– Mở cửa chi thế a đang tắm mà. – E nói mà xà bông nhùm nhum mặt mũi hết.
– Mở cửa đi tè cái đi, cứng bụng hết rồi. – L nài nỉ.
“tạch” e với tay mở cửa cho L, L lách mình đi vào và vội vàng….e nghe tiếng tủm tủm róc rách, trong cái tình huống đới thì tình hình Cuba rất căng thẳng và đặt biệt là những thành phần nhỏ biểu tình tình dữ dội lắm.
– Gớm đúng là đồ dê. – L lườm yêu e.
– Gớm vậy cho yêu miếng đi. – E cười đểu.
– Xía có hết trơn á đồ dê già. – L chu mỏ kéo quần lẹ lẹ rồi phi luôn ra ngoài quên xả nước luôn mới ghê.
E đứng cười ha hả vì cái tính trẻ trâu à không trẻ con của L kute, tắm xong e đi ra mở cửa zô phòng thì thấy L đang ngồi ôm đầu gối mà trang phục thì đã chỉnh tề từ bao giờ, gấu nghe đi chơi thì nhanh vl thay đồ với tốc độ ánh sáng hay sao ý mà mới chừng 5p đã xong rồi.
– Sao không chải đầu đi ngồi đó nữa. – E nói.
– E thấy được rồi chải chi nữa.
– Được gì nhìn y như mới trốn viện.
– Xía. – L nguýt e nhưng vẫn bay lại gương soi.
– Haha. – E đểu L.
Thế là L rượt e chạy vòng vòng, mệt éo chạy nữa bay lên giừơng nằm cái cho phẻ thì L bay lên ngồi lên đấm e thụp thụp cơ mà bỗng dưng như có luồng điện chạy qua đầu cái phựt.
– Khoang khoang. – E chụp tay L lại.
– Gì? Đánh trống lãng hả?
– Không phải, quên mất luôn ta ơi. – E ngồi bật dậy.
– Quên cái gì?
– Không gì. – E bò lài chổ bàn lấy cái đt gọi cho lão Tr.
– Mày tới chưa lâu vậy ku? – Lão Tr vừa bắt máy nói luôn e chưa kịp alo.
– Đệ quên bỏ mẹ huynh ạ, huynh còn đới không?
– Còn.
– Vậy huynh nhậu tiếp đi, e quên bm ra giờ e chở hai con gấu ra tới bến Ninh kiều rồi mới chợt nhớ.
– Èo, mê trym quên ae. – Lão Tr nc giọng nhựa nhưa chắc sỉn cmnr.
– Huynh thông cảm dạo này đệ hay quên quá, thôi mai đệ qua huynh ok.
– Té đê.
E cúp máy luôn đúng là dạo này đảng trí thật.
– Lại đi nhậu nữa hả? – L hỏi mà mặt xị ra một đống.
– Không có đã hứa chở vk đi chơi thì làm sao mà nhậu được.
– Xía nịnh bợ dẻo mỏ.
– Dẻo thế mới có người tự đổ chứ hehe. – E véo má L.
– Thay đồ đi mệt quá. – L đẩy e ra.
– Yes madam. – E giơ tay chào, L ngồi cười tủm tủm.
E thay áo thun quần Jean cho đơn giản, xong e với L đi xuống nhà rồi như chợt nhớ e chạy lên phòng tìm thím út.
– Út ơi đưa con cái chìa khóa xe cái. – E gõ cửa phòng. “tích tắc, tích tắc…”
– Đi đâu thế mại? – Chú K bụng phệ đi ra đưa e cái chìa khóa.
– Chở bồ đi chơi. Mà hôm nay không nhậu nhẹt gì sao về sớm thế chú?
– Tao hứa với thím mày về chở bà ấy đi siêu thị, nhậu nhẹt để bả ăn thịt tao à. – Chú K nói mà cười khặc khặc, mà hay các thím à. Chú K nhà e bướng bướng với ông nội và ba e chứ sợ bà nội với cô 2 y như sợ cọp ý, mà giờ sợ thím út y như sợ sư tử luôn.
– Nhìn hay hay vậy mà chú cũng sợ vợ nhể
– Thím mày là sư tử hà đông mày không biết à?
– Nói gì đó ông kia? – Thím út đứng phía sau chú vỗ vai.
-Nói gì đâu. – Chú K quay nhìn thím út cười giả lả rồi quay qua e. – Đi đâu đi đi mày.
– Đi đâu vậy Bối? – Thím hỏi.
– Dạ chở bồ đi chơi tết á thím.
– Còn tiền xài không thím cho nè. – Thím định móc túi thì e nói.
– Con còn mà thím khỏi cho, mẹ với ba mới cho rồi.
– Zậy hả, uk đichơi nhớ về sớm. – Thím cười mỉm.
– Dạ chào chú thím. – E cúi đầu chào rồi cầm chìa khòa quay đi.
Vừa quay đi xuống tới dưới nhà mà nói đúng hơn là tới chổ mấy bậc thang thì gặp con nhóc L.a đang đứng khoanh tay nhìn e nhướng nhướng con mắt.
– Gì thế? – E nhướng mắt lại.
– Hai người đi đâu thế, e đi với
– Chổ bồ bịch ta đi chơi đi theo làm gì?
– Làm kì đà cản mũi. – L.a ple lưỡi.
– Đá cái chết chứ cản, mà nhóc với chị Q.a đới hai người đi chơi đi.
– Hết tiền rồi cho xin đi.
– À thì ra đây mới là cái lý do chính.
– Hihi.
– Nè. – E móc bóp ra cho luôn 400k.
– Woa sao bữa nay hai cho nhiều thế?
– Chê nhiều thì trả bớt đây. – E giơ tay định giật tiền lại.
– 2014 rồi ai đâu mà ngu thế hehe. – L.a nhét vội tiền vào túi. – A chị đi chơi vui vẻ nhá happy new yeah! – Nói xong là con nhóc chạy lên lầu.
Sao dạo này mấy gà mái nhà e xì tin dâu dữ rứa không biết nữa, e đi ra thì thấy L đang ngồi xích điu hai chân đung đưa. E kêu ra mở cổng thì mới lạch bạch chạy đi, e vào đánh con lếch xịt của chú K ra, éo phải chảnh chó hay gì đâu tại đi ba đứa đi xe Honda thì mất cmn tình củm nên mới vác con ý đi cho tiện, e đánh xe ra L đóng cổng lại rồi chui zô xe.
– Sao đi xe này. – L nhìn e mặt ngơ ngơ.
– Không lẽ a lại khen e ngốc, không đi xe này mà đi xe Honda tí qua đón Ng cho Ng ngồi trước sàn nước à?
– Hi quên.
E đạp ga chạy đi, buổi tối thì thanh niên ở đâu mà chạy ngoài đường chùm nhum hết lái xe cực bm, cơ mà gặp bắp rang bơ thì kêu e ghé mua nữa chứ.
– ck ck mua bắp rang mua mua. – L đập đập vai e.
– Ăn đó đau bụng lắm. – E nói.
– Kệ thèm, ghé lại đi. – L ngồi mà nhúng nhúng tưng tưng.
– Rồi rồi. – E tấp xe vào nếu không L quậy hồi tai nạn thì khổ.
L mở cửa chạy tung tăng lại chổ anh bán bắp bơ, chả hiểu nổi L cái đó ăn ban đêm đau bụng chết được mà cứ thích ăn. Mấy thanh niên đứng đợi mua bắp nhìn L muốn rớt cmn mắt ra, đúng là chưa thấy gái đẹp bao giờ hay sao ý cơ mà e cũng đồng cảm vì e cũng hay thế khưa khưa. Cũng chả trách được cũng tại L xinh quá đi chứ lại bốc khói nữa (đùa thôi chứ L đơn giản lắm) mua rồi L cầm hai lon chà bá chạy lại chui zô xe.
– Mua tí nữa ăn, à mà đi đâu ck?
– Rước Ng rồi chạy ra bến Ninh kiều chơi.
– Dạ.
E chạy đi hòa vào với dòng người đang hối hả tấp nập, vất vả hồi cũng tới trước nhà Ng. E móc đt ra gọi cho Ng.
– Nghe nè ck? – Ng nghe máy.
– A đang ngoài cổng nè, e xong chưa ra đi.
– Xe hơi đó hả?
– Oh.
Ng cúp máy rồi một lúc tầm 30s thì mở công chui ra, đã vậy chạy lại in cái mặt vào kính xe coi phải e không nữa mới hay chứ. E mở kính xe xuống thì Ng giật minh né ra trông hài lắm làm e bật cười luôn.
– Haha nhìn gì thế lên xe đi, không lẽ đợi a xuống mở cửa cho nữa.
– Hihi. – Ng cười rồi mở cửa sau chui zô. – Chào chị L.
– Ukm. – L cười rồi chui ra phía sau ngồi chung với Ng.
E lái xe đi về hướng bến Ninh Kiều, tới nơi chạy lại nhà một người hơi quen biết đậu nhờ cái xe rồi dẫn hai e đi chơi, cơ mà hay nha hai đứa kè hai bên làm mọi ánh mắt gato hướng về e. Mấy thanh niên nhìn L với Ng thì cứ phải kéo áo lau nước vãi còn nhìn e thì bọn nó nhìn với ánh mắt như giết trống cướp mái ý. Mà hôm nay cũng đông nghẹt ra chứ chả đùa được, e dẫn hai đứa kiếm cái nước mía nào ngồi chơi. Tìm mãi mới được, kêu hai đứa ngồi đợi e đi mua ít đồ chiên chén luôn. Cơ mà bữa đó đi chơi vui lắm kể ra cũng éo hết mà có kể ra thì éo biết kể như nào thôi next. Tầm 9h thì về nhưng đúng là đời thì chả ai biết được chữ ngờ, không ngờ đêm đó lại là đêm định mệnh, xảy ra một chuyện mà tới giờ e vẫn không thể nào gọi là quên được vì thời khắc đấy đã mở ra một trang mới cho cuộc đời e…