Bồ Công Anh Gãy Cánh – Chương 92: Biến cố gia đình – Botruyen

Bồ Công Anh Gãy Cánh - Chương 92: Biến cố gia đình



..

..

..

.

.

3 đứa về nhà thì ko có chuyện j xảy ra,vậy mà nói cho lắm vào.về nhà 3 thằng ăn cơm tiệm.má ăn cơn tiệm quài ngán ccm.

-chiều nay 1 đứa nấu cơm đi.ăn cơm tiệm quài ngán chết mẹ.

E nói

-ừ.củng dc.ăn dầy quài tao củng ngán vcl.

Anh P đồng ý.

-vậy ai nấu.

E hỏi?

-chiều 1h t với m đi học rồi.vậy hôm nay anh P nấu há.

Nghe tới đây anh Phong nhăn mặt.

-vcl tao có biết làm đéo j đâu mấy ba.

-làm đại đi ăn dc là dc.

-ờ.

Quyết định xong e với thằng Đ củng chuẩn bị đi học rồi.chiều tăng tiết toán.

-mau đi ba

Thằng Đông nói..

-ừ.từ từ chờ tao cái.

-sao vậy.

-đm mắt t dựt dựt qài.

-rồi sao

-thôi đi.

2 thằng đi học.chạy dc nữa đường thì

-ê ê đm sao xe dài dử vậy ba.dĩn hả?

E nói.

-sĩn lol,hình như lũng bánh rồi.

-vcc.rồi giờ sao.

-dắt bộ chứ sao.

2 thằng đẩy chết mịa luôn.cả cây số mới có chỗ dá.ko biết bị éo j nó thay luôn cái ruột mất toi 60k.chạy thụt mạng dô trường thì trễ mẹ nó 15p rồi.cấm đầu chạy lên lớp trong sự vô vụng..rầm…đm e dấp chân té cầu thang 1 cái rõ đau.

-đm đi với chã đứng.

Thằng Đ nói

-m đứng đó m nói quài di thằng Lol.

-ờ qên.

Nó đỡ em dậy.ko biết sao e thấy bất an vcl.

-thưa cô em đi trễ ạ.

E nói.

-đi trễ dữ ha.mai trã bài tui ha.

-dạ dạ..

Cấp đít về chỗ ngồi.thì mấy đứa nó hỏi hỏi này kia.sợ e với t.Đ bị úp.đang ngồi chép bài thì có đt.

-alo

E khum xuống nghe.

-m đang đâu vậy?chiến game nè.

Đm thằng lol Khải bê đê,1 ngày nó chơi ở tiệm net anh Huy 50k có.nghiện cmnr.nhà có máy mà đéo chịu chơi đâu.

-đang học chơi chơi cmm.

E nói rồi dập máy…

Quay lên học tiếp,móa mất của bố hết 1 đoạn rồi,đang lúi húi chép bài thì đt run.

-đcmm bố nói bố đang học,chơi chơi con mẹ m à.

E chửi 1 tràng dài.

-m bị điên hả thằng kia.tao cha m đây.

E nghe giật mình.dơ đt ra coi thì ra là bố thật.

-sặc.con ko để ý.bố gọi con có j ko.con đang học.

-bác 2 gái m mất rồi.về nhanh đi.kêu thằng Đ nữa.

-hả?cái j?sao…sao??

-cái j mà hét lên vậy Duy..cô hỏi.

Đm tinh thần em bấn loạn cmnr.bác 2 em sát nhà em.lúc trước có j ăn củng đem qua.e vê lần nào củng gửi này kia cho em đemên ăn.

-dạ dạ….cô cho em về.nhà em có hậu sự..

E cuối đầu,nói ko thành lời,mắt bắt đầu nóng dần lên,e bỏ tập vở dô rồi quẩy balo lên.

-ê,ai vậy mạy?

Thăng Đ nói rồi nó củng bỏ tập dô balo,

-ừ.vậy thôi e tranh thủ về đi.cô gửi lời chia buồn đến gia đình em nha.

-,dạ.em cảm ơn ạ.

Mấy đứa trong lớp xì xào bàn tán,e vói thằng Đ đi ra ngoài.rồi em quay lại.

-tao về quê,tụ bây ở lại học hành sao cho coi dc.đưng để tao nói nhiều.

Nói xong em đi ra.2 thằng chạy nhanh về nhà.thăng Đ biết tính em nên ko nói tiếng nào.

-ủa sao về sớm vậy 2 chú em,anh mới định đi chợ thôi.hehe

-bác 2 em mất rồi.giờ về quê.

-Hả?

Thằng Đ la lơn.

-thôi.soạn đồ đi rồi về.

-ừ.

Soạn ít bộ đồ rồi 3 thăng về.chạy gần 3 tiếng thì củng về đến,từ ngoài ngõ e đã nghe tiếng trống rồi.mỗi 1 dùi nó như 1 con dao vậy,cứa vào tâm gan em.chạy dô nhà đậu xe xuống thì nhà khá đông,2 chị đang quì khóc nức nỡ,mọi người xung quanh củng khóc.bác 2 em năm đó mất tầm gần 40.ngoan hiền,lễ phép,giỏi việc nhà,phụ giúp gia đình các thứ.hàng sớm rất quí.

3 đứa đậu xe rồi đi dô,e đi 1 mạch dô trong rồi quì xuống cạnh 2 chị,bất chợt em khóc ròng,e ko biết diễn tã cảm giác ra sao.nó khó chịu sao sao ấy.e ko hình dung dc.chỉ biết nó đau lắm.ik như lần ông em mất vậy.thăng Đ củng khóc,nó chơi với em,ăn cơm nhà em,ăn nhà bác 2 em.nói chung 2 nhà như 1.liệm xong củng gần 6h.

E lũi thục xuống sao.đến bây giờ em vẫn con bàng hoàng,khó tin thật.ko thể nào tin dc.mới đây còn gặp mà bây giờ….

E với thằng Đ anh P xuống sau ngồi ăn cơm.e là e ăn ko dô rồi.

-Duy ơi.ai kiếm con kìa tiếng bác 2 giai ồ ồ,mắt xưng lên bụp hết.

-dạ.

E đứng dậy đi ra ngoài.thi ra là anh Hải với Hằng.

-sao 2 người biết mà xuống v.

E nói.

-m tệ lắm nha.con Hằng chiều qua lớp m kiếm ko koa,hỏi b m mới biết.ko koi anh em ra gì..

Ổng nói rồi sách túi đồ cúng dô trong,ảnh với Hằng đốt nhang cúng xong e nói xuống sau ngồi ăn cơm.

5 đứa ngồi ko ai nói ai lời nào.lâu lâu em lại khóc.

-về hôi nào vậy Duy.

Bà nội em.

-bà ngồi đây đi ạ.

Hằng kéo ghế.

-ừ.cảm ơn con.

-,nội ơi.sau bác 2…..huhu…

E òa khóc.

-thôi con nín đi.âu củng là cái số cả thôi con ạ.

-nội kể đi..

-hôm qua đi làm cỏ về,nó có nói nội nó nhặt dc 1 cái khăn rằn đẹp lắm.nó đưa cho nội coi.nhìn qua là tá hỏa,khăn đó bị xxx( tránh nói,bác nào tin thi tin.e thề có trời đất.ko phắn 1 lời nào) nội kêu nó bỏ đi.ko biết nó có nghe lơi nội ko,nhưng tối qua nó lên cơn co giật rồi nằm li bì,sáng chở đi bệnh viện thì trưa mất rồi…hajz..

-rồi cái khăn đó đâu rồi nội.

-ko biết nó có bỏ chưa thì nội ko biết…

-con ko tin đâu.

-m ko tin thì tốt cho m thôi,..e là……

Lúc này có 1 chín đỏ,có hình tròn như cái tháp sen,bay từ trong buồng bác 2 em ra.nói thật với mấy bác em suýt ngất đi.con Hằng ngồi sát em bấu em chảy cả máu…

-mấy đứa im lặng.

Nội em nói.chín đỏ từ từ bay ra chỗ cái thọ bác 2 em,rồi bay lên trời,nội em lật đậy đi dô trong buồng,tụi em chạy theo,sau 1 hồi lục lội nội em lấy ra 1 cái khăn từ túi áo,có 1 vệt đỏ ở giữa như là máu.

Con Hằng ngất sĩu.em với mọi người có 1 phen xanh mặt.nội đem ra ngoài đốt liền.mọi chuyện ko thể nào tin dc.

Đám của bác 2 em tạm ổn,cho đến sáng hôm sau,hôm sau đám đông người đến cúng lắm.2 chị em thì khóc suốt từ qua đến giờ.sáng hôm đó có mấy bác ở xa về,có 1 bác gái đang nằm nghĩ trên giường vì đi đường xa,đang ngủ thì bác đó la làng lên rồi từ trên giường té xuống đất,hỏi bã sao vậy thì bã nói có ai nói là giường của tao tao ko cho m ngủ,rồi đá đạp đánh các kiễu bã văng xuống đất luôn.nghe tới đây e nỗi mẹ nó gia gà,con hằng thì tái mặt ai củng rùng mình.

Chưa là gì đâu.chiều hôm đó đào nguyệt,em củng đi vì đào gần nhà đào hoài ko dc ae ạ,đào dc miếng thì nó cứ sụp xuống qaì.đào gần 2 tiếng chưa xong.cái nguyệt thì bự lắm rồi.khó hiểu lắm.

Tối hôm đó.

Sáng mai là chôn bác em rồi.tối nay thì làm cái lễ tụng cuối cùng.em với Hằng anh P thằng Đông bác 2 trai ba em đang ngồi coi ông thầy làm cái phép cho bác gái.( cái phép đó chắt mấy bác biết) mọi chuyện sẻ chẳng gì xảy ra nếu ko có con bươm bướm.đang làm thì có con bướm bay vào,đáng lí củng thường thôi nhưng mà nó cứ bay vòng vòng,nó có màu đặc biệt ,nỗi bật lắm.nó bay qua bay lại,bay tới bay lui.

Bác 2 em nói bừa 1 câu.

– nếu bà về thì bà đậu lên vai tui đi.

Ngay lập tức nó đáp lên vai ổng,mọi người giật mình,e thấy con Hằng run bần bật lên ấy.e nghĩ chắt củng thường sự trùng hợp ngẫu nhiên.bác 2 em mới nói tiếp.

– nếu bà thiệt,bà bò từ từ xuống tay tui đi.

Ko nghĩ ngợi gì nó bò xuống xuống chầm chậm rồi đậu yên vị trên tay bác 2.

Con Hằng la lên cái á rồi úp mặt dô vai em.mọi người run lên bần bật.bác 2 em run lên.nhưng con bướm ko hề bay,đậu yên 1 chỗ.ông thầy đang làm phép bỏ chạy lên trước đm thứ j nhát gan.còn mấy đứa em ngồi lại thôi.

– nếu đúng là bà thật như vậy thì bà đậu lên cái ấm trà đi.

1l nữa nó lại đậu lên,cái ấm trà mới đun.rất nóng mà con bướm ko bay đi.kinh khủng.lúc này thì xác định rõ rồi.bác 2 em òa khóc

– tui có lỗi với bà quá.bà ra đi để lại 2 đứa con còn non dạy thế này thì tui phải làm sao,bà ra đi như vậy bà ác lắm có biết ko.

Bác 2 em khóc nức nỡ.con Hằng củng khóc.ướt áo em.bất ngờ hơn khi con bướm bay lên rồi đậu lên má bác 2.như kiễu an ũi vậy.

Bác 2 em gạt nước mắt,

– thôi bà ra đi thanh thản.tui sẻ rán nuôi con mình.bà yên tâm mà đi.ở đó rán lo cho mình đừng ngỗ như lúc ở với tui nữa.có biết ko….mọi chuyện trên này tui lo dc mà.bà yên tân.yên tâm nha..huhu..

Con bướm cất cánh bay lên rồi bay lên đậu trên cái thọ chừng 2p thì bay đi.

Mọi người bàng hoàng.e ko sợ lắm.nhưng hơi run.buồn thì rất buồn khi mất đi 1 người thân.suốt mấy đêm liền em ko ngủ dc.sáng hôm sau phụ chôn đám rồi chào cả nhà 3 đứa lên lại để đi học…

..

..

Hôm nay em kể chập này với mấy bác là vì nó như 1 kĩ niệm buồn đối với em.bác nào nói em nói xạo thì em chịu.bác nào từng thấy thì tự hiểu.nhưng chuyện đó là có thật.cho đến bây giờ bác 2 gái em vẫn nhập vào bác 2 gái mới,hay nói cách khác là lên đồng….







..

.

.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.