uống chén a chén chú hồi thì ở đâu xuất hiện một bạn xăm trổ hớt quả đầu nhìn giống Neymar cầm ly bia qua chỗ bọn e mà đích đến là chổ chị T.
– Chào e, a là Q uống với a một ly nhá. – Thanh niên nói nhựa nhựa chắc sỉn rồi.
– Người ta mời thì uống đi e. – E thấy chị T chả biết làm sao nên e lên tiếng.
– Dạ. – Chị T cầm ly lên uống với thanh niên.
Uống xong bỏ ly xuống chị T định ngồi thì thanh niên khoát vai chị T.
– Á, a làm gì thế? – Chị T gạt tay tên kia ra.
– Anh bạn muốn gì thì nói đừng có động tay động chân. – Thằng T ngồi cạnh chị T, nó đứng lên nói.
– Ai hỏi mày thằng lol. – Thanh niên quay qua túm cổ thằng T định giơ tay đập cái ly.
– Cái ly này mà chạm vào đầu thằng bạn tôi thì cái này tôi ko chắc là nó có dính vào cổ ông bạn hay ko nhá. – E móc cây dao bấm ra kê cổ thanh niên.
– Có chuyện gì thế? – Ba đù trong nhà vệ sinh đi ra thấy thế chạy lại hỏi.
Thanh niên buông thằng T ra e cũng rút dao lại.
– Chuyện gì thế Q? – Ba đù nhìn thanh niên.
– Ko có gì đâu a. – Thanh niên nói.
– Đm thằng lol ko có là thế nào. – Thằng T nói.
– Mày ngồi xuống đi T để a nói chuyện. – Ba đù nói với thằng T. – Thằng Q a nói cho mày nghe nhé, mấy đứa này mày ko có cơ đâu đừng có rớ vào xin lỗi rồi về bàn đi. – Ba đù nói với thanh niên.
– Mình hơi xỉn, mày sai các bạn cho mình xl. – Thanh niên nói rồi cầm ly bia uống cái.
– Xin xin cc. – Thằng T nói nhìn mặt nó chắc ức chế lắm.
– Ê ku, mai mốt ra đường thì nhìn trước nhìn sau láo thế nó ko có hay ho gì đâu. Thôi về bàn chơi đi. – E nói.
– Xin phép. – Thanh niên nói rồi cũng đi.
Gặp toàn thứ lol gì đâu ko nãn vãi đi nhậu cũng ko yên, ngồi xuống thì thấy D nhìn e chầm chầm luôn.
– A biết a đẹp zai rồi ko cầm phải nhìn thế đâu mất màu hết. – E nói.
– Ói. – D cười
Và cả bàn cùng cười…
– Ói thì ói nhưng cái sự thật nó cũng ko thay đổi được. – E cười đểu.
– Tự tin như con tinh tinh. – D che miệng cười.
– Vãi ở Mỹ cũng có câu này hả ta? – E nói vu vơ.
– Ứ, ở Mỹ nhưng e vẫn vào những trang mạng VN mà.
– Vậy hả? Hehe.
Hai đứa cười giỡn hồi mới để ý là cả bọn đang nhìn hai đứa như sinh vật ngoài hành tinh, cười trừ. E ngồi uống tiếp còn D chỉ ngồi chơi ko uống nữa, mà lắc lắc hồi cũng hết 2 thùng ko ai uống nữa. Ba đù kêu a chủ quán ra lấy phiếu e định trả nhưng ba đù ko cho nên thôi éo trả luôn.
– Của chú hết luôn 1củ2. – A chủ quán nói với ba đù.
Tính tiền xong ra lấy xe, anh chủ quán đi theo vỗ vai e.
– Chú e tên gì?
– E á, e tên N có chi ko a? – E cười.
– A kết chú rồi bữa nào ghé a chơi nhé. – A chủ quán nói.
– Ơ vâng. – E cũng hơi ngạc nhiên vì ông này mình làm đếch gì mà ổng kết nhỉ, ko lẽ cái vụ hồi nảy mình kê cổ thằng kia sao ta.
Ba đù nhóng xe lại bảo về có việc dặn e chút chở chị e D về dùm, vui vẻ mà nhận lời thôi. Lên xe chạy ra chào a chủ quán rồi lái đi được đoạn e nói.
– Giờ mấy quý cô đi đâu nào?
– Ê N ra chổ bảo tàng lịch sử chơi đi e, lâu quá ko ra đó. – Chị C nói.
– Giờ này mấy giờ mà còn ra bảo tàng, mà zô bảo tàng làm gì? – E nói.
– Chổ đó có cái công viên đó ra đó ngồi cho mát tí rồi về. – Chị C cười.
– Ừ được đó ra đó đi kưng. – Chị T đá mắt với e.
– Ặc, rồi ok công viên thẳng tiến.
E nói mạnh mồm thế thôi chứ biết công viên nó nằm chổ éo nào đâu, chị C chỉ đường ko thì cũng chả biết đường nào mà lái. Chạy tới chổ mà chị C chỉ thì thấy cũng có cái cv nho nhỏ, tối trời u ám có mấy cái ghế đá tiện lợi để…. Tìm chổ tấp xe vào rồi cả đám nhào xuống, e đi vòng qua mở cửa cho D vì đó là cái phép lịch sử tối thiểu khi đi với gái. Xuống thì cả bọn thả lại chỗ mấy cái ghế đá ngồi xuống, e định ngồi thì bị D kéo tay đi.
– Sao ko ngồi mà đi đâu zậy? – E hỏi. Mà giờ mới để ý D hôm nay xinh thật.
– Đi tản bộ tí đi chứ ngồi gì mà ngồi. – D đung đưa cái tay.
– Oh.
Hai đứa nắm tay đi vong vòng gặp gì nói đó, e pha trò D cười híp cả mắt, blabla đủ thứ chuyện trên đời. Hồi thì D than mỏi chân, nên thấy cái ghế đá gần gần chổ mấy bà chị nên đặt ass ngồi xuống luôn.
– Hồi đó mà e ko đi Mỹ thì giờ mình thế nào a nhỉ? – D tựa đầu vào vai e rồi thỏ thẻ.
– A cũng chẳng biết, chắc giờ tầm hai đứa rồi. – E gật gù.
– Hai đứa?
– Hai đứa con hé hé.
– Ứ, ai lấy a mà có với chả con. – D đấm e.
– Chứ biết trả lời sao, a biết trước nó sẽ như nào. Mà bên đó người yêu chắc nhiều lắm nhỉ. – E nói vu vơ nhưng đủ để người bên cạnh nghe thấy.
– Yêu ai đâu mà người yêu, lo học ko à. – D lắc lắc nhẹ cái đầu.
– Zậy sao?
– Ukm, mà n.y a có xinh bằng e ko? – D ngóc đầu zậy nhe răng cười
– Ai biết đâu, ko lẽ có e ở đây a lại nói n.y a xinh hơn e để e xé xác a sao đâu có ngu.
– Xía. – D nguýt e rồi lại tựa đầu vào e tiếp. – Hát e nghe đi a.
– Hát? Biết hát cái gì giờ?
– Gì cũng được hát lẹ đi. – D vân vê ngón tay e.
– Hừm…ừm nghe ca lẻ hát nè
Tình yêu của em đã khiến con tim của anh xiết bao rung động, làm con tim anh thôi hết giá băng lòng anh trào dâng khát khao! Một đời anh luôn ước sao, gặp được người anh ước ao, và em là người mà anh đã khát khao chờ mong.
Mùa đông trở nên ấm ấp khi anh giờ đã có em bên cạnh, mùa xuân ngập tràn nắng ấm lũ chim ngoài sân đùa vui hát vang. Đời đẹp tươi khi có em, lòng buồn tênh khi vắng em, người ơi giờ đây anh chỉ mong được gần em…
Tình em sáng như vầng trăng, đẹp như muôn ánh sao trên bầu trời, làm hồn anh lâng lâng, tựa như tan vào sương khói. Nguyện yêu chỉ riêng mình em và bên em mãi mãi không xa rời, mình cung tay trong tay, đi đến nơi thiên đường…
– Hết rồi hả nữa đi. – D cầm tay e lắc lắc.
“bộp” cục gì trúng ngay đầu e rồi rơi xuống áo e lạnh bỏ bu, e đứng lên cho cục đá rơi xuống rồi quay ra sau.
– Đậu má đứa nào chơi mất…..d…..ạ…… Ơ….Click vào quảng cáo bên dưới ủng hộ mình nha.
Bạn đang đọc truyện voz hay trên web Botruyen.com