Bồ Công Anh Gãy Cánh – Chương 38: quá khứ – Botruyen

Bồ Công Anh Gãy Cánh - Chương 38: quá khứ



.

.sau hôm 20.10 đó thì em biết em có thích con Duyên rồi ae ạ nhưng mà éo dám nói nó.

26.10.2012

Hôm nay em với con Duyên đi chơi,nó rủ chứ em củng éo muốn đi đâu.2 đứa lại đèo đi dòng dòng thành phố,lúc ấy thì em cũng biết đường xá rồi.

– chạy lại quán cũ đi

Nó nói

– chi vậy?

– mua đồ uổng chứ chi,mà nay ăn ở đó ak.

– ờ.

E với nó đèo nhau dô quán cũ ,2 đứa chọn cái bàn hơi khuất cặp tường.

– anh chị dùng gì ạ?

Nhỏ nhân viên hỏi em

– cho em abc xyz đi chị.

Nó kêu nhiều lắm.kể chắt tới chiều.

– vâng ạ hjhj cô chủ đợi em tí.

Nói rồi nó đi dô

– ê,sao nó kêu bà bằng cô chủ ầu vậy?

E quay qa hỏi nó

– ajhjhj họ nói đâu.

– bị dở à.ko nói thôi

– hj.quán này của tui mà.

– xạo xạo ầu.

– ko tin thôi xí.

2 đứa ngồi chém gió lát thì em xinh đẹp đem nước uống đồ ra.em với nó ngồi ăn uống đút qua đút lại cười nói um sùm. Làm ngta chú ý quá trời. Đang ngồi ăn thì em thấy 1 nhóm người bước dô…vâng đó là Thảo,thằng kế bên nó là thằng nào em củng éo biết vói mấy cặp nữa

– ê thấy thằng tóc vàng xâm mình đó ko?

Em hỏi Duyên rồi chỉ về hướng thag đó

– nó là Lộc Chùa à

– sao biết hay vậy?

– bố nó là trưởng công an thành phố,ns dựa hoi bố nó nên ăn chơi quậy phá. Cặp bè lũ đâm chém tối ngày à.ủa mà ông hỏi chi vậy?

– à à ko koa gì

Em với D ngồi ăn bắp rang lâu lâu liếc qua em nó 1 cái,Thảo nay khác quá rồi tóc vàng tóc đỏ quầm áo thì hở hang,hajjz…clgt hút cả thuốc à,đcm,thăng kia châm điếu thuốc rồi đưa cho Thảo cầm hút,má e bất ngờ 1 phần thất vọng nhiều hơn. Đứng dậy lại chỗ nó

– Thảo,nhận ra tồi chứ?

E đứng trước mặt tụi nó.

– à..à…ờ Duy đúng ko?

Nó tl.

– ừ,tôi đây

– ừ,nay khỏe ko ,đang ở đâu?

– khỏe,bỏ điếu thuốc ra dc ko?

– ko quen rồi Duy à.

– tôi kl muốn cô qua lại với tụi này,bỏ thuốc đi.ko tốt đâu.

– đmm là cc gì mà m nói liễu đó hả thag kia?

Thằng xâm trỗ kế bên đứng dậy nắm cỗ aó em.

– buông ra.

– buông clmm chứ buông.

Nó chửi rồi lấy đẩy em làm en té ra sau đụng dô bàn kế bên.em đứng dậy lại kéo ray Thảo đi

– đi theo tôi

– bỏ tay ra,ông làm cái gì vậy? Điên à.

Nó vùng tay ra rồi chửi em.

– tôi ko muốn cô giao du với tụi này nữa,dc ko.bọn nó ko tốt lành gì đâu.

– đó là chuyện của tôi,liên quan gì đến Duy.

– đmm gan nhỉ,mày biết tao là ai ko?

Thag kia chỉ dô mặt em nói.

– mày là ai tao đéo cần biết.

E vừa nói xong nó nhào dô định đấm em nhưng e tiến tới 1 bước đạp nó 1 cái dô ngực bật lại phía sau té dô cái bàn,lúc này bảo về dô can ra rồi,chắt Duyên kêu

– bỏ đi Duy.về thôi đừng gây với tụi này phiền lắm.

Mấy đứa kia thì kéo nhau ra ngoài,Thảo củng đi,đéo thèm ngoảnh lại nhìn em 1 cái..em với Duyên củng về

– nhỏ nãy là nhỏ ông lễ với tui hả?

Duyên hỏi em.

– ừ.

– ông còn thích nó hả?

– ko hẳn vậy.

– ờ.

E với Duyên chạy dc 1 đoạn thì nhìn qua kính hậu e thấy có 5 6 chiếc xe máy đôi chạy sau lưng.hoàn cảnh này thì thằng nào mà ko biết là tụi kia.em vít ga chạy nhanh lun,Duyên ngoảnh lại sau nên chắt biết rồi nên bám em chặt lắm.

Chạy càng nhanh thì bọn nó đuổi theo càng siết chạy quẹo qua qẹo lại lát em éo biết đang ở đâu trời sắp mưa nữa.mà lại lạc đường.tụi kia thì cứ bám theo,bây giờ mà dừng lại thì có chết chứ sông liễu éo gì.chạy dc chưng 30 thì ra ngoại ô và chính thức lạc đường,mưa lăm răm rồi nên lạnh bome ra,lạnh run lọc cọc lun ấy.

– ê điện cho anh Phong đi.mau lên.

Em quay xuống sau

– ừa…ừ..

Giọng Duyên run lên.anh xin lỗi em.

– a..a..alo anh …anh 2 hả….bọn e…emm…bị..tụi…lộc chùa chặn…đường….bị.bị…lạc rồi….huhu.

-….

– dạ…em hok biết đang ở đâu nữa……đang ở ngoài ngoại ô a…

-….

– dạ…dạ..mau nha anh.

Trời tối dần đm bọn kia thì đeo như đỉa.lạnh đéo dám kéo hết cây,hên quá ae ạ.e thấy 1 cánh đồng bắp.em liều lun.kéo hết cây chạy dòng qua phía sau cắt đuôi tụi nó rồi tắt máy thả xe dô ruộng bắp

– đi theo tui,nhanh lên.

– đi…đi..đâu…huhu

– nín đi.theo tui…

Em nắm lấy bàn tay run rẫy của Duyên kéo em nó đi.luồn qua ruộng bắp đến 1 ruộng hoa nhãn thọ,kệ chạy luôn cho an toàn,

– á…

Duyên nó té,e ko nói gì kêu nó lên e cổng.e cổng nó qua ruộng nhãn thọ mưa thì rắt rất lạnh éo tã nỗi.và cuối cùng em dừng lại dưới 1 gốc cây me tây bự.

Thã em nó xuống,mình mẫu 2 đứa xìn đất ko,nhìn nó như con mèo làm em phì cười.

– cười gì…hjc.

– đâu có.

E nó co dò lại run rẫy.nhìn thấy vậy em ko cầm lòng dc ae ạ.khô nỗi mặt có 1 cái áo thôi.

Em choàng qua ôm nó,nó ngẫng mặt lên nhìn em.rồi e đặt đầu nó dô ngực mình,siết nhẹ tay,tiếng xe máy rú ga ầm ầm ở trên lộ vẫn còn.lúc này nhìn ra phía trước thì thấy 1 đồng hoa chưa nỡ,cỏ dại nhiều,phần còn lại là hoa bồ công anh chớm nỡ.nhìn đẹp vcl.em cuối xuống nhìn em nó,máy tóc ướt xĩa xĩa vài cọng lên trán,khuôn mặt lởm chởm mồ hôi.bất giác em đưa tay xuống khẽ lau nhẹ mấy giọt nước đó,

Đang lau thì Duyên nhìn lên,mặt đối mặt,2 mắt nhìn nhau,e thấy Duyên khẽ nhắm mắt lại,lúc ấy em kug ko điều khiểu dc mình,từ từ e khum xuống đặt lên môi Duyên 1 nụ hôn,lần đầu của cuộc đời hôn 1 đứa con gái nó vụng về,chỉ biết mấp mấp môi nhau rồi cắn môi qua lại chứ ko ăn cháo lưỡi như tuổi trẻ bây giờ.

2 đứa đang mấp nhau thì điện thoại Duyên run lên.dcm biết lựa lúc vcl.Duyen mở mắt ra e ngại rồi rời tay em.2 đứa đỏ mặt,nhìn tíu vl.

– alo e nghe a

Duyên nghe máy.

– ….

– dạ,em ko biết nữa

-dạ vâng ạ,nè

Duyên dưa đt em.

– alo

– tụi bây đang ở đâu?

Tiếng anh Phong

– dạ e kug ko biết,nhớ là từ quán nhà a về bọn em rẽ phải đèn xanh đèn đỏ đầu tiên rồi quẹo qua quẹo lại mấy cái nữa thì ra ngoại ô,bọn em đang núp trong tuồn bắp của ngta

– ừ,tao biết rồi.thế có đứa nào bị sao ko?

– ko sao a ạ.

– ừ ở đó đi.tụi tao tới liền

Cúp máy trã điện thoại cho Duyên.nó lại rút vào ngực em vì lạnh.cứ như vậy cho tới khi anh P tới.lúc ấy hạnh phúc vô cùng.tuy nhỏ bé nhưng đối với tôi nó vô cùng to lớn.vì em là người mà anh yêu nhất.



.

.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.