Bồ Công Anh Gãy Cánh – Chương 67: Tiếp theo – Botruyen

Bồ Công Anh Gãy Cánh - Chương 67: Tiếp theo

….

..

.

.

.

Mua đồ ăn lên phòng.banh ra ăn.đệch mẹ đói chết cm.

– con Duyên mơi điện mày à.

Thằng Đông nói

– kệ đi.

– m với nó có chuyện gì à.

– có gì đâu.tại dạo này ko dc khỏe nên vậy.

-vl.

– tèng teng từng teng….

– alo…

-2 thằng m ở phong nào.

Tiếng thằng Nam

– 201 NĐC à.

– âu kê.

– mà chi ….tút …tút….

Dm chưa hỏi nữa

– ai vậy m

-thằng Nam.nó hỏi phòng m.

– cái đm.tụi nó biết rồi hả.

– ừ.sáng t nói mà.

– ai mượn z lol

– ơ đm m điên à.ko nói sao cô cho nghĩ

– vậy Ân biết ko.

– m nghĩ nó biết ko?

– huy vọng là ko

– xin lỗi thằng đệ.haha.

– cái đcmm.

– mà sao m sợ vậy?

– mất công nó lo lắng thôi

– tao thấy có j đó sai sai…

– sai sai cmm.

– đm 2 đứa m là sao?

E nhìn nó cười giang.

– sao?sao sao cmm.éo có j.

-thật ko.

– ờ thì thật.

-vậy t yên tâm rồi.

– là sao?

– thằng lớp bên xin số tán nó.mà t tưởng 2 đứa m ấy ấy nên chưa cho.chiều cho.

-cho cmm.t giết mày.

– cc.là j của nhau.

-ờ thì…t với nó quen nhau dc 3 ngày rồi.

– Hả?

E hét lên.

-la la cái nồn.

-đm sao ko báo tao.

– m ko hỏi thì nói cái eó j.

-đù.ngon cơm.thế đã xơi dc chưa.

-xơi cái j.

– thì…ấy ấy..

– dm m cút liền.dâm tặc

-hehe.nói chứ sao m qen dc.tán kiễu j.

– đệch mẹ.t tán nó từ đầu năm rồi.1 tháng trước tỏ tình mà nó bảo con nhỏ lo học nên ko chịu.má thất vọng vl.

-trước giờ t thấy mặt lol m có buồn khj nào đâu.

– m im cho t kể.

– à à xin nhỗi.sũa đi

-tao vẫn nhắn tin nói chuyện quan tâm,2 củng củng vui vẻ.cách đây mấy hôm thì tối nó đi học thêm về mà xe hư thế là noa điện thoại tao ra rướt

-đm tao thấy sai sai nữa rồi.như trong ngôn tình chứ cc j,chắt là sẻ mưa,rồi a che em,xong xui lảng mạng đè ra hun,hay anh hùng cứu mỹ nhân,,ôi iu nhau….bốp..

-đm sao đánh tao

E la lên.

-cc,im mồm,ngôn ngon cmm ấy.đớp đớp như cái dồ đớp cức.

-cái cmm.a sẻ im lặng và lắng nghe.sũa đi.à mà khoang,sao m đi mà tao ko biết…bốp..

-đm sao đánh tao nưã.?

E la lần 2

– m đi làm đó thằng ngu.

-oừ há.quên.

-im cho t kể.

-rồi.

-t chạy xe ra,nó nói ở đường Phan ngọc tân,mà tao nghe cái gì tấn tấn,thế là tao chạy lộn qua trần trọng tấn,nó chỉ ở gần vòng xoay,t lại đo đứng đợi 10p thì éo thấy.đang đợi thì nó đt

Ân:alo ông đâu

-t đợi nãy giờ,có thấy đâu.

-ân:t đứng ở trụ đèn nè.

Tao mới nhìn dòng dòng thì thấy trụ đéo đâu ra.

-có cái trụ nào đâu chị.

-ân:trời ơi.gần trường THCS NGỌC HIỂN đó.

-xí xí tao nhớ trần trọng tấn ở gần trường mjh,còn Ngọc Hiển ở ngược đường,gần cầu BT 2 mà?

Em nói.

– đm bởi vậy mới nói.

Nó nhăn mặt.

– kể tiếp đi.

E nói.

– t mới quay đầu lại,chạy 20p hết ga mới tới.tới nơi thì thấy ẻm đang đứng đó,bị mấy thằng nào ghẹo.t chạy xe lại thì thấy tụi kia quen quen,thì ra lớp trên bạn Anh Phong,thấy tao tụi nó biết nên xin lỗi rồi đi.

– rồi sao.

– nó gửi xe nhà cô rồi nên tao đèo noa về.thế đéo nào đi dc 5p xe hết xăng.mà tao thì lại đéo có đem tiền,nên dắt bộ,t tưởng nó điện bạn nó ra thớt vì đường còn xa mà trời thì sắp mưa.

-mày con ông trời sao mà biết sắp mưa.

-đm trời nhán sấm chớp à não bò.

-,tao lại bậy hả.nói đi.

-t với nó dăt bộ,lảng mạng mạt,gió thổi vù vù,lạnh lạnh mà vui,vì đc đi với nó.tao dắt nó đẩy sau,cười hjhj.má dễ thương vãi lìn.đi dc 1p thì trời bất đầu lăm răm.t củng muốn dc lảng mạng như trong ngôn tình ấy.đm nhưng mà nhọ mưa ầm ầm xuống mà ko koa chỗ trú,tao run đánh bù cạp,nó củng lạnh cười keke…từ dưng…rầm..rầm…trời gầm 1 cái lớn.t sụt xe ôm nó luôn,vì tao với nó đứng gần.

-ơ đm m nhụt thế.

-tao củng thấy vậy.

-rồi sao nữa hồi hộp quá.

-ôm nó máu tao nỗi lên m ạ..

-đm máu dê m nỗi lên thì ái chịu dc.

-máu cmm chứ dê,máu nóng lên rần rần,éo còn lạnh luôn.

-rồi noa có đẩy m ra ko.

-ko.hehe.dc 1 chút thì t đẩy nhẹ ra rồi xin lỗi.

-đm m ngu thế con,đang phê đè ra hun là nó dính rồi.

-hun cmm.t có phải như m đâu.

-đm t thì éo có rồi.

-haha.noa đỏ mặt lên,cuối đầu.má t rung động vcl.phải nói là quá thích nó luôn.

-rồi sau.m kể thì kể mẹ đi.dòng do vcc.

-m xen dô quài mà kể cmm.

– ơ đm lỗi tao nữa hả.

– đi 1 hồi thì có chỗ trú,mừng hết lớn.mà vắng người quá nên t với nó hơi sợ.trời thì gầm quài,t sợ quá trời,cứ bụm lỗ tay,nó thì lạnh run mà cười keke.t quê vl.

-haha.người người sao ko giã vờ mạnh mẽ lên.

– mạnh cc.kìm chế dc đéo .

– mà m đừng nói nó thấy m.nhát quá nó chịu m.nhen.

– cmm.m ko đâm t thì m chịu ko dc hả.

-đâm đéo đâu.haha.

-tao mở cóp xe lấy cái áo khoát ra cho nó,nó ko mặt m.kêu t mặt đi,sĩ diện của thằng đàn ông ko cho phép điều đó,cuối cùng thì tao củng mặt.

– ơ cái đm m bị ngu à.

– m biết cc j.noa đưa cái áo khoát ướt của nó cho t tao đưa áo khô cho nó.ấm kinh lắm.

– vậy m bị bệnh rồi.áo ướt mà ấm cc ak.

– thôi đm nói chuyện với m tao mệt vl.

– kể đi.mau m.

– đang ngồi thì nó ngồi sát dô t.

Ân: cho dựa xí.lạnh quá.

Tao: ừa.

Đc chút t choàng qua ôm nó luôn.nó củng ko nói j.chắt lạnh đang phê thì gió ù ù,mưa tạt dô mặt,nó quay qa tao,nhỏ lớn có biết éo đâu,4 mắt nhìn nhau,từ từ t khum xuống choàng ta qa ót nó kéo đầu noa dô hun….hun dô tráng nó cái chóc…

– ôi cái đm t cứ tưởng….

– m cứ xàm lol quài.t bỏ noa ra

Tao: làm bạn gái tui đi.tui nói thật.t thích bà lắm.

Nó éo tl gật đầu nhẹ cái.

– ơ đm tỏ tình như buồi vậy củng dính à.ảo vc.

-m biết cc gì.haha.rồi chúc hết mưa tao với nó dắt đi dc 1 đoạn noa đưa tiền t đỗ xăng.má ngon lành..

– haha.ghê thặc.pải đem tin này cho ae huynh đệ biết mới dc.

– cc t giết mày…

-cạch…

-kiếm phòng mệt chết

Thằng Linh bê đê nói.

-tụi bây ko đi học ak.

-,cô cho nghĩ thăm m ak.

-ngon lành.

-Đông khỏe chưa em.

Cô đi dẹt đương đi dô,sau lưng là mấy đứa kgai,con Ân đi kế,nhìn mặt lo lắng hài vcl.haha.

-dạ đỡ rồi cô.

-ùm.mau khỏe rồi đi học.cô koa ít trái cây mấy đứa ăn nha.

-dạ.

-cô ơi,

Em nói lơn.

-gì vậy Duy.mai trã bài nha e.

-dạ,e nhớ rồi.cô có thể cho bạn Ân với bạn Duy 1 xíu ko gian dc ko ạ.e nghe đâu tụi nó có chuyện cần nói.

Tụi nó hơi ngạc nhiên,chắt ko biết gì.

Ân mặt buồn buồn đi lại chỗ thằng Đông.

-lại đánh nhau đúng ko.lì.nói ko nghe.

-ko có mà.

-thật ko.

-,thật.

-tạm tin.

-2 anh chị có tin j vui thì nói luôn đê haha..

Thằng Khải mở lời,tụi kia hùa theo.

Chóc thì cô về,tụi nó ở lại chơi,quậy tưng bừng,Ân thì vui hơn…….



.

.

.

Ân với Đông giờ đám cưới rồi nha mấy bác,con Ân nó có đọc truyện nêm hỏi em.tụi nó cưới củng gần nữa năm rồi,cha thằng Đông mở 1 cửa hàng điện thoại di động khá lớn dưới quê,2 a chị thì mới 19 tuổi thôi,nhưng e thấy thương nhau lắm,,chuyện làm ăn thì củng ổn,vợ nó bán hàng online.nói chung cuộc sống của bọn nó đang rất hạnh phúc,chắt sắp có tin vui…có dịp em sẻ úp hjh cưới bọn nó cho ae xem…



.

.

.

.

.

.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.