Bồ Công Anh Gãy Cánh – Chương 80: Tiếp theo – Botruyen

Bồ Công Anh Gãy Cánh - Chương 80: Tiếp theo

…..



.

.

.

.

.

.

Nói thật với mấy bác,trong lúc em ngất e liên tục mơ thấy Duyên,mơ thấy ba mẹ và đám bạn,mơ thấy cả con Hằng.anh Hải.thằng Đông.thằng Nam.kĩ niệm của em với Duyên hay chuyến về quê vừa rồi,còn cả những lần đánh nhau với tụi bạn trong lớp.hay những trò đùa trêu chọc hằng ngày,tất cả cứ lúc ẩn lúc hiện.

lúc đó thì ko còn đau j hết,củng ko thấy sợ.vì không có cảm giác gì,nói chung khó hình dung lắm.e xác định mình chết rồi,nhưng e vẫn nghe lâu lâu có tiếng thích thích bên cạnh.như có ai đó đang khóc vậy,muốn bật dậy nhưng hoàn toàn ko làm dc.

Cứ như vậy lúc mơ lúc tỉnh.ko biết mình đã chết hay còn sống,cảm giác đó khiến em khó chiện vô cùng.tiếng ng gọi Duy Duy văng vẳng bên tai,như có ai đang nắm chặt lấy tay mình,tiếng bước chân lộp bộp dưới đất,cảm giác rằng có rất nhiều người xung quanh.muốn mở mắt ra.nhưng ko lm dc.ko lm chủ dc bản thân ae ạ,

Trong đây chắt chưa có bác nào bị như em nhỉ?

Sao nhiều lần cố gắng gượng dậy thì em lại tiếp tục thiếp đi.hoàn toàn ko nhớ gì nên ko kể lại dc cho mấy bác nghe,cho tới khi…

-Duy…duy….duy tỉnh rồi mọi người ơi…huhu

E mở mắt ra íu ớt,chỉ mới hí hí dc chút thôi.tay thì nhút nhít dc mấy ngón đụng tay ai,tiếng 1 đứa kgai hét lên rồi òa khóc nức nỡ.

-Hả?nó tỉnh rồi,tỉnh rồi bà ơi…

Đúng rồi,đây là tiếng của ba em đây mà,sao bố già ko ở dưới quê chăm lũ bò mà lên đây nhỉ?

-Đâu,con trai tui đâu,huhu….

Liên tiếp 3 4 người chạy lại chỗ em,lắt tay lắt chân em.mắt thì nhướng đéo lên.bị lai lai khoa chịu vcc.

-đừng lắt nữa.chạy đi kêu bác sĩ đi.

1 tiếng nói khá trầm.quen quen.là anh Hải.sau nay nói lạ thế nhỉ.

E cố gắng mở mắt lên,cố gắng hết sức mở mắt ra,hí ra dc 1 chút thì thấy nguyên cái bản mặt con Hằng,nước mắt nước mũi chảy tèm.lem,thấy ơn quá em ngất đi luôn.

E lại chìm vào giác ngủ ko biết gì,bjo thì ko nghe thấy gì nữa…..

..

..

E thấy Duyên,cô ấy đang nắm tay em trên cánh đồng bồ công anh hôm đó.

-hjhj,mình như vầy mãi nha Duy

Duyên nói.

-ừ.hj.suốt đời luôn.sao này tui sẻ cưới cô lm vợ.chịu ko..

-hjhj.chịu…

-hj.ngoan lắm,

-rượt theo tui đi…

Duyên chạy đi thật nhanh.

-từ từ đợi t với.Duyên…Duyên…..

E cố gắng chạy theo nhưng ko dc….cô ấy chạy vụt mất,e hét lớn rồi….bừng tỉnh dậy…

Mở mắt ra,xung quanh tối thui,hình như đang buổi tối thì phải,khè nhút nhít thì ko dc,lưng đau rát tê cứng rất khó chịu,tay thì như bị liệt,lúc này e ngữa mặt lên trần nhà nên ko để ý xung quanh.khẽ cựa mình nhìn thì thấy con Hằng noa đang ôm cái tay em ngủ,xíu nữa là đụng vếu nó rồi.hehe.tay chân em băng bó dây nhợ clg mà tùm lum các thứ,cái đầu nặng trĩu.mà thấy có j đó sai sai thì phải.cố gắng lấy tay trái nhít nhẹ lên đâu thì….dcm quăng băng.tóc đéo còn cộng nào,về đâu máy tóc người thương rồi ae ơi.đảo mắt xung quanh thì thấy mẹ,cha đang ngủ bên kia giường,anh Hải ngủ ghế bố,thằng Đông nằm giường đối diện với thằng Nam.đồng hồ treo tường thì chỉ 1h30 sáng.

E ngước xuống nhìn con Hằng.sao nay ngoan thế nhỉ.đệch mẹ bình thường cứ như con chằng tinh ko hơn ko kém.nhìn kĩ thì con này đẹp hơn con Duyên.2 đứa ko son phấn j hết.nhưng con Duyên hiền hơn nhiều.con mắt nhắm lại thấy cái éo j đâu .à tã.có cặp chưng mài cong cong nhìn dam dang vl.haha.(a đùa thôi.kk.)

Nói chứ nhìn lúc nó ngủ sao mà zt thế ko biết.khẽ rút cái tay ra vì tê chết mẹ,chưa kịp rút ra thì nó cục cựa,e giã bộ nhắm mắt lại như đang ngủ.nó buông tay em ra,hình như đứng dậy thì phải,e hí mắt lên thì thấy nó đi đâu đó.chắt đi vệ sinh.dc chóc thì noa trở vào,ngồi phịch xuống ghế,e sao dám mở mắt.sao nó ko ngủ nữa nhĩ.

-hjc..hic..

Nó thúc thích,đúng là đàn bà.

-hjc..mau tỉnh lại dc ko…hjchjc…ngủ quài…hjchjc….cái đồ….biến ….thái…hjchjc…ông biết …tui..lo hjchjchjc…lắm ko….đừng ngủ nữa mà…dậy đi.hjx.tui muốn nhói chuyện với ông.tui hứa ko ăn hiếp ông nữa đông mà,mau tỉnh lại đi..hjx..ko dc bỏ tui nói chuyện 1 mình như này..(như bệnh ấy em à.).hjx..biết tui khó chịu lắm ko.hjchjc…biết tui…hjx…

Tự nhiên nín vậy,,..e hí mắt ra thì thấy mắt nó xưng như mắt cá thòi lồi vậy.đm sao xưng kinh vậy trời.nó lấy khăn giấy lau lau,mắt nó xưng như vậy e xót lắm mấy bác

E mở mắt ra,nhẹ nhàng lấy tay cầm tay nó.

-Duy……

Nó định hét lên nhưng em kịp ra hiệu cho nó im.chưa kịp nói j nó ôm chầm lấy em rồi khóc lấy khóc để,đm đau bố con điên này.

-đau…đau…

E nói nhỏ..

-á..xin lỗi…

Nó thã em ra.e lấy cục khăn giấy trên tay nó.

-xích lại đây…

-lm j.

-thôi tui ngủ tiếp …

-nè..

Nó nhích lại gần em.e lấy tay chậm chậm dô mắt nó

-á…

Nó khẽ la..mấy bác nghĩ bậy e thông nát đít

-đau hả.

E hỏi.

-hok.hok đau.hjhj.

-ơ mới khóc mà giờ cười.ăn 10 cục cứt..

-cái đồ dô duyên.

-,-hehe.

e lau nhè nhẹ lại,mắt nó xưng lên nhìn thương lắm.

-bị ai đánh mà xưng dữ vậy.

E hỏi.

-ông chứ ai.

-xàm…

-đập giờ..

Đm lại hăm dọa.

-sao ko ở nhà ngủ mà vô đây.

-thích ko dc hả.

-thôi bố ngủ đây.

E giã bộ nằm xuống.

-thôi.xl.tại…hơi lo cho ông…

-lo dc rồi.khóc chi mà xưng lên dữ vậy.câu đồ….ngốc.

E cốc đầu noa.rồi lấy tay xoa mắt nó cái,quẹt qua mi mắt.cảm giác thích lắm mấy bác.ai có gấu thì thử đi rồi biết.

-làm j vậy.dê tui à…

Nó làm.bộ.

-vậy thôi…cái đồ…

-nhưng tui thích vậy.hjhj.

Má tráo trỡ ghê chưa.

– thôi ngủ đi.tui mệt quá.

– ừ.

– mà lấy dùm.miếng nước coi

– đợi xí

Uống nước xong e ngủ.nó ôm tay em.

– sao ko lên giường mà ngủ.ôm tay tui lm j.

– thích vậy dc ko.

– cái đồ.kệ cê mờ mờ.

– là cái j..ko j.hehe.

Nói xong e nhắm mắt lại,nhanh chóng đi vào giấc ngủ……nó ko biết có ngủ ko nữa….

….

.

.

….

.



.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.