Bồ Công Anh Gãy Cánh – Chương 82: Mình thích thì mình đăng thôi – Botruyen

Bồ Công Anh Gãy Cánh - Chương 82: Mình thích thì mình đăng thôi

…..



.

.

.

Sáng sớm hôm sao em bị đánh thức bởi những tia nắng chíu rọi vào mặt.kể cũng lâu rồi không dc nhìn thấy mặt trời nhỉ.e mở mắt ra thì nghe thấy tiếng sì xào….

-không phải hồi hôm Duy tỉnh lại thật mà sao mọi người không tin con chứ.

Tiếng Hằng nói có vẻ ậm ực

-hajjz.chắt mày mơ thôi.đâu phải lần đầu đâu.thiệt tình.

Tiếng anh Hải..

-trời ơi à.tứt thiệt chứ.

-bác biết con lo cho thằng Duy nhưng con ko nên làm ảnh hưởng đến sức khỏe mình.dù gì nó củng mê man gần 1 tuần rồi bác sĩ củng bảo nó đang hồi phục nhanh chắt sẻ tỉnh trong nay mai thôi con à

Mẹ em nói.Clgt nhỡ.1 tuần sao.thế 1 tuần nay mìn ăn éo j nhỉ?đi đái kiễu j?hàng loạt câu hỏi hiện hữu trong đầu.

– bác phải tin con chứ ,hôm qua Duy còn….

– còn gì còn j?

Thằng Đông với anh Phong đồng thanh.đm lại nghĩ bậy.dcm thằng Đông.dc rồi bố sẻ cho mày biết tay…

– Ân…Ân ơi…sao e nói em thích anh cơ mà sao em lại đồng ý làm gấu thằng mờ lờ Đông vậy…..

E nhắm mắt nói như mơ ngủ.ngay lập tức mọi người chạy lại chỗ em.

-Duy,con tỉnh rồi Hả?mở mắt ra đi con

Mẹ em nói như sắp khóc.

-ơ.mày tỉnh hả Duy,mày mới nói cái j đó?

Thằng Đông hớt hải.

-đó.ổng tỉnh kìa.con nói Duy tỉnh mà ko tin.

-sao nó nhắm mắt mãi thế.

anh Hải nói.

-bác sĩ tới rồi nè mọi người.

Bố em chạy theo sau bác sĩ.vẫn là bố em tâm lí nhất.

-mời mọi người ra ngoại đợi tí ạ.

Bác sĩ nói.sau đoa mọi người đi ra ngoài.

-sức khỏe ổn định rồi sao vẫn còn hôn mê nhỉ.đáng lí phải tỉnh từ hôm qua rồi.

Bác sĩ nói với cô y tá kế bên

– con tỉnh rồi ạ.hj.

E mở mắt ra cười nhẹ 1 cái.

– ấy…

Thằng cha này yếu vcl.có dậy thôi mà giật mình.

–cậu tỉnh lúc nào.sao mở mắt,làm tôi giật cả mình.

-hjhj

Nhỏ y tá cười khi tnấy thái độ của thằng cha bác sĩ

-con mới tỉnh thôi ạ.

-ừ,để tui khám xem nào.

Noa xịt xịt rọi rọi clg đó.rồi hỏi tùm lum tà la.

-con bị gì bác sĩ.khi nào thì có thể suất viện ạ.

– tạm thơi chưa dc suất viện.cậu bị chấn đông nhẹ vùng não.có 1 chút máu bầm trong não gây hôn mê nhưng chúng tôi đã lấy nó ra.lưng cậu có 1 vết chém dày gần 30cm phải mai 18 mũi.vì cậu mất máu quá nhiều ,toàn bộ các bộ phận hầu như đều bị tổn thương,từ những điều đó chúng tôi nghĩ cậu ko qua khỏi nhưng ko biết cậu dc ai phù trợ mà có thể qua khỏi như hôm nay.thật sự rất mai mắn.

– đúng vậy.cậu mai mắn lắm đó.hjhj.

Cách nói chuyện của thằng cha bác sĩ này tiếu tiếu.con nhỏ y tá thì cứ chăm chọc.đm hài.

Khám rồi tim thuốc xong thì mọi người dc vào.

– con thấy trong người như thế nào.

Mẹ hỏi.

– dạ khỏe rồi ạ..

…..vv..nói chung mọi người hỏi thăm thôi.e tua qua khúc này nhe…mọi người ra ngoài hết.lúc này có em,thằng Đông,anh Phong.anh Hải ở lại

– mày muốn xử tụi nó thế nào.

Anh Hải nói.

,- chuyện hôm đó tiếp theo như mào anh?

-tao với đàn em dô thì mày đang nằm đó.tụi kia đang nhậu.tao cầm cây hàn phang dc mấy thằng.thằng anh thằng Tâm với 1 số thằng chạy thoát.bjo tao đang giữ 4 thằng.chờ m xữ.tụi thằng Tâm thì ko thấy đâu.nghe nói nó đang đi trốn ở Đồng nai.tao cho người lên đó 2 ngày ròi.

-e củng ko ham đâu anh.bỏ đi.

-mày để tao.

Thằng Đông nói.

-ừ củng dc.mà anh thằng Tâm thì để tao.

-ừ.hồi hôm con Duyên nó mới gửi về cho mày.

Thằng Đ đưa em 1 lá thư rồi 3 đứa đi ra ngoài.e cảm thấy hiếu kì,bỏ đi.rồi bjo con nói j nữa.em xe lá thư ra,1 dòng chữ quen thuộc của ngày nào..

“” gửi Duy,Thiên Duy

Nghe nói ông gặp chuyện.giờ ông sao rồi.ông đã khỏe chưa.xin lỗi đi ko nói ông biết.tui đi củng dc 1 tuần rồi.tui nhớ nhà lấm.nhớ ông.nhớ ông rất nhiều.ông biết ko?tui có 1 khối u nhỏ nằm ở não.hôm trong viện sau khi xét nghiệm thì phát hiện ra.bố mẹ tui quyết định đưa tui qua đây để điều trị.tui ko muốn xa ông đâu.thật đó.thằng hôm bữa là anh tui.nó là con của cậu 2 tui bên này.tui biết ông khó chịu khi thấy tui với nó nói chuyện nhưng ông biết ko?tất cả là do tui cố tình ấy.tui khó chịu lắm.rất khó chịu.chắt có lẽ tui…yêu ông rồi….nếu sao này mai mắn khỏi bệnh tui sẻ về để tìm ông.đợi tui nha…Duy..tui yêu em….

Thân..”””

Tại sao? Tại sao vậy? Tại sao đối sử với tui như vậy?bất chợt e òa khóc vì ko dc gặp em lần cuối,hối hận vì đã trách Duyên,

-cạch….ông….

Dcm con Hằng xâm xâm dô.e giật mình kéo mền trùm đầu.đang khúc cao trào thì con lợn này phá đám



..

..

..

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.