Update mất đi tất cả!
Hỗm nay ko có rãnh type cho mấy thím, e nãn định drop nhưng không lẽ đem con bỏ chợ, ở đời làm người ai làm thế. Thôi đâm lao thì phải theo lao thôi.
Kể từ cái bữa mà nhảy sông đó thì tình hình biển Đông càng thêm căng thẳng, L thì cứ vừa bơ vừa lo làm e căng thẳng vãi, còn Ng thì cũng vậy. Mới hôm bữa e nhảy sông còn khóc lóc kể lễ đủ thứ giờ thì cứ xem e như là cái gì đó éo biết nói sao luôn nói chung là tình hình rất căng thẳng. E thấy thế nên ngoài đi học ra thì cứ quần quần tối ngày y như thằng nghiện thiếu thuốc, rồi nãn ở chung nhà với L mà tối ngày cứ nói với nhau chưa đầy 10 câu mằcdu vẫn đi học chung đi xe chung, nhưng mà éo còn những cái ôm như hôm nào nữa. Nãn toàn tập, rồi hôm sau tự dưng ngủ dậy thì theo thói quen là mở đt lên xem là bao nhiu giờ rồi, thì thấy có 1 sms từ Ng nên mở lên xem.
” Chào người e yêu, có lẽ e quá ngốc để yêu một thằng đại ngốc như anh, biết là không thể mà cứ lao vào. E không biết e sao nữa, dù biết a đã có chị L rồi mà e vẫn cứ yêu a. Nhưng e cảm thấy mình dường như không đủ sức để cạnh tranh với chị L, thôi thì e là người đến sau. Người đến sau luôn luôn là kẻ thất bại đúng không a? Thôi e sẽ rời xa a, để a sống vui vẻ với những ngày e chưa từng xuất hiện. E đi một nơi thật xa xa lắm, một nơi có thể sẽ làm e quên đi tất cả, nhưng làm thế nào để quên a đây. E cũng không biết nữa, nhưng a cũng đừng tìm e. Chúc anh và chị L hạnh phúc, tạm biệt mãi yêu a.” Ng nhắn tin éo gì dài thế ko biết( cái này nguyên văn luôn nhá vì e còn lưu trong đt)
Đọc xong cái tn của Ng e bật cmn dậy, cảm giác như trời sập xuống vậy, lúc ấy e cứ như người mất hồn. Ngồi thừ ra đó, kông lẽ vì a mà phải khổ thế sao Ng. A có đáng không? Ngồi đó mà kí ức thủơ nào lại hiện về như chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.
– Ê lớp dưới e nào xinh thế kìa ml. – Thằng T đập vai e chỉ con nhỏ khối 10 ngồi cạnh lớp bọn e.
– Kệ cmn đi, đừng có phá a mài đang bận. – E cũng đếch thèm nhìn, vì đang chơi contra 6 trên đt đang đấu boss.
– Ôi vl chú, già đầu chơi contra. – Thằng T trờ tới xem e làm gì
– Kệ a liên quan đến hp gia đình nhà chú à? – E đểu nó.
– Ờ thì không. – Ml T nói xong nó cầm tay e vỗ đùi con nhỏ khối 10 cái bốp, rồi nó tỉnh như long ruồi ý.
– Ah. – Giọng e kia la lên.
– Ơ, sr tại thằng này a không phải. – E chống chế, mà con đấy nhìn mặt mài cũng được mỗi tội hơi lùn
– Hứ, đồ điên. – E khối 10 nguýt e, chảnh vl thế nhỡ.
– Ơ, ờ mà điên nó lây nhanh lắm đấy nhá. – E ngớ người vì bị chữi oan, cơ mà e đểu lại luôn.
– Xế. – E khối 10 nguýt tiếp.
– Xem nào, à Bảo Nghi A2. – E nhìn bảng tên e ý.
– Làm gì đấy, sàm sở à?
– Ớ, ngủ chưa thức hả? – E bật lại.
– Chưa thức thì ngồi đây được à, ồ N A1. – E Ng nói rồi nắm cái bảng tên e xem, con này bạo vl.
– Á sàm sở. – E lấy tay che ngực
– Thèm lắm cơ. – Ng liếc đểu e.
– Nhìn là biết rồi, mà ê ê. – E nói rồi chỉ chỉ e Ng
– Hả? – Ng ngơ ngơ nhìn e.
– Lấy khăn lau nước miếng đi kìa nhìn gớm quá. – E troll Ng
– Èo, có ai khen a bị khùng chưa? – Ng bật lại
– Ơ hay, nhiều người khen lắm. – E nói
– Ờ hèn chi, hi. – Ng cười mỉm
– Hai anh chị ngồi hàng cuối dãy A1 và ngồi cuối từ đếm lên hàng 3 đứng lên xem nào. – Giọng thằng cha giám thị vang lên trong trẻo phía sau lưng.
– Gì vậy? – Ng mặt ngơ ngơ nhìn e rồi quay qua nhìn lão giám thị.
– Đồ tể tới rồi, mà kêu thì đứng lên xem có gì hot. – E nói rồi đứng lên, Ng thấy vậy cũng đứng lên
Ông giám thị kêu lại giảng đạo cho hồi, thì e với Ng bị phạt quét sân hết tiết 2 rồi mấy đứa chào cờ xong hai đứa dọn ghế vào. Vkl thật ác như cức, Ng thì cứ lườm e.
– Good luck. – Hai thằng bạn ml đi ngang vỗ vai đểu e phát nữa
– Chúc mừng hai đứa. – Chị Q.A chạy lại vỗ vỗ vai e như đúng rồi ý.
– Tại a đấy. – Ng nhéo vào hong e.
– Á hành hung nam sinh. – E nhăn mặt.
– Anh điên thật, giờ sao? – Ng nói rồi đứng chống tay hích mặt về chổ đóng ghế.
– Thì dẹp chứ sao nữa. – E xăng tay áo lên tới vai luôn.
– A dọn đi, tại a nhiều chuyện mà ra đấy.
– Còn e?
– E quét sân cho.
– Vậy e dọn ghế đi a quét sân cho.
– Thôi không cãi, làm như e nói đi.
– Ơ.
-Im cấm cãi. – Ng nói rồi cười.
Con này mới quen được mấy tiếng mà ra lệnh cho mình ngon lành thế nhỉ, thế thì làm thôi. Cơ mà dọn đến giờ ra chơi e mệt muốn bở hơi tai, ngồi xuống băng ghế mà thở hơn chó. Tự dưng Ng đi lại ngồi xuống cạnh e
– Nè cho a đó. – Ng đưa e chai sting.
– Ôh, thanh kiều vờ ry mách.
– Không có chi.
Hai đứa dần quen nhau hơn, đi học có khi thì e cho Ng quá giang, còn xe hư thì Ng qua rước. Dần thì cũng thân nhau rồi nhập bọn với bọn e đi chơi này nọ. Có bữa cả đám hứng đi học đi bộ chơi, ai dè về thì trời mưa. Mấy đứa quyết cmn định đi mưa luôn, Ng hơi ngại nhưng gặp e chạy đi cũng lạch bạch chạy theo.
– Đợi e với. – Ng chạy như vịt vậy.
– Nhanh haha. – E quay lại nhìn Ng chạy mà buồn cười.
– Á. – Ng la lên
Quay lại thì thấy Ng bị trượt chân đo đất cmn rồi, rồi Ng bị trật khớp. Không đi được nên phải đưa lưng cõng Ng thôi. Nhìn nhỏ nhỏ mà nặng vãi tè.
– Anh mệt không? – Đi được đoạn thì Ng hỏi.
– Không nhưng mà lỏm lưng a 2 lổ rồi kìa. – E troll Ng.
– Xía a dê quá, mà không mệt thì cõng e cả đời nhá!
Cõng e cả đời nhá
Được không?
Giọng Ng như còn văng vẳng đâu đây, e như bừng tỉnh trong những kí ức ngày xưa, e bấm số gọi Ng thì thuê bao, nước mắt e tự dưng tiêm ra mặc dù e ko muốn khóc mà sao ko thể kiềm nén được. Có lẽ nhiều thím nói e là thằng sở khanh, bắt cá hai tay e xin nhận. Vì e đã trót lỡ yêu cả hai rồi thì sao, con tim đã thắng đi lí trí. E lau nước mắt gửi tn cho Ng là nhận được thì gọi lại.
E bay vào nhà vệ sinh, wánh răng rửa mặt xong thay cái quần Jean áo thun bay sang phòng L, thì L đi học tự bao giờ thật là chán nãn. Không lẽ mình bị cô lập rồi sao.
E nãn nên chạy thẳng xuống nhà lấy xe bay đi sang nhà Ng, thì thấy nhà Ng đóng cửa khóa ngoài rồi, mà gần 8h cmnr ôbz Ng chắc đi làm rồi, lúc đấy e thật sự rất chán nãn. Giờ chỉ cần L ở bên, mà L lại cứ dỡ dỡ ương ương. Nãn x2 e phi qua lão Tr rủ lão nhậu luôn, cái lão này thường thì thấy e qua một mình mà còn rủ nhậu thì ổng biết e đang buồn nên éo nói gì chỉ làm mồi là quất thôi. Ngồi uống uống và uống, ae tâm sự kể cho lão nghe, rồi lão phán được 1 câu xanh rờn.
– Làm trai hai vợ phải thương cho đồng, không thì nó cắt ku mày chứ chả đùa. – Lão cầm ly bia nói ra vẽ tâm đắc lắm.
– Hajz. – E lắc đầu ngán ngẩm với cái hoàn cảnh éo cmn le của e.
Và uống tiếp thế thôi, mợ uống muốn say mà đếu say được. Lão tr uống mới có hơn nữa thùng mà thấy hơi cấm đầu rồi, kệ lão nằm vật ra đấy. E cứ ngồi uống rồi hồi chán thấy éo có ai nhê gì, nên dọn dẹp nhà lão rồi mở quạt cho lão ngủ. E xách xe về, mợ uống bia zô nhiêu đái ra hết nhiêu nãn x3. Hơn 5 chiều e lại thả qua nhà Ng thì vẫn đếu có ai ở nhà, e chợt nghĩ không lẽ cả nhà đi hết sao. Ngồi đợi thêm tí nữa đếu có động tĩnh gì. E chạy đi qua bên thằng Ư mua mồi rủ nó nhậu tiếp chán nãn đếu buồn về nhà nữa. Qua mua rượu đế uống cho dễ sỉn, cơ mà mấy thằng đệ chịu rượu đế đếu nổi, nó gục cmn luôn nãn bọn này. E chán mới có tê tê thì bọn nó sỉn hết rồi, e chạy đi mua chai volka cửu long làm tạm vậy. E chạy ra cv LHP ngồi đó uống rượu sầu đời, mọi người cứ nhìn e y như sinh vật lạ, e cũng đếch thèm quan tâm. Nốc hết chai rượu thì đúng sỉn cmnr, lúc đấy đường xá đã thưa thớt hẳn. E lấy đt mở máy lên vì trưa giờ tắt cmn nguồn luôn, nghĩ lại thấy ngu lỡ Ng gọi thì sao. E mở lên thì thấy 26 cuộc gọi nhỡ và 2 tn, e mở lên xem thì đếu phải Ng. 24 cuộc gọi từ L và 2 từ mẹ, tn cũng của L.
” a đâu rồi sao sáng ko đi học”
” a chết đâu rồi, a cứ phải làm tôi lo mới được sao. Tôi điên lên vì a rồi đây”
E nhét đt lại vô túi rồi loạng choạng lên xe, chạy về nhà mà xém đo đất mấy lần. Về tới đầu hẻm, nhìn xa xa có một dáng người thân thương mặc quần đùi áo thun rộng màu trắng đang cuối đầu ngồi đang chờ đợi một thứ gì đó. Nghe tiếng xe người đó ngẩng mặt lên, nhìn thấy e L đứng dậy. E chạy tới dừng xe lại
– Sao e lại đứng đây làm gì? – E nói cơ mà hết thấy đường cmn rồi.
L đi thẳng lại phía e, e nhìn L thấy mắt L đỏ hoe rồi sưng hết cả lên, tội người con gái tôi thương quá ko lẽ mình làm khổ L vậy sao.
-” Bốp” tôi đứng để chờ một thằng khốn nạn như a đó.
“rầm” e té loạng choạng xe ngã cái rầm e lăn ra đất, đứng không vững còn bị tác động vật lý nên ngã cmnl. L khóc to lên chạy lại đỡ e.
– E xin lỗi, e ko cố ý hức. – L chạy lại đỡ đầu e dậy.
– A mới hjx… Xin lỗi….e mới phải. Anh làm khổ e rồi L à. – E đưa tay lau nước mắt cho L
– A là thằng khốn nạn. – L hét lên rồi đấm vào ngực e nhẹ thôi rồi L nhào ôm e.
– A xin lỗi, a tệ quá a xin lỗi e đừng khóc nữa. – E vuốt tóc L.
L giúp e dựng xe lên rồi đẩy zô nhà, khuya nên nhà chỉ còn mỗi hai đứa thức thôi. Xong L chạy ra khóa cổng cửa nẻo lại, rồi dìu e lên phòng, e cởi áo rồi nằm vật ra đó cmnl. L xhạy ra hồi lại chạy vào cầm đưa cho e ly nước chanh, e uống được có tí. Rồi L dìu e zô nhà tắm, e đứng còn éo vững nói chi là tắm. E mở vòi sen rồi ngồi lì ra đấy, giờ rượu nó mới thấm, làm e chịu éo nổi nữa ôm cái bồn cầu mà ói lấy ói để. L nghe tiếng e ói hay sao ý, mở cửa chạy vô vỗ vỗ lưng e. Linh lau người cho e rồi kè e về phòng, e nằm vật ra đó. Cơ mà ói xong nhẹ hơn hẳn, L lấy khăn lau mặt cho e. Bỗng dưng cổ họng e nó đắng, đắng lắm. Không phải vị đắng của rượu mà là vì đắng khi thấy người mình yêu khổ vì mình như thế. E đã làm cả hai phải khổ e đúng là một thằng chẳng ra gì. L định đứng dậy e nắm tay kéo L lại ôm L vào lòng
– Buông e ra, e đi giặt cái khăn đã. – L nói nhẹ nhàng cơ mà vẫn nằm yên.
– A làm khổ e quá phải không L. – E nói.
– Khổ nhiều rồi, nhưng vì a e chấp nhận mà. – L ôm siết e.
– A thật là khốn nạn mà, trời… – E chưa nói hết câu thì L lấy tay bịch miệng e lại
– A đừng nói gì hết. – L lấy tay ra rồi chòm lên hôn e.
Cả hai hôn nhau nhẹ nhàng, và lại hòa vào nhau. L ngủ rồi, nhìn nét mặt L sao mà hiền đến thế, có lẽ với e cô ấy là thiên thần.
– A sẽ không làm e phải khổ nữa đâu Linh à. – E vuốt tóc L
– Hứa đi. – L nói làm e giật cmn mình.
– Chưa ngủ hả? – E cười nhìn vào đôi mắt long lanh của L
– Ck ko ngủ sao e ngủ được. – L vòng tay để lên ngực e.
– Xin lỗi, a khó ngủ quá. – E nói
– Tối ngày xin lỗi, cấm ck xin lỗi nữa nghe chưa.
– Ukm. – E ngồi dậy lấy cái quần đùi mặt vào.
– ck đi đâu vậy? – L ngồi dậy
– Đi đâu đâu để tòng ngòng vậy kì lắm. – E cầm gói thuốc lại mở cửa sổ ra rồi đốt điếu thuốc lên, rít hơi dài rồi mắt nhìn về một nơi xa xăm, ko biết Ng có ở nơi đó.
Một vòng tay luồn qua bụng e, L ôm chặc lấy e. Cơ mà éo mặc áo hay sao ý thấy nhột nhột.
– ck nghĩ gì vậy? L áp mặt vào vai e.
– Haiz Ng bỏ đi rồi.
Ps: giờ type lại nhìn hai đứa mà e cảm thấy mình có lỗi, nhưng giờ nhìn cả hai thân nhau e cũng vui.Click vào quảng cáo bên dưới ủng hộ mình nha.
Bạn đang đọc truyện voz hay trên web Botruyen.com