L GIẬN VÀ NGÀY MƯA.
Số khổ là hôm ý tan học về con bạn nó cũng cùng đường qua bên trường L nên e cho nó quá giang, chạy tới thấy L đứng vẫy vẫy e kêu đợi tí vì e tốt bm ra giúp thì giúp cho trót. E chở con bạn về nhà luôn ko lẽ để nó cuốc bộ về. Xong e quay lại rước L, L nhăn nhó.
– Ủa ko về luôn đi quay lại làm gì?
– Thì rước e chứ chi.
– Không cần. – L dỗi.
– Thật không?
– Ukm.
– Vậy về đây. – E phóng xe luôn vì cơ bản lúc đó không được vui, với lại cho L biết mùi.
E về nhà ngồi đợi thì thấy tên kia chở L về, còn cười nói vui cmn vẻ làm e bực cmn mình. L đi ngang e thì nguýt.
– Hứ.
– Có chàng đưa về luôn. Sướng rồi.
– Kệ tui.
– Ukm, kệ đi theo chàng luôn đi. – E nói giọng lạnh te vì bực cmnr.
– Hứ, đi thì đi. – L ôm cặp đi ra.
– Uk, bb ở nhà mình khỏe.
– Chó. – L chữi e rồi đi thẳng ra cổng đóng cái rầm.
– Đi luôn đi. – E hét lên.
Thế là ả bỏ đi, mà đi bộ đi được bao xa tí phải về thôi. E bực mình zô lục mì gói ăn cho lành, ăn xong xách ass đi thay đồ rồi lấy ipad của L.A lên sân thượng nằm cho sướng. Đang nằm coi Châu Tinh Trì thì đt rung e móc ra thì thằng H đt,
– Alo. – E bắt máy.
– Làm clgt con L nó khóc vậy.
– Sao mày biết.
– Con O nó mới đt tao nè.
-Ôi kệ nó, thôi tao tắt máy đây. – E tắt máy rồi coi phim tiếp.
Nằm hồi ngủ cmn quên tới chiều, quên luôn hẹn với bọn con Th e đi cafe nữa, thức dậy nhìn đồng hồ thì hơn 3h rồi, thấy 12 cuộc gọi nhỡ từ Th khùng. Kệ luôn e đi xuống nhà theo thói quen mở cửa phòng L thì éo thấy đâu, e nghĩ lạ nên đi vòng vòng kiếm thì éo thấy. Không lẽ chưa về giận giai thế cơ à. E định đt cho L nhưng thôi éo thèm đt xem khi nào về, và e tá hỏa chợt nhớ hai đại ca e chưa ăn cơm. Mặc áo riết riết chạy đi mua cơm cho mấy ảnh ăn, sẵn tiện e ăn luôn. Ăn xong nằm lắc lắc coi tivi nằm nhịp nhịp chân, thì nghe tiếng chuông cổng. Chắc e gấu về, e đi với phong cách rất chi là hách dịch ra mở cổng thì éo phải gấu, là thằng H với con O. E mở cổng cho nó zô,
– Bữa nay bị ấm đầu hả con. – Thằng H mới mở miệng đã đá đểu.
– Ấm ông cố mày. – E chữi nó.
– Sao mày điên làm L nó khóc zữ zậy, sưng mắt hết. – Con O nói.
– Ghê thế cơ à, kệ éo wan tâm. – E cũng hơi nhót ruột những cố tỏ ra bình thường.
– A nói nó bị sốt mà e ko nghe. – Thằng H nói với con O.
– Chuyện có xíu mà um sùm, yêu nhau lắm cắn nhau đau mà, lo đi rước nó về đi hồi trưa t chở nó qua nhà chị nó rồi. – Con O nói.
– Ờ. – E vẫn tỏ ra bình thường.
– Thôi kệ nó đi e, a nói nó sốt rồi về nhà tắm đi chơi cho sướng. – Thằng H đứng lên.
– Vl wa nói nhiêu thế thôi à. – E nói.
– Ờ. – Nó nói rồi xách ass ra về.
E chán quá zô tắm rửa, bổng thấy nhớ L vl. Nhưng ko muốn đi rước mà trời chuyển mưa nữa, nhưng ngồi hồi bực bội e lên thay đồ rồi đi rước L. E khóa cửa cẩn thận rồi té, qua tới nhà con K.L thì hơn 7h tối, mà nhà nó đóng cửa hết cmn rồi. E kêu cửa
– K.L ơi!
Ko nghe ai trả lời e kêu thêm vài lần nữa thì vẫn ko có động tĩnh, mà bỗng con K.L đi ra nói với e.
– Mày về đi L nó giận mày rồi.
– Thì tao biết lỗi rồi, wa rước về nè. Zô nói giúp t tiếng đi lớp trưởng dễ thương.
– Èo nịnh ghê mại, thôi để t zô nói nó giùm cho.
Bỗng con K.L đi zô thì trời mưa lâm râm, đợi lâu quá không thấy K.L ra nhưng đt có tn của L
“mưa rồi, a về đi tui ko mún gặp mặt a nữa”
Hơ biết mưa chắc con wan tâm, nhưng còn dỗi. E suy nghĩ hồi xài skill thôi
” e không xuống a không về” – E rep.
L không rep luôn, e cũng chơi bài mưa dầm thấm đất do ông bà ngày xưa truyền lại. Ngồi gần tiếng đồng hồ gần 9h luôn, mưa không lớn chỉ lắc rắc thôi mà cũng ướt hết áo, lạnh muốn teo tờ rym. Bỗng trong nhà có một bóng dáng nho nhỏ để tóc mái ngố cầm dù chạy lạch bạch ra. E nghĩ thầm ” cuộc chiến trường kỳ cũng có kết quả”
– Không về đi. – L chạy ra nói.
– E về thì a về. – E nói mà vờ ngồi run cầm cập
– Không. – L nói dỗi.
– Vậy thì ngồi nữa.
– Về đi run kìa bệnh giờ.
E bước xuống xe giả vờ co ro theo kiêu lạnh đi lại L, nắm tay L e nói.
– Về với a đi, lỡ a bệnh rồi ai chăm.
– Thì chết, à kêu nhỏ trưa đó lo cho. – L vẫn để e nắm tay mà cứ nói mạnh mồm, xuống đây là biết hết giận rồi.
– Nhỏ đó bạn a mà, bạn lo thì sao bằng vợ lo được. – E lắc lắc tay L.
– Hứ. – L nguýt.
– Nha về nha.
– Không. – L không mà chu cái mỏ lên
E nhào tới ôm L hôn luôn, L ưm ah hồi đẩy e ra.
– Cô thấy giờ. – L đấm e.
– Kệ vợ a a có quyền. – E cầm tay L.
– Hứ ướt áo hết rồi nè thấy không. – L nói giọng đanh đá.
– Hê.
– Lạnh không zô lấy khăn cho lau.
– Thôi ko cần đâu. Về nha
– Hứ, ưm để đem dù zô đã. – L lườm e.
– Tịch thu đi mai qua trả lên xe đi. – E đẩy L lại xe rồi ẵm L quăng lên xe
– Rớt cặp kìa. – L giữ cái cặp lại la oai oái
– E về nha chị. – L nói lớn zô nhà
– Oh. – Con K.L đứng nhìn ra cười đểu.
E lên xe chở về nhà luôn, không phải nói chứ áo ướt chạy xe gió lạnh vl ra, về nhà thì run thiệt. L kêu đi tắm nước nóng đi e chạy đi luôn. Tắm xong bay zô phòng L nằm trùm mền. L thì lấy đồ đi tắm,L để đồ trên nêm e soi thấy cái áo tay dai với cái quần đùi và cái cờ híp. E lấy cái quần giấu L kêu e trả e kêu mặc vậy cho mát, L giành không được nên đành đi tắm. Thấy L đi tắm e tranh thủ xuống thắp hương bàn thờ, nhốt hai đại ca lại, khóa cửa tắt đèn bật chống trộm rồi bay lên phòng. L tắm ra đi zô phòng thì ủi ui nóng vãi, nhìn L mặc áo tay dài đùi trắng nõn dài tới tấp. Tóc còn ướt rồi quấn lên đầu, L lấy khăn ngồi lau tóc e nhìn mà muốn chảy máu.E thấy vậy chạy đi lấy máy sấy tóc của thím lên sấy cho L cho nhanh ngồi lau tới khi nào. E ngồi sấy cho L mà phải kiềm chế vl, xong e rão một vòng đóng cửa lại rồi lên giừơng ngủ, L tắt đèn nằm xuống cạnh e, e quay qua ôm L đưa tay xuống đùi L và chuyện gì xảy ra thì các thím tự đón nhá. Đêm ấy lạnh nằm ấm ấm 2 shot luôn mệt như là cờ hó ý.
Ước gì cuộc sống mãi êm đềm
Để tình mình luôn đậm màu hạnh phúc.Click vào quảng cáo bên dưới ủng hộ mình nha.
Bạn đang đọc truyện voz hay trên web Botruyen.com