Bồ Công Anh Gãy Cánh – Chương 161: hé lo cô em – Botruyen

Bồ Công Anh Gãy Cánh - Chương 161: hé lo cô em

……

…..

….

Thời còn đi học,tôi củng như bao đứa học sinh khác,củng muốncó cho mình 1 cái tình cmn yêu,củng muốn dc đi chơi đây đó,củng muốn đc nắm tay đi trong con đường vắng này kia,nghe sao nó ngôn tình lảng mạng quá,bây giờ học đại học rồi thấy tiếc nuối.mấy bạn còn học cấp 3,mà đặc biết là 12 á,ko phải tui dạy đợi mấy anh mấy chị đâu,tui nói thật,giờ còn đi học ngày nào thì tận hưởng ngày đó với bạn bè đi để ko sao này tiếc lắm, nhớ lại 2 năm trước,học hành chán nãn, bị cô thầy la mắng, mời phụ huynh này kia sinh ra lười,còn bây giờ lên đây rồi, muốn hoc thì học thì học, muốn nghĩ thì nghĩ ko ai quan tâm nữa,rồi rớt môn này kia,lại ngữa tay xin tiền bố mẹ. Hồi dó dưới quê bạn bè chơi vói nhau rất nhiệt tình,anh em với nhau, có 1 chai nước 5 7 thằng uống,mỗi thằng 1 ngụm mà vui,có chuyện gì hú hí cái là nó có mặt,còn bây giờ cái gì có lợi thì nó đến,nó cần mình thì nó gọi,nghèo thì ko ai chơi.chán vcl mấy bác ạ.

Nhớ mấy tháng ôn thi đại học,có 4 môn mà học 1 tuần,ngày học 4 5 tiết mà có 1 môn à,nó ngán tới cuốn họng vậy,dô học thì súm súm lại,cô thì hiểu là học sinh áp lực nên vui vẻ,cái thờià còn áo trắng quần đen mang giày bata sao nó vui vcl…. thôi e nhảm lông quá rồi.



..

Sau khi đọc tin nhắn của con kia em xóa luôn,đang nằm thiu thiu ngủ thì cô em điện thoại.

-alo.. dạ e nghe cô

-duy đó hả em.

-dạ em đây cô ạ.

-ừ.cô muốn thông báo cho em 1 chuyện.

-dạ cô nói đi ạ.

-cô xin thầy rồi,ngày mai em có thể đi học.

-ơ… thật hả cô.

E bật dậy, tỉnh cả ngủ.

-đúng rồi.. nhưng mà..

-dạ.. sao cô. Hjhj.

-em sẽ chuyển lớp xuống 11b9

-tại sao vậy ạ. Nếu vậy em ko đi học đâu.

Nghe mà em giật cả mình.nếu vậy thì nghĩ học mẹ cho rồi. Đm ô thầy.

-em nghe cô nói đây,em cứ xuống đo học vài tuần coi sau, từ từ cô sẽ xin cho em lên lại.trước mắt em phải đi học để không mắt kiến thức đã.

-nhưng mà.. em…

-bây giờ ko nghe cô đúng ko.cô đã hạ mình xin giúp em rồi.thế mà em còn ko chịu là thế nào.

-dạ.. em…

-không dạ thưa gì hết.quyết định vậy đi.ngày mai đi học.

-dạ..

E để đt xuống mà trong lòng bực cmn bội.đm ông thầy lol.năm suy nghĩ miên man 1 hồi thì ngủ quên lúc nào kk hay.giật mình dậy thì 7h30 rồi…ngoài trời đang mưa lớn,e chồm. Xuống kéo cái mền lên đấp,lấy tay gác lên trán suy nghĩ về ngày mai,về cái lớp mới nó sẻ ntn.còn lớp mìn thì…hjc.. nghĩ thôi đã thấy chạnh lòng…. bổng dưng em nhớ 1 chuyện…. MƯA?…. e chồm qua lấy đt thì 4 cuộc gọi nhỡ và 1 tin nhắn…. đúng là ssdt đó…. tin nhắn cách đây 30

“Anh có đến ko,trời sắp mưa rồi,sấm sét quá trời luôn kìa tui sợ lắm… đến mau đi”

Người gửi:0964xxyyzz

-time:19pm

E để đt xuống, vôi vã chạy xuống nhà.

-chìa khóa đâu đông.

Thằng Đ với anh P đang ngồi xem tv.

-trời mưa mà đi đâu m.

Anh P nói.

-có tí chuyện. Đâu r Đông.

-trên kệ tivi kìa. Áo mưa trong cốp ak..

Nó vừa nói vừa ăn mì, e ko tl lại lấy chì khóa và ra đề máy xe luôn,ko xa lắm nên khỏi mặt áo mưa,đi dọc đường sấm sét sáng cả trời làm em muốn tè ra quần + với mưa lạnh nữa làm em run như cầy sấy, đánh bò cạp luon mấy bác….

Chạy 1 hồi thì tới chỗ hôm nọ, trời mưa nên ko koa ai bán kẹo bông gòn.e liếc mắt tìm thì ko thấy ai,chóng xe xuống đi tìm lòng vòng củng ko gặp ai để mà hỏi,tự nhiên lo quá trời. Ko biết nó có chuyện gì ko.e chạy lòng vòng ko thấy,cứ như vậy e chạy 2 3 lần,tới lúc lạnh hết chịu nỗi thì mới về,lúc đó chym em nó bằng trái ớt hiểm à.

-đi đâu v m.ko mặt áo mưa luôm

Thằng Đ nói.

-lên ăn thay đò rồi xuống ăn mì nè m.

-vâng ạ.

E chạy vèo lên,chụp đt nhắn tin cho nó.

“Cô ở đâu. Về chưa. Mưa quá trời rồi. ”

Send xong em dô nhà tắm, thay đồ mà vẫn còn lạnh,nhải lên giương lấy mền quấn dô,có tn

-tui đợi mà anh ko ra. Tui về hồi 7h rồi. ”

Đm nó, có chó này,tự nhiên thấy mình ăn quả lừa tổ bố.

-con dở hơi.

E gửi cho nó rồi quăng đt lên giường, quấn theo cái mền xuống nhà ăn mì.

-mai tao đi học.

E vừa ăn vừa nói.

-dc đi hoc r hả. Sao tao ko nghe nói j v.

-cô ms đt t.mà học b9

-đcm sao kì v.sao lại chuyển lớp.

-ai biết..

-vậy m đi học ko.

-đi.

-m điên à.

-cô nói đi đi. Từ từ cô xin lại.

-ừ. M đi đi. Rán 1 2 tuần rồi về lớp.

An P nói.

-ủa.. sao anh?.

E hỏi.

-m biết vậy là dc rồi.tuy anh ko koa nhà. Nhưng chuyện gì anh chã biết

-ờ. Hehe.. cám ơn anh nhe.

-ừ. Thôi ăn lẹ đi r ngủ.. mưa quá trời rồi.

3 an em mì,1 cái nồi to đặt trên bếp ga mini.trong đó bao gồm bột nêm của mì tôm, giá,hẹ. Hành.. vv.. v… và mì..

Lên phòng nằm, kéo mền đấp mà nhớ Hằng quá…. mưa ấy trời lớn, ko biết nó có mặt áo ấm ko,có đấp mền ko.. muốn nt nó nhưng mà…

E cầm đt lên

“Tại an ko đến nên tui về. ”

Nó nhắm 2 3 tin, e ko buồn tl. E soạn tin nhắn cho Hằng

“Mưa lớn lắm.khuy lạnh á.mặt ấm vào.kéo mền lên mà đấp ko lạnh đó biết ko. ”

Soạn tn sẳng rồi nhưng ko dám gửi…nằm suy nghĩ 1 hồi thì em ngủ quên luôn lúc nào ko hay….

…..

….

….



..

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.