Sáng mới 4h30 e giật cm, mình dậy, thì lạ hai cái tay nó mỏi rụng rời luôn. Nhìn qua thấy Ng đang nằm lên tay e ngủ ngon lành, váy thì tốc tới bụng vãi thật, nhưng mà Ng nằm tay phải thế éo nào tay trái cũng mỏi. Nằm suy luận hồi thì L mở cửa đi vào, e vờ lấy tay còn lại để mò vào chổ hiểm của Ng rồi nằm nhắm mắt ngủ. E nghe tiếng chân L đi lại gần rồi ngồi xuống, L kéo cái tay e ra khỏi chổ ấy của Ng, e tưởng bị ăn hành ai dè bà L bả kéo tay thẳng ra rồi nằm lên ngủ chứ, vãi cả hai đứa, tay mình mà cứ tự nhiên sử dụng mà không xin giấy phép luôn. Định kêu hai đứa hỏi tội, mà thấy L dụi dụi đầu vào ngực e ngủ e thấy tội nên thôi sáng xử. E nhích cái tay phải tí để kéo váy của Ng xuống ko lại chịu đếch nổi thì khổ ra nữa. Mà mấy thím có trải qua cảnh khổ như e chưa, hai đứa nằm hai bên kẹp e vào giữa rồi còn lấy chân gác lên đùi e nữa, cứ như pho tượng vậy e nằm bất động luôn sợ hai bà ý thức, thương gấu hóa ra hại mình làm éo ngủ được luôn. Nghĩ sao mặc váy mà ôm đùi e, e nhột nhột sao chịu nổi làm thằng đệ cứ giương cờ đòi quyền tự do mãi. Nằm thiu thiu thì tự nhiên lổ mũi nhột nhột tưởng ruồi, e lấy tay đập cái bụp.
– Ah. – L la lên.
– Gì zậy? – E mở lim dim con mắt.
– Ck đánh e kìa còn hỏi, hứ ghét. – L nhăn mặt.
– Èo a tưởng đâu còn ruồi.
– xía, gì cũng chối được hết trơn á. – L nói giọng nghe hài.
– Hehe, mà nhớ tối ngủ trên giừơng mà sao nằm đây? – E xoáy L.
– E mới xuống á. – E chối liền hay thật
– Thế hồi giấc nảy đứa nào lôi tay a ra nằm nhể?
– Hihi, bộ a còn thức hả?
– Sao ko, cái ấy nó cọ cọ có ngủ được á đâu.
– Cái ấy là cái gì ck?
– Này nè. – e lấy tay hiahia
– A dê quá. – L nói rồi đấm yêu e, cơ mà ko phản ứng nên e được đà nghịc tí luôn hiahia.
– Hơơ…. Hai người sáng làm gì thức sớm zạ. – Ng dụi mắt.
-……- L kéo váy phủ xuống cơ mà tay e vẫn y nguyên chổ cũ
– Sớm ngủ tí nữa đi rồi gãy tay a luôn. – E nói mà vẫn rất tỉnh.
– Hihi. – Ng dụi đầu vào người e rồi vòng tay qua ôm.
– Ko cho a rút tay ra hay sao.
– Hok hihi. – Ng cười. – Ơ hai người làm gì đấy? – Ng nhìn e với L.
– Hehe. – E cười.
– Thôi lấy tay ra đi ck. – L rút tay e ra.
– Tối nghịch e rồi giờ nghịch chị L à? – Ng nhìn e liếc đểu.
– Sặc để có tí. – E cãi lại.
– Xía thấy người ta gái tơ cái tom tớp, lợi dụng người ta ngủ giở trò hay thấy sợ luôn. – Ng cười.
– yêu râu xanh đó e hehe. – L cười rồi quay qua ôm e.
– Ơ hai cái đứa này hay, ko xuống coi phụ mẹ này nọ đi ở đây à 6h30 rồi. – E nói rỗi vỗ ass cả hai.
– Ấy chết. – L bật dậy, rồi thơm má e cái rồi đi ra.
– Tưởng ở nhà nên định ngủ, quên hihi. – Ng ngồi dậy vuốt tóc.
– Vậy nằm tí nữa đi. – E vật Ng xuống.
– Ah thả e ra yêu râu xanh. – Ng đánh e túi bụi cơ mà nhẹ thôi.
– Yêu râu xanh hả, vậy dê cho xem. – E hai tay lợi dụng hốt công suất.
-………- Ng nằm im, lâu lâu ưm tiếng.
– Hừm. Hay hé kêu tui thức hai người hú hí hả? – L đi zô đứng chóng nạnh cười cười
– Hi. – E cười.
Ng đạp e qua bên rồi ngồi bật dậy, mắc cở đỏ mặt luôn nhìn yêu vãi, mấy thím có công nhận là lúc con gái mắc cỡ mặt nó đỏ nhìn dễ yêu lắm. Hai con đứa thay đồ ra, cơ mà làm như ở hiền trời thương hay sao ý, hai nhỏ thay đồ e nhìn mà thôi e ko kể đâu. E quấn chăn nằm ngủ tiếp, mới vừa thím thiếp tí thì bị đá đít. Mơ mắt ra.
– Sáng bảnh mắt còn ngủ nữa hả ku e – Ba e đá ass e.
– Hôm nay nghĩ mà ba. – E kéo chăn lên trùm tiếp.
– Mẹ mày kêu chở cái Linh đi chợ mua đồ gì kìa. – Ba e nói.
– Cái Linh là cái gì ba? – E nhựa nhựa kểu say rượu.
– Con Linh tại ngoài kia quen kêu thế rồi, cho chú 10p ko thì xác định. – Ba nói xong rồi đi ra.
E lòm còm ngồi dậy đi rửa mặt, thay cái quần shot với áo thun cho mát. E xuống nhà thì mẹ bảo là L chở Ng đi rồi, hên thế là đở phải đi chợ. Đi chợ với gái là tự hại mình, con gái đi chợ lâu lắm, mấy thứ chả đáng là bao mà cũng đứng mặc cả. E dễ tính lắm, ra mua đồ thấy ưng là mua còn nếu nói thách quá e trả đúng giá bán thì mua ko bán thì thôi chứ ko hơi đâu đứng đó mà mặc cả. Ngồi chán quá lên phòng mở lap lên chơi 3Q cho lành, mà buổi sáng ko có ghép nên chán ko chơi nữa qua KT ra Tương dương pk chơi, buổi sáng Tương dương cũng vắng hoe nản tập hai. Tắt máy qua rủ thằng T đi cafe chơi, ôi kéo hồi thì hai thằng kia cũng lếch xác theo e ra quán cafe đầu ngỏ.
– Ê mày với con Ng làm thiệt hả? – H ml hỏi e.
– Mày thấy a đùa mấy chuyện như thế bao giờ chưa. – E hớp ngụm cafe.
– Linh nó ko nói gì à? – H ml nhìn e bằg cái ánh mắt hâm mộ.
– Giờ thì chưa, nhưng ko biết mai mốt sao.
– Ukm số chú sướng vờ lờ. – H ml nói.
– Tao vái trời mai mốt cho Linh nó cắt ku mày. – thằng T đểu e.
– Ôi chuyện gì, nó mà cắt thì nó nghỉ xài haha. – E cười.
– Ê ê con A kìa N. – Thằng H vỗ vỗ e chỉ ra đường.
– Ờ thấy rồi, mà sao? – E hỏi nó.
– Rủ nó zô chơi mại. – H nói tiếp, ml đúng là ml thấy gái tơm tớp.
– Kệ đi. – E nói.
– Vl, người yêu củ mà thế hả mại. – Thằng T nói mà mặt nó cứ nhìn ass con nhỏ tiếp viên.
– H ơi thằng T nó mần gì nhìn e quài nè, nó xin sđt nè e cho ko? – E troll thằng T, e quay qua nói lớn với e tiếp viên.
– Hả gì mấy a? – E tiếp viên đi lại chổ bọn e.
– Ko có gì hết thằng N nó chưa uống thuốc đó. – T ml nói.
– hahaha. – E với thằng H cười.
– Gì vậy? – con Hương nhìn bọn e mặt ngơ ngơ.
– Ko có gì? – Thằng H nói.
– Ko thì e đi zô à. – Hương nói rồi nguẩy ass.
– Ê H H. – E kêu,
– Gì? – Hương quay lại.
– Hahaha. – Ba thằng cười.
-????- Con Hương ngơ ngơ rồi quay lưng.
– Hương Hương. – Tới thằng H kêu.
– Gì nữa? – Con Hương quay lại nhìn bọn e nhíu mài.
– Hahaha. – Ba thằng lại nhe răng cười.
– Khùng hết rồi. – Nói rồi con Hương đi zô luôn éo thèm nhìn lại nữa. Troll nó tí mà vui vãi.
Chém bảo tí thì mẹ đt về nói có khách, e về trước. Đi lang thang cứ nghĩ cuộc sống mà cứ thanh thản thố này thì hay biết mấy. Tối ngủ với vợ rồi đi chơi vui vẻ với bạn bè ae, ko cần phải lo lắng hay nghĩ ngợi bất cứ đều gì. Cứ nghĩ mình còn may mắn hơn biết bao nhiêu người cùng trang lứa, nên e luôn trân trọng những gì mình đang có. Đang vui phơi với vừa đi vừa hát vu vơ. Thế mới mở cửa nhìn thấy khách mà mẹ nói thế là hết vui chuyển thành lo lắng.
Một người mà đối với e rất là hại não, một nhân vật truyền kỳ có tầm ảnh hưởng rất là lớn với e, và e sợ người ấy như sợ rắn ế.
– Ơ kìa…
******
Tâm sự.
Sẵn đây bày tỏ tí với mấy thím. Tính đến thời điểm trong truyện thì e với hai người đấy vượt qua rất nhiều khó khăn, chứ ko phải đơn giản như trong mấy chap thế đâu. Ko có cái gì là quá dễ dàng, tại những chuyện kia liên quan quá rộng rãi nên e ko tiện để nói ra. L ko phải là quá dễ dải như mấy thím tưởng tượng, e có thể đi trước một bước nhưng L đi trước e đến 2 bước. Có thể nói L như nữ Khổng Minh, bề ngoài tuy năng động hoạt bát, trẻ con nhưng suy nghĩ của L thì những người con gái đã có gia đình thì chưa chắc đã suy nghĩ được như L. Đôi khi e gặp khó khăn, L luôn là người cho e ý kiến. Nhưng e công nhận lòng bao dung của L quá lớn vì để e có Ng. Nhưng L suy nghĩ chu đáo rồi mới đồng ý. L là người con gái tuy nhút nhát bề ngoài, yếu đuối cần được bảo vệ. Nhưng thật ra L rất bản lĩnh và cứng rắn, đôi khi e ăn những cái tát trời giáng của L. Nhưng L luôn ở cạnh e những lúc e cần.
Ng thì là người cứng rắn từ trong ra ngoài, luôn tự lập. Cái đó e rất là công nhận vì một người con gái như Ng có thể đứng vững trong cái xã hội phức tạp ngày nay. Cô ấy yêu thầm e lâu rồi, nhưng lúc ấy e làm sao biết được, con trai thường ngu trong mấy vụ này mà. Ng luôn đợi chờ e nói mở lời, cơ mà nhận lại từ e chỉ là con số 0. Cô ấy có quen 2 người cũng dạng thanh niên trẻ trâu, và tuy hai người đó hổ báo cáo chồn nhưng ko động được đến cái móng tay của Ng, và lần đầu hai đứa e xh thì Ng vẫn là một cô gái lần đầu tiên của Ng. Ko nhờ cái FB định mệnh đó thì e cũng chưa biết tình cảm của Ng. Từ cái vụ nhảy sông thì cái biến cố lớn nhất là Ng tự tử, nhưng may e vừa đến đúng lúc khi cô ấy định uống thuốc ngủ liều lớn. E giấu cả 3 mẹ Ng, rồi Ng mới quyết định bỏ đi rồi e mới đi tìm như các thím biếy đấy. Tuy Ng ko bằng L, nhưng thử hỏi một người từ bỏ mạng sống vì mình, thì mấy thím có mềm lòng ko. Ng tuy ko giỏi mấy vụ xã hội, nhưng ở gia đình Ng chuẩn hơn L. Đó là 2 lý do sao này L mới tâm sự với e.
còn mấy thím nói, bọn e làm việc theo cảm tính ư. Ko và ko bọn e đang cố gắn hướng đến một tương lai rất là tốt đẹp. Ba L và ba Ng cơ bản là biết rồi, nhưng mẹ của cả hai thì chưa biết, hai ông ba vợ cơ bản cũng hơi hơi ủng hộ chứ chưa ủng hộ tuyệt đối. Nhưng hoàn cảnh gia đình e hiện nay thì dư sức lo cho cả 2 và những đứa con e sau này. Nhưng dù ko dựa vào gia đình thì e vẫn lo tốt cho hai người họ, các thím biết cái nghanh dược sĩ thì cái điều kiện Kinh tế nó mang lại là thế nào rồi. Giờ Linh cũng vừa học cao đẳng kinh tế buổi tối vừa theo e học bồi dưỡng kinh tế nữa, có thể nếu được liên thông lên đh e sẽ cho L liên thông luôn. Truyện còn dài tính đến thời điểm này thì tạm ổn, cả hai rất là vui vẻ, có lúc hai người cũng bất đồng ý kiến nhưng ko xảy ra cãi vã. Nhưng mỗi lần cả hai căng thẳng thì e ko bao giờ tham gia, vì e ko nên tham gia các thím hiểu ý chứ. E có 1 ông a họ là cháu của a của ông nội e, e kêu bằng ông 2 đó. Ông a họ sống từ lúc 8 tuổi ở Mỹ. Nay ổng cũng 35t rồi,ổng có vợ người nước ngoài luôn, nhà bà chị nghe ông a nói là làm bên chính trị ở California. E cũng ko rõ, giờ e định đưa một người sang Mỹ để làm giấy đk kết hôn, nhiều người bảo e là ko ra nước ngoài đk kết hôn được. Hồi tết ông a với bà chị có về, e cũng tâm sự với a chị chuyện của ba đứa. Ông a thì nói e hay, còn bà chị khen e là thanh niên dám nghĩ dám làm cơ mà e éo hiểu nghĩa là gì. Rồi e thắc mắc với ông a và chị dâu về thủ tục đk kết hôn ở nước ngoài. Ông a phán 1 câu e cũng ko tin tưởng là mấy ” chú cứ đi qua đó chị dâu chú dư sức lo cho chú cái tờ đk kết hôn” e cũng đếch biết nhà vợ của ông a bự cỡ nào. Nhưng vẫn có niềm tin.