Bồ Công Anh Gãy Cánh – Chương 71: Về quê – Botruyen

Bồ Công Anh Gãy Cánh - Chương 71: Về quê

….

..nay cần thơ thất thủ mấy bác ạ,ngập mẹ nó hết đường.e nghĩ làm luôn



..

.

.

Từ trên thành phố về quê em chạy tèn tèn thì 2 tiếng 30 là tới nhà luôn,mà e thì e cứ chạy tèn tèn 50 50 cho mát.

-ê ông kia,chạy lẹ lên coi,cứ rề rề thì chừng nào đến

-cô giỏi thì qua đây nè chạy,

-ông để đó tui láy cho coi.

-nói là 1 chuyện mà làm là 1 chuyện.

-ê,2 bây là oan gia sao mà gặp là cải lộn vậy?

Anh Hải lên tiếng.

-dừng xe lại đi 2.để e qua chở tên biến thái đó cho mau.

-két,…xích xuống sau,rán mà ngồi chắt vào.

Nó nhải qua xe em,rồ ga đồ ghê lắm,đcm ngu mà tài lanh….

-ê sao xe chạy chậm rì vậy trời.

-hỏi anh cô kìa,rồi cô mới thông não dc.

-sao vậy 2.

Nó quay qua hỏi

-xe 50 m đòi chạy bao nhiêu.

-hahahaha

E éo nhịn nỗi cười,má ngu mà thích thể hiện.haha.ông Hải ghì cười như dc mùa nãy ổng biết rồi nhưng thích làm nó quê thôi.kkkk.

-2 người thông đồng.hứ….

-hehe.thôi về bển đi,giã xe tui chạy cho nhẹ.

-ko.tui cứ thích chạy.

-thích thì nhích thôi.

E nhích xích dô.

-ê tên biến thái này.cút ra chỗ khác

-hehe…

E cười gian trá.kkk.

3 đứa vừa đi vừaa làng,e với anh Hải thì thôi cười chải cả nước mũi.

-ê cây gì bự dữ vậy?

-cây me tây cỗ thụ.gần 100 tuổi rồi.

-,sao ông biết.

-thấy cái tàn cây cha bá ko hả?

-ờ thì sao.

-thôi bỏ đi.

-xí.

3 đứa chạy ra ngoại ô,chạy dọc dọc về đường quê

-ê nhiều bắp quá,xuống lấy 1 ít đi.nhìn thích quá à.

Nó nhí nhảnh,dm ngồi sau cạ cạ khó chịu vl.mà nhỏ này ko sịt nước hoa,mùi kgai đặc trưng thơm thơm.

-xuống đi rồi người ta buộc dô học bắp luôn.

-xời.tui có tiền.

-ko quan trong.ở đây tiền ko quan trọng.ok

– vậy gì mới quan trọng.

-quan trong là có tiền ko thôi.hehe.

-ơ hay,bố thằng điên này.

-haha e với ổng cười chải nước mắt với cái độ ngây thơ của con nhỏ ngốc này.

Chạy qua khu trồng bắp là đến đồng lúa.đúng ngay mùa lua đồng đồng mấy bác ạ.ngậm sữa nhìn thích lắm.

-ôi quê ông đẹp thế.

-tất nhiên rồi.

– hjhj.

Chạy dc 1 khúc nữa thì dô thị xã,ở đây lên nông thôn mới nên phồn hoa hơn.cách nhà em 45p chạy xe.đang chạy xe thì….két….rầm…rầm…

Đccm 2 thăng thanh niên đầu đỏ đầu vàng tông dô 2 cha con ông nào đó,2 thăng kia chạy ngược chiều,ông kia té đập đầu xuống đất,máu chảy khá nhiều,con bé kia hình như mới đi học về vì mặt áo hs.

-ba ba…ba tỉnh lại đi,ba có sao ko…

Ông đó thì ngấc lên ngấc xuống.ngươi ta bu lại khá đông.

-ê chạy lại coi ngta có sao ko.

-thôi phiền phức lắm.

E nhải xuống chạy lại thì thấy máu ra nhiều quá,tay hình nhu bị gãy,2 thằng kia thì bò dậy dắt xe lên chạy,biển số xe là 64 B1 xxxx .biển số vĩnh long.

Người bu coi thì nhiều mà ko ai chở đi bệnh viện.e chạy dô bế bác đó lên hét…

-có ai chở đi cấp cứu ko?

E vừa nói xong thì mấy người co xe bảo có việc bận.đm lòng người.e bế bác đó chạy lại con Hằng,nó quýnh qua cứ éo biết cc j.e kêu nó chạy thì nó chạy thôi,máy chảy đỏ cả áo,sau 1 hồi dòng do thì dô dc bệnh viện.đưa bác dô phòng cấp cứu mà hồi hợp vcc.đang loay hoay thì anh Hải dắt con bé kia dô,

-bác đó có sao ko Duy?

-ko biết nữa ah.

-bà con ông hả.

Nhỏ Hằng hỏi.

-ko phải.có biết ai đâu.

-,trời vậy mà tui tưởng ông quen họ.

-ý cô là sao.

-ai là người nhà của bệnh nhân,

E éo biết tl sau,

-dạ co ạ..

E nói bừa.

-bệnh nhân mất máu khá nhiều máu dự phòng gần hết nên cần thêm,ở đây ai có cùng nhóm máu với an ấy?

-bác ấy nhóm máu j ạ?

-máu o.

-ơ con này con này

-vậy mời cậu dô phòng kiểm tra lại rồi tiếng hành gấp.

E theo chân bác sĩ dô trong.sao khi kiểm tra rồi truyền máu em ngủ quên lúc nào éo hay…tỉnh dậy thì…

– ơ ông tỉnh rồi à,2 ơi ổng tỉnh rồi.

-thấy sao rồi m.

-bác kia sao rồi anh.

-nhờ m đó.bác qua cơn nguy kịch rồi.

-,ờ,mừng ghê hehe.

-mẹ.sáng ko ăn j,đã vậy còn hiến cho cố,mặt mày xanh lét.

-hehe.mạnh người quang trọng mà.thôi về quê.

E đứng dậy định đi thì…dcm choáng vcc.

-mày nằm đoa đi.từ từ.

-mấy giờ rồi.4h kém rồi.

-ầy trễ qua rồi.

-cạch….chào mấy đứa.

1 bác gái trung niên bước vào,mắt xưng húp,theo sao là 2 đứa con,1 đứa cgai là đứa lúc nãy.

-dạ chào bác.hjhj chào nhok.

-dạ chào anh.

-ngoan ngoan.

-bác cám ơn mấy đứa nhiều lắm..huhu…

Bác nói rồi khóc..

-bác đừng khóc.ai thấy củng sẻ làm như vậy thôi.

-bác…bác..bác cám ơn con nhiều.nhà bác ko khá giã gì…chỉ có chíc lòng mong con nhận cho bác vui.

Bác nhét 2 tờ 500k dô tay em..

-ê ê bác làm j vậy.bác làm vậy là ko tôn trọng con rồi.con ko nhận đâu.

-nhưng mà….

-con o bán máu,con chỉ cho bác trai tí thôi.

-bác…bác….

-đây,còn cái này,cho e mua súc uống,còn của bác thì bá lo cho bác trai đi ạ.

E móc tờ 500k còn lại cho em gái,giã lại cho bác gái tiền

-ko dc.bác ko nhận đâu.con ko nhận thì bác cám ơn.chứ bác ko nhận tiền của con dc.

Bác nhét lại.

-bác cứ cầm.con có thêm 1 ít biếu bác trai.

Anh Hải nói,rồi móc ví đưa cho bác 3 triệu.

-bác…..huhu….

Bác nói rồi òa khóc…kép 2 đứa con quì xuống.

-bác…làm j vậy.đứng dậy.

E nhảy xuống đỡ 3 mẹ co lên.

-bác về lo cho bác trai đi.tụi con phải đi rồi.chúc bác mau khỏe.chúc 2 đứa học giỏi nhé.hjhj.

E nói rồi kéo 2 người kia đi ra ngoài,nhỏ Hằng khóc đỏ mắt.đm khùng à.

-ê xe em đâu

E hỏi.

-ở ngoài bãi á.

Nó tl.

-đợi ở đây xíu.

E chạy vù ra,lấy hộp bánh qui dô phòng săn sóc đặc biệt,đưa cho em nó.noa cám ơn.cười hihi.quay ra 2 người kia nhìn em ngạc nhiên.

-,thôi lẹ đi 2 cụ.

3 đứa lại tidép tục bon bon về nhà.anh Hải nãy thay cho em caí áo khác rồi.lạch bạch 30p củng về đến nhà.ôi cái nhà thân iu của tui…

-tới rồi.hehe.mệt quá.

-,tui chở mà ông mệt là mệt thế nào.

Nhỏ Hằng xồn xồn lên.

-hehe.

-2 bây lại nữa rồi….

Anh Hải cười nói.

-đưa nào ồn ào vậy bây..

Tiếng…của mama

-a…thằng ku….mày về à,ôn ơi thằng Quẹo vè…..hjchjc….

Mẹ khóc chạy ra ôm em.

-thằng quỉ.mày đi mấy tháng trời ko về,mày biết 2 vợ chồng già này lo cho m lắm ko,thằng quỉ sứ,hjhjc…

-,con về rồi nè,con trai mẹ vẫn mập mạp,đẹp trai,

-đâu đưa mẹ coi,sao nay con ốm vậy?mẹ thấy m ốm đó.tóc sao ko hớt,ăn uống dc ko?học hành sao rồi…

-,?mẹ này…con khỏe đùng đùng…hjhj

-a anh 2 về…hjhj…

Thằng ku tủn chạy ra ôm em

-ây da,nay béo quá ta.

-hjx..lâu quá 2 ko về,e bị bọn nó ăn hiếp,e ko cho 2 đi nữa đâu.

-a đi học mà.a có mua bánh cho ku nè…

-Duy vê hả con,bạn con hả.

Ba từ trong nha đi ra,ba vẫn vậy vẫn đềm đạm.chính chắn.

-dạ.đây là Anh Hải và Hằng.bạn con.

-thôi dô nhà chơi đi 2 đứa.nhà bác ko koa j mong 2 đứa đừng cười.

-,dạ.ko koa đâu bác.nhà con củng bình thường.bạn thân thăng Duy.hjhj.con có tí quà gửi bác ạ.

Anh Hải nói.

-trời.về chơi dc rồi.quà cáp làm j tốn kém con.

-dạ đâu koa j.hjhj.

-ừ.thôi dô tắm rữa rồi nghĩ ngơi…

-dạ…con cám ơn ạ.

Anh Hải với Hằng nói rồi đi e sau em….ôi cảm giác thật là tiệt cmn vời….

….

.

.

.

.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.