Cõng L xuống rồi nằm vật vã ra định ngủ thì gấu rủ xem phim ma, mà hễ gấu đã muốn xem mà e lại ngủ thế thế lào cũng ăn cái trò đấm đá khều móc các kiểu của gấu thôi. Thế là bật laptop lên để dựa vào tường, gấu nằm cong ass xem còn e thì ôm gấu và xem luôn. Mà kinh nha sợ ma mà còn đòi coi phim ma mới ghê chứ, thế mà còn ma cây 4 nữa. Gấu coi mà cứ rút vào người e rồi kéo chăn trùm lại nữa thật là hết nói, mà cái tính e là hay lợi dụng hoàn cảnh lắm khửa khửa. Hồi hết phim thì dọn dẹp và lăn ra ngủ, đến khuya đang nằm mơ mơ thì bị lay dậy. Lờ đờ mở con mắt ra thì thấy gấu mặt mài cũng chả khả quan gì mấy.
– Gì á?
– Mắc tè.
– Mắc thì đi đi kêu dậy làm gì? Haizz. – E thở dài và nhắm mắt định ngủ tiếp.
– Dậy coi ngủ như con heo mọi á. – L sút e phát.
– Sao nữa. – E ngồi bật dậy.
– Sợ ma. – L nói khe khẽ mặt xị xuống.
– Ặc coi phim ma đã rồi sợ, mà đi. – E bước xuống giừơng.
L kéo áo đi sát rạt e, mở cửa WC đi vào thì L bay lên toilet ngồi giải quyết, e thì ngồi chồm hỏm định giải quyết cơ mà thận bất đồng tâm thôi đứng lên chả buồn giải quyết nữa. Nghe gấu gật nước xong rửa tay các kiểu thì đi zô ngủ, chưa bao giờ ngủ mà phải vật vã như vậy.
Update ngày chủ nhật 5/1
Số là sáng hôm ấy đi LX lên nhà cô hai chơi, sáng thức sớm lắm chuẩn bị tơm tất. Chả biết hai thằng dịch kia với hai bà chị gà mái kia thức hay chưa nữa nên quyết định gọi đt cho Ng haha.
– Alo. – Giọng gấu trong trẻo chắc thức rồi.
– Chuẩn bị xong chưa gái?
– Mém tí xíu nữa xong rồi thì ck gọi.
– Ặc, túm lại là chưa xong hả?
– Thay cái quần lót nữa là xong rồi hihi.
– Á đù, hôm nay nói chuyện bạo thế nhỡ.
– Hihi nói cho vui thôi mà.
– Ờ chuẩn bị xong đi rồi ngủ giấc a wa đón. Haha
– Xía, ứ nc với a nữa đi thay đồ đây pipi.
Chưa kịp nói gì nữa thì gấu tắt máy mẹ rồi, L đang trong WC hí hoáy gì trong đấy e vào phòng với tay lấy cái kính râm rồi đi xuống nhà qua hú mấy đứa bạn trời đánh xem như nào rồi. Mở cổng chui ra thả tàn tàn lại nhà chị Y xem như nào thì vô tềnh chộp được e nào đang diện cái váy đen loại rồi và cái áo sơ mi trắng có cái túi nhỏ đeo chéo ngang người ngồi trên chiếc ab nhìn chả ra cái vẹo gì, cơ mà chỉ có cái nhìn được là cặp giò trắng dài tới tấp luôn với tóc búi cao đưa cái cổ trắng ngần với mấy sợi tóc tơ nhìn mà phê vãi. Thả lại gần thì e đới quay lại, nín thở xem như nào.
– Á đù. – Ngạc nhiên phát ra tiếng luôn.
– Gì mà thập thò thế cưng? – Chị T mặt ngơ ngơ nhìn e.
– Sớm thế gái, mà làm gì ngồi ngơ ngơ đây?
– Ngồi đợi con Y.
– Bà Y chưa thức nữa hả vãi thế. Mà thôi ngồi đợi tiếp đi e qua kêu hai thằng quỷ sống kia.
– Ò. – Chị T cười mủm mủm.
E qua kia thì thấy thằng lol T chưa thay đồ nữa thế là e bay vào cho nó hữi nách một trận, mà mấy thím đừng nghĩ là e hôi nách các kiểu nhá, thơm nevia for men kinh khủng nhá há há. Về nhà thì thấy L.a đang ngồi đung đưa chân trên xích đu rồi, chưng diện cũng đơn giản áo thun quần ngắn túi nhỏ đen đầu có kính râm giống e.
– Đi đâu mới về thế hai? – L.a nhìn e nheo nheo mắt.
– Đi tập tạ. Khà khà.
– Xía. – L.a trề môi ra.
– Lih đâu? Chưa xong nữa hả?
– Ai biết đâu nảy giờ thấy chưa xuống.
E nghe L.a nói xong thì đi lên phòng xem L đang làm gì.
– Có trong đó ko L? – E gõ cửa.
– Hả, e trong này nè zô đây e nói nghe.
– Sao? – E đi zô nhìn L.
– Ck xem coi cái nào đẹp hơn? – L chỉ tay xuống giừơng chổ hai bộ đồ đang nằm trên đó, một bộ là áo thun quần ngắn với cái túi, bộ kia là cái váy trắng áo vàng kèm cái nó xòe.
– Kém nón nữa hả trông được đó, mặc bộ màu vàng đi trông dễ kưng hơn đấy. – E vuốt cằm ra vẻ tâm đắc.
– Để mặc zô thử cho coi nha. – L cầm bộ đồ e chỉ lên rồi thay đồ ra mặc vào.
E ngồi xem mà không chớp cái con mắt luôn, L mặc cái bộ đồ này đội thêm cái nón nhìn cưng bà cố luôn chứ chả đùa. Nhìn L biết bao lần rồi mà hôm nay nhìn lại vẫn hút hồn như ngày nào. L đứng trước gương xoay qua xoay lại ngía ngía, e đi lại luồng tay qua ôm từ sau lưng.
– Ok, miễn chỉnh.
– Thiệt hôn?
– Thiệt ok rồi, tự sướng phát up fb đi.
Thế là e ôm L hai đứa nhe răng cười rồi up lên fb tự sướng, xong thì L lấy cái bóp nâu bỏ đt zô với túi khăn giấy rồi hai đứa xuống nhà thì gặp mẹ.
– Ùi, hai đứa ăn diện bảnh quá nhỉ? L qua mẹ coi nào. – Mẹ ngoắt L lại.
– Dạ. – L chạy lịch bịch lại.
– Bộ đồ này họp với con nè. – Mẹ trầm trồ.
– Dạ cảm ơn mẹ hihi – E cười tít cả mắt.
– À bối cầm cái này lên gữi cô với dượng. – E đưa e cái túi.
– Gì vậy mẹ? – E cầm hơi nặng.
– À mấy thứ mỹ phẩm linh tinh mẹ gởi bà bạn bên nước ngoài mua về đấy. – Mẹ nói.
– À dạ. – E cầm lấy rồi thưa mẹ rồi đánh con xe ra ngoài sân.
L mở cổng e chạy ra ngoài luôn, e kêu L.a chạy đi kêu hai bà kia, e xuống xe hú hai thằng kia. Blabla thì tập trung đầy đủ chạy ghé ngang đón vợ nhỏ nữa là ok. Lên xe e lái đi về hướng nhà Ng.
Tới nhà Ng thì gọi là nàng chạy lạch bạch ra ngay, Ng thì làm quả bốc khói luôn. Áo thun loại vai bên này kín bên kia hở vai ý rộng thùng thìn với cái quần Jean dài đúng là nóng nực bốc khói luôn các thím nhỡ, Ng leo lên hàng ghế sau ngồi với L và L.a xong e chạy đi luôn. Chạy xe với cái tâm trạng rất ư là hứng khởi vì mấy bạn nam nữ trên xe cứ blabla loạn xà ngầu lên hết, kèm thèo ra khỏi thành phố thì đồng ruộng sông nước bắt đầu xuất hiện trên con đường QL91b không khí trong lành dễ chịu hẳn trong người, mở kính xe tắt luôn máy lạnh cho không khí lọt vào. Hòa mình với cái được gọi là thiên nhiên bên ngoài, nhìn qua cái gương trong xe thì thấy m.n ai cũng hứng khởi mặt mài rạng ngời tươi rói.
– Ck đi có ghé nhà ngoại ko? – L hỏi e.
– Chắc ko đâu.
– Vậy hả? Ukm.
– Ê ở đây gái gú nó cũng dập dìu mại. – Thằng T nói với e.
– Ở đâu nó chả dập diều.
– Ý tao nói mấy e xinh kìa. – Thằng T nói tiếp.
– Kệ nó chả liên quan, gái gú đối với a là phù du chú thích thì cứ nhìn a đếu quan tâm. – E nói đểu.
– Gớm mại. – Thằng H làm mặt đểu.
– Đàn ông gương mẫu của năm mà chú há há. – E cười lớn.
– Ôi, mày gương mẫu của năm thì tao là hoa hậu hoàn vũ rồi. – Thằng T bật lại rồi mặt nó ngệch ra vì nhận ra được câu nói ngu của nó.
– Chú thay đổi giới tính khi nào đòma mai mốt yêu cầu chú tránh xa a trong phạm vi 10m nhá. – E đểu nó.
– Ơ đệch. – Thằng T mặt nó ngu ngu.
– Há há. – M.n trong xe cười um cả lên.
Thế là troll thằng e được một mẻ vui vl. Chạy xe ngang trung tâm thương mại TN thì thấy cái bóng dáng quen quen phớt ngang đang đi cùng chiều, e ngừng đèn xanh đèn đỏ, thì chiếc xe kia cũng ngừng đèn xanh đèn đỏ. E nhoài người ra xem, chính là người đó không nhầm lẫn vào đâu được. Định hỏi thì đèn xanh bật lên thế là người ấy vụt đi kèm theo sự hụt hẫn của e, e lái xe đi mà bóng dáng người đó cứ chờn vờn trong đầu, e chợt suy nghĩ giờ người ấy sống ra sao có được bình yên như đã nói. Cũng mấy năm rồi còn vẹo gì nữa.
– Nảy mày nhìn gì mà mặt mày ngu ra trông thấy thế? – Thằng T lên tiếng làm e trở về với thực tại và mọi người ai cũng nhìn e với cái ánh mắt tò mò.
– À nhìn cái thằng kia, nhìn thấy quen quá mà chả nhớ là ai, moi trong não nảy giờ mà đek ra. – E nói dối vì giờ không phải là lúc để nói tới chuyện này.
– Thằng nào thế? – Thằng này thích hỏi ngu nhễ.
– Mày ngu bẩm sinh hay có đào tạo trường lớp thế, đã tao nói đek nhớ thằng nào mà còn hỏi. – E tán đầu nó rồi ra sức sĩ vả không thương tiếc, cũng phải rán chịu thôi vì cái tội hỏi ngu là chết.
Chạy xe ghét nhất là qua khu từ cầu Cái Sắn đến phà Vàm Cống, mấy thím nhà ở Lx AG chẵc cũng biết đoạn này ko kẹt xe thì thôi mà đã kẹt xe là tầm vài km là ít. Mà đã thế số hên nữa chứ đi sáng sớm đi ngay thời điểm kẹt xe thế là ngồi huýt sáo, ngắm xe cọ soi gái. Thằng T mgồi kế bên cứ hỏi ngu nên tống cổ nó xuống dưới kéo L với Ng lên hai đứa chả chịu lên, nên kéo chị Thư lên ngồi chém gió cho đỡ buồn. Mà chị Thư nổi tiếng bá đạo nên ngồi kế bên chém gió như nắng hạn gặp bão haiyan. Ngồi bàn về việc đại sự là e dạo này nổi nốt ruồi ở cổ mười mấy hai ba nốt luôn thật là khủng khiếp khữa khữa, mà hay nha vụ nốt ruồi mà nói hồi lòi ra cái vụ ass thằng H nổi mục nhọt mới ghê, đúng là bái phụ…..ụt chị Thư nhà e. Mà quan trọng là nảy giờ vẫn chưa qua lọt khúc kẹt xe thật là nãn vồn biết thế sáng đi xe máy cho ngon rồi, với tay lái lụa của e thì chả kiểu gì lạng lách giật đầu các kiểu mà chả qua nổi khúc này haizzz….thở dài thườn thượt. Ngồi ngắm đùi chị Thư hồi nữa thì cũng bò ra được chổ này đúng thật là mừng như chị Thư kéo váy lên cho xem nốt phần trên vậy (e đùa đừng soi mà K.I.A e tội nghiệp). Chạy phèn phèn hồi thì đến chổ vòng xoay chổ mà tết năm nào cũng bắn pháo bông đùng đùng ý, thì chợt nhận ra rằng là sắp tới, chạy lòng vòng hồi thì cũng tới xi nhan tấp vào lề tìm chổ đổ xe không đỗ xe bậy bạ thì lại bị mấy a áo vàng đội nồi cơm điện hống nữa thì khổ. Được chổ ưng ý nhưng suy nghĩ lại chạy thẳng vào nhà cô hai luôn cho chắc ăn. Thế là lại lùi lại chạy về phía nhà cô hai, nhà cô hai nằm tọa lạc gần gần chổ nhà cô hai ở khửa khửa. Chạy vào thì thấy cô giúp việc nhà cô hai đang hì hục lôi bao rác, e xin đường vào lề rồi dừng xe lại.
– Chào vú. Cô hai ở nhà không vú? – E đi xuống xe nói rồi kéo phụ bà vú cái bao lá cây.
– Ah, cậu N. Cô hai đang trong nhà đó cậu. – Vú gặp e thì cười phát rõ tươi.
– Con đã nói vú bao nhiêu lần rồi, cứ kêu con cháu như con cháu của vú, vú cứ kêu cậu này cậu nọ nghe ngại lắm. – E nhăn trán nói rồi nhe răng cười.
– Ờ, vú quên. – Vú cũng cười, nét cười của người đàn bà có một chông hai con hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, chồng của vú mất khi quân đội ta tiến vào SG năm 1975, còn hai con của vú thì bị bắt sang Campuchia rồi tử nạn ngay đất khách. Nghe ông nội kể là hồi đó năm 1979 hay gì đó quân đội VN kéo sang giúp campuchia dẹp họa diệt chủng của kherme đỏ, mà nói vậy chứ tại bọn bolbot đánh tới núi Ba thê Ba trúc gì đó giết hại đồng bào ta nên quân ta xuất kích luôn. Mà ông nói đã đi thì lành ít dữ nhiều, vào vùng một thì coi như thập tử nhất sinh. Thế là giờ vú sống cô đơn mình ên. Haizz thật là haizz
Thôi trở về với cái hiện tại e kêu chị Thư đánh xe vào nhà, e đi mở cổng với vú. Xong mọi người xuống xe hết, e thò tay lấy cái túi mỹ phẩm mẹ bảo đem cho cô hai. Xong e kéo zô nhà thấy cô hai đang trong bếp đi ra chắc được vú thông bao đây mà.
– Mấy đứa mới tới hả? – Cô hai tháo cái tạp dề ra chắc nảy giờ cô làm bếp đây mà.
– Vâng chào cô hai. – E khoanh tay lại.
– Chúng cháu chào cô. – Đám lâu la kia cũng nhe răng chào.
– Ờ, Linh với Nghi đi đường mệt không hai đứa. – Cô hai nhìn hai đứa cười.
– Dạ không ạ! – L nói còn Ng thì cười tủm tủm.
– Ơ cô hay nhỉ, con với L.a là cháu mà không hỏi thăm hỏi thăm hai đứa này là cờ gì nhỡ. – E gân cổ lên giành quyền công bằng.
– Ý kiến gì? – L lườm e.
– e cười giả lãng phát rồi im luôn.
Cô hai với mọi người cười rần rần, e đưa cho cô hai rồi kéo ra sân trước chổ cái bàn đá ở chổ gốc cây sứ ngồi.
– L với Ng hai đứa zô coi phụ vú mang nước ra đi kìa, nảy a thấy vú làm nước đó. – E nói.
– Dạ. – Hai đứa dạ rồi đứng lên khoát tay nhau đi zô nhà, nhìn hai đứa thân thì e cũng vui.
– Ê lần trước lên đâu thấy cây sứ này đâu N. – Chị Y nói.
– Ờ lần trước là mấy năm rồi? – E nhìn đểu bà ấy vì đi nước ngoài mấy năm còn hỏi lần trước.
– À haha. – Bà Y cười giả lã.
– Cờ cờ cờ cờ. – E nói cười đểu.
– Là gì? – Chị Y ngơ ngơ nhìn e.
– Cười cái cục shit há há. – E cười vì troll được bà Y.
Và thế là bị a đấm hội đồng của bà Y và bà Thư, cô hai đi ra gặp e bị đánh con cười nữa chứ.
– Chị với dượng đâu cô? – E ngóc đầu lên hỏi cô
– Hai người ở ngoài cửa hàng đó nảy bộ mấy đứa không ghé à? – Cô đứng khoanh tay trước ngực.
– Nảy tính ghé mà thôi giờ con đi ra ngoài đấy luôn đây. – E nói.
– Ukm, uống nước đi rồi đi. – Cô nhìn thấy Linh với Nghi đem nước ra thì nói luôn.
– Sâm hả cô ngon thế. – E thấy có bình sâm bự chà bá luôn.
– Linh với Ng hai đứa có ra cửa hàng với thằng bối không? – Cô nói.
– Dạ. – L ngơ ngác.
– Ở đâu a? – Ng quay qua hỏi e.
– Ngoài chổ nảy a đậu xe đó.
– Vậy hả? Đi bộ hay đi xe.
– Đi bộ chứ đi xe gì đây ra đó lội tí xíu.
– Thui a đi đi e ở nhà nấu bếp với cô. Cô há. – Ng quay qua ôm tay cô hai công nhận biết lấy lòng nhễ.
– E cũng không đi đâu. – L nói.
– Ơvậy ở nhà phụ cô hai đi, còn mấy cô mấy chú như nào? – E quay qua chổ mấy người kia.
Thế là cả đám kia đi hết, và chào cô và đi ra chổ chị Q.a, L.a thì cứ tung tăng đi trước còn năm người bọn e thì lã lướt theo sau, đi dạo hồi cũng tới chổ cữa hàng của nhà cô hai. Hôm nay, cũng đông khách nhỉ. Mở cửa đi vào gặp e tư vấn.
– Dạ chào chị, ông B có đây không ạ? – E hỏi bà tiếp tân.
– Anh là…
– À bọn e là cháu của chú B. – E nói rồi địa thấy bà chị yêu quý ngồi ở cái bàn đằng kia ghi ghi chép chép gì đó.
– Exciter này bao nhiêu tiền 1 chục vậy chị. – E đập tay xuống bàn phán câu nghe cái hú hồn chứ chã đùa.
– Anh lại ki…a á thằng quỷ. – Chị Q.a ngước lên nhìn thấy e và hú hồn tặng cho e cuốn tập lên đầu luôn.
– Hey gái. – Thằng T nói.
– Ủa m.n cũng lên chơi hả? – Chị Q.a nhét sổ sách vào túi rồi đi ra.
– Ờ bữa nay chủ nhật mà ngoan dữ hé. – Chị Y nói.
– Chứ sao, e mà chị. – Chị Q.a ngước mặt nói giọng chảnh.
– Hey xuống, xuống leo lên dây điện chi thế. – Thằng H nói đểu chị Q.a
– Haha. – Thằng T cười hùa theo.
– Ủa dượng hai đâu chị? – E nhìn dáo dác rồi nói.
– Ba đi ra ngoài tí rồi, m.n lên trên lầu chơi đi. – Chị Q.a dẫn bọn e lên lầu chỗ làm việc của dượng hai với trưng bày mấy chiếc xe, mà xe xịn ko nhé.
Hai thằng kia thì ở dưới coi xe lên sau, bọn e lên phòng làm việc của dượng và bốn đứa yêu quái kia lại bu lại chém gió bỏ e ra rìa. E lại chổ ghế ngồi nhìn ra hướng mặt lộ, xe cộ tấp nập. E thì ưa tức cảnh sinh tình lắm, chợt cái bóng dang ấy lại chợt ùa về trong tâm trí. Những kí ức năm xưa như lại hiện về trước mặt, móc đt ra bấm vào tên “???”, cái tên ba chấm hỏi này ý nghĩa vãi ra vì e muốn hỏi e là gì. Và e quyết định…..
Đêm nay sân ga vắng…
Ánh trăng kia trôi lơ lững… Có một người phải đi… xa một người.
Mưa nhẹ rơi trên lối hãy thôi em đừng khóc nhé….
Nước mắt chỉ làm ta thêm buồn đau…
Một lần thôi khi cách xa là anh chúc em luôn yên bình…
Dù cho em nơi chốn xa có bên ai. Rồi từ đây mình chia tay thì hãy nhớ anh vẫn yêu em.
Dù mai sau ta có vui hay buồn đau.
Còi thét vang trong đêm… Ta xa nhau rồi. Chỉ còn lại nỗi đau khóe mi sầu.
Đừng cố níu tay anh, anh sẽ khóc rất nhiều… Là từng ngày nhớ em trong nỗi buồn.
Dòng kí ức năm xưa… ghi sâu trong lòng… để từng ngày biết anh vẫn mong chờ.
Giọt nước mắt trong đêm mưa mùa thu rớt trên lối về… thầm lặng anh lắng nghe âm thanh buồn.
Thả hồn theo tâm trạng…
***
Số là cái chuyện e nói là kể cho mấy thím nghe hôm bữa thì đối với e nó vui vui thôi chứ đối với mấy thím thì chả biết như lào nên thôi kể thí vậy. Số là hôm kia buồn buồn vì đang ngồi gõ mấy cái văn bản trên laptop của L vô tềnh lưu vào máy thì phát hiện ra cái bí mật mà L cố công cất giấu nhưng name folder ngoài là “nhật ký” nhưng lại giấu phần quan trọng ở mấy cái folder nhỏ nữa thật là vãi với Linh. Mà e thì tò mò nên lick vào xem luôn, cơ mà làm chuyện tưởng chừng là mờ ám thì lúc nào cũng hồi họp vì sợ phát hiện. Lick vào thì hiện lên cái bản mặt e và bản mặt của L chà bá luôn, mà ghép theme trái tim nữa chứ. Bấm mục tiếp theo thì thấy dòng chữ như này ” Tự bạch” há há thế là ngồi chăm chú đọc mà đại loại như này.
Tên: Dương Gia Linh (tên đẹp)
Nick name: Ngố núi (e đặt cho đây mà)
Old: 20. Ngày chào đời: xx/yy/1994
Sở thích: Ở bên chồng là cái gì cũng thích (đọc xong cái này sung sướng vãi luôn)
Sợ nhất: chồng (vãi mình làm gì mà sợ nhỉ?)
Màu mè: trắng, vàng…
Món ăn: gì cũng ăn.
Nhạc: những bản best nhẹ nhàng, nhưng đôi khi thích dane, ost.
Thời trang: gì cũng được.
Phim ảnh: phim ma
Ending…
Vãi cả gấu, đọc xong thấy gấu e cũng dễ nuôi vãi. Mà thấy bọn bạn nó viết tự bạch dài ơi là dài còn gấu ghi tự khai có tí. Mà vui vì thấy sợ chồng là thấy vui bỏ mm rồi khửa khửa còn cái nội dung thì mình e biết thôi khửa khửa.