Bồ Công Anh Gãy Cánh – Chương 58: Tiếp theo – Botruyen

Bồ Công Anh Gãy Cánh - Chương 58: Tiếp theo

Nay kp đi học nên up sớm,hôm qua có vài người chê này kia,e củng thưa lại luôn là đọc thì e cảm ơn,ngồi bấm mõi tay mõi mắt chứ đâu phải tự nhiên mà có cho mấy ae đọc,viết cái này củng có dc đồng bạc nào đâu chủ yếu ae đọc giải trí lúc rảnh thôi.còn ai ko thích thì thôi e chịu.

****

***

**

*

Rời quán net e về thay đồ rồi vào bệnh viện,lúc ấy tầm 7h tối,

– Duy mới đến à?

Mở cửa ra thì thấy Ân Nhi với tụi trong lớp.

– ùm mọi người đến khj nào vậy.

-mới tới thôi.

– bác gái đâu.

– bác đi về lấy ít đồ rồi lát qay lại.

– ùn.thế chiều giờ Duyên có tỉnh ko?

– chưa nữa,

-um.

E buồn bã ngồi xuống cạnh giường,mọi người củng im lặng.chắt họ hiểu tôi lúc này.

– thôi Duy đừng lo quá mà ảnh hưởng sức khỏe.lo ăn uống rồi ngủ sớm để mai còn đi học nữa.

Ân nói.

– ùm tui biết rồi.thôi mấy đứa ngồi chơi đi,t đi đây cái,Đông đưa chìa khóa t mượn.

– đi đâu vậy.

– mua đồ ăn cái m.

E lấy chìa khóa từ tay t.Đông xuống sân rồi đi mua trà sữa với bắp rang,đồ chiêng các thứ.

– chị ơi cho e 2 phần trà sữa 2 phần bắp,2 hộp bánh tráng trộn,2 cái bánh lăng,1 hộp đồ chiên.

E nói với nhỏ nhân viên.

– vâng ạ.

E ngồi ghế đợi.vẫn cái ghế ngày đó nhưng bây giờ chỉ còn 1 mjh,thiếu cái j đó.khoảng trống khó lắp đầy.

– của anh đây ạ.

Đang suy nghĩ thì con nhỏ Nv kêu,tính tiền ra về,gần ra tới cửa thì e gặp ngay thăng Tâm.

– ố ô ồ ai đây ai đây,em yêu m đâu rồi.m vẫn còn sống là mai rồi con giai ạ.haha,tụi bây thấy nó tội chưa kìa,ik như con chó nhà tao vậy.haha.

– haha…haha

Cả đám tụi nó cười như dc mùa,e thề là e chỉ muốn giết nó ngay lập tức.nhưng bây giờ chưa phải lúc.

E ko nói j,cứ vậy bước ra ngoài lấy xe.trên đường về bệnh viện e kéo max cây,hình ảnh đầu duyên đầy máu lại ám ảnh em.nó càng làm e điên hơn,và củng vì vậy mà e đã làm điều ko tưởng.

Về bệnh viện thì Duyên chưa tỉnh,mọi người về hết rồi,con mẹ Duyên với Anh Phong và t.Đông thôi.

– đi đâu lâu vậy m.

Thằng Đông hỏi em.

– mua đồ ăn cho Duyên.

– nó đã tỉnh đâu mà ăn.

– nào tỉnh ăn.

– m điên.

– um.

Thôi mấy đứa về nghĩ đi,mai còn đi học có bác canh nó d rồi.

Mẹ duyên nói..

– dạ con muốn ở đây ạ.hj

E cười nhẹ.

– ùm.v củng dc.

Dc chốc tầm 10h thì anh Phong với thăng Đông về.mẹ Duyên qa giường kia ngủ e ngồi chống cằm nhìn cô ấy.

– hù,ngủ qài luôn chời,cả ngày rồi con j.mua đồ ăn cả đống mà ko z ăn.chán cô gê.mjh t ăn s hết.này.há mồm ra,…ầy lười à.t ăn mjh nhe…

E lấy đồ ăn ra ăn.

– cho cô nhịn thèm luôn.

Bất chợt e lại khóc.khóc quài luôn.đm có cc j đâu mà khóc qài.như con cặc.

Lả nhản 1 hồi e ngủ luôn lúc nào ko hay

6h sáng hôm sau.

– dậy đi học m.đm ngủ ngủ cái cc à.

E ngốc đầu dậy thì thấy tml Đông.

– mấy giờ rồi….ủa Duyên đâu.

E quay lại giường ko thấy cô ấy.

– lúc khuy nó hơi tỉnh nên chuyển sang phòng hồi sức….rồi …..dm đợi t..

Nó chưa kịp nói xong e đã chạy ù đi luôn….

-rầm….đcm bước hụt dò té cầu thang,chó đẻ thiệt,đứng dậy xoa xoa đít,má muốn bể hậu môn.

– đmm biết phòng nào ko mà đi.

Tml Đôn nói

– ờ há.

– đã ngu còn nguy hiểm vl.

– cc dắt t đi mau..

– m chửi cái cc à.cút.nghĩ dắt.

– anh đẹp giai nhất bịnh viện mà lị.hehe.

– anh tạm tha.

Nó dắt e lên lầu 4 phòng 406

– Duyên sao rồi cô.

E mở cửa bước vào hỏi luôn.

– nó mới ngủ rồi con.bác mừng quá..hic….

Bác khóc nữa.đúng là phụ nữ mà…

– ầy bác yếu đuối thế,hehe.

– t đập m giờ,chứ ko phải hôm qua có đứa bù lu bù loa bên giường nó à,rồi bắt t dọn đống đồ ăn của m…

– ai khóc. .ai bù lu vậy mợ…

Thằng Đôn nhải dô.

– thôi bỏ đi bác cưa coi như là 1 giấc mơ đi nha bác,hjhj.

E đớp liền.

– m im t hỏi.

Nó tiếp.

– m hỏi t.duy kìa haha.

Mợ nó nhjn qa em.nó nhjn e mặt giang vcl.

– nhìn…nhìn cái j.2 ngươi này…..đi học m.

– haha haha…

Cả 2 người cùng cười…đúng điên.xàm xí..

– thưa bác con đi,trưa con lại vào ạ.

Trên đường đến trường.

-ê Đông.

– j m.

– m sợ chết ko

– sợ cc,chết ai éo sợ thằng ngu.

– thôi cút.

– có j hot?

– tao muốn xin thằng Tâm ít máu.

– đm điên.để cậu t lo.

– không.t muốn tự tay t làm.

– m ko sợ ak.

– sợ cc,nhát như m mà sợ.

– nhát cl,bố đếch sợ.chơi thì chơi.dân chơi sao ngại mưa roi.

– rồi,ok,tối nay.

– m tính sao,t kêu thêm ngươi ko,

– ko,t với mày.

– Hả…két….

Nó la làng xem đụng bà bán khoai xoi.

– đm điên à.xe cán giờ.

– m nghĩ s 2 đứa mjh,xúc cứt heo thi dc

– t tính cả rồi.cấm nói ai,tối theo t…

– đm nuôi t nỗi ko.?

– là sao.

– ngày 200k ko ăn cá biển.nuôi dc ko.lỡ liệt thì lo dc t mơi đi.

-liệt clmm.đi mau…

– haha..

2 thằng như 2 đứa bệnh….đi chốc chốc lại đến trường…





.

.

.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.