Bồ Công Anh Gãy Cánh – Chương 148: chúng ta không thuộc về nhau – Botruyen

Bồ Công Anh Gãy Cánh - Chương 148: chúng ta không thuộc về nhau

…..từ nay em sẻ viết đàng hoàng và diễn cảm hơn nhe mấy bác,hơi sến ấy và hoa mỹ hơn…đây là chập cuối của chương 1,và chương 2 sẻ bắt đầu từ chập sau,mong ae ủng hộ chứ mấy bác lơ em quá rồi em thông hết ak.hehe.

…..

….

….

Giữa sự nhộn nhịp và ồn ào của thành phố về chiều,E nhấn nhẹ ga rề rề bon bon trên nhường tuyến đường mà hằng ngày mình đi qua,buồn thì rất buồn nhưng không đến nỗi phải ra cầu mà tự tử,hay phải đi kiếm rựu mà giải sầu,và tất nhiên củng không đủ lảng mạng mà đi lang thang hóng gió.

Em ko khóc,không việc gì phải khóc,em tự dặn lòng tụi nó chỉ là bạn,chắt là đang coi hoạt hình thôi mà.nhưng tại sao hằng ko đt cho em,tại sao chứ?cô ấy hét thương em rồi sao,cô ấy phản bội em sao?à mà không đúng,đã là gì của nhau đâu,chỉ mới dăm ba lần đi chơi cùng nhau,củng chỉ mới vài lần cầm tay nhay như bạn bè thân thiết,vài dòng tin nhắn yêu thương chứ chưa hề có cái gọi là người yêu của nhau mà.chắt có lẽ em bị ngộ nhận rồi.haha….

Nhếch mép cười nhẹ cho qua sự đời,nó như động lực để thôi thúc em hơn,hãy về quê đi..về đi.

-trèng téng teng…….

E bị giật mình bởi tiếng điện thoại reo lên,tấp xe vào lề bắt máy.

-alo.

-mày hả Duy,đang ở đâu đó.

-anh Hải hả.em đang trên đường thôi, ó chuyện gì không anh.

-gặp anh tí đc ko?

-có chuyện gì hả anh.

-gặp đi rồi biết.

-uke.nhắn địa chỉ qua em đi.

-địa chỉ gì.qua nhà anh đi

-hả.thôi.e ko qua đâu.

-qua đây.

-thôi.

-vậy qua bar đi.

-ok.

Trong đầu hiện lên vài dòng suy nghĩ.có chuyện gì sao mà anh Hải điện mình.chắt chắn là có chuyện rồi.e chạy xe về quán,đậu xe cái két,tay bắt mặt mừng với anh bảo vệ

-lâu quá ko gặp cu.

-hehe.lâu quá ko gặp nhớ anh chết dc.

-xạo mày.

-anh Hải có trong đó ko anh.

-có.ổng vừa vào đó.

-dạ vâng.thôi em vào đây.

-ừ.

Mở cửa bước vào thì em bị ù cmn tay,lướt mắt qua 1 vòng thì thấy anh Hải.vội vã đi về hướng đó.

-anh gọi em có chuyện gì à.

-ngồi đi từ từ đã.

-ờ.

-uống gì.

-thôi,em ko uống đâu.

-em ơi cho anh 1 chaixxxx

Ổng nói với thằng nhân viên.

-em ko uống mac.

-anh uống.

-ờ.mà có chuyện gì thế.

-mày với con Hằng có chuyện gì hả?.

-có gì đâu anh.

Em nói rồi uống 1 ngụm rựu.tự dưng lại uống.

-tao nghe bà nhà t nói rồi.m khỏi dấu.

-ờ.biết còn hỏi.

-thằng đó là bạn anh,lúc trước dô kiếm anh mà anh ko có nhà,nó gặp hằng,rồi 2 đứa nói nói chuyện,giờ….

-anh…bỏ đi..

Em nói rồi uống liền 2 ly rựu.vị nồng sọc thẳng lên mũi,nhưng vị thơm thơm của nó làm dịu đi phần naò.nó cắt thành từng dòng,chảy từ cổ hòng xuống bụng,đi đến đâu nó cào cấu đến đó như muốn xe lòng em ra vậy.

-anh xin lỗi chú mày

-anh này.đã là gì của nhau đâu.

E nói rồi ngồi ngã ngữa ra.

-nhưng mà dù gì,anh vẫn coi m là em anh,có chuyện gì cứ kêu anh.ok.

-ok..anh em…

E lại uống,cái rựu này nó mạnh vcc,mạnh còn hơn rựu gốc dưới quê em,em mới mấy ly mà muốn lên bờ xuống ruộng rồi,cay mũi vcl.

-mày ổn ko ?

-ỗn mà.anh này..hehe..

-thật ko,còn uống nỗi ko.

-nỗi mà,mà…anh ơi,Hằng tệ với em quá,hic…

Khóc 1 giọt nước mắt,em vội vàng quẹt đi cho đỡ quê rồi cầm ly rựu lên uống tiếp.

E uống nhiều rồi,2 ae uống 1 hồi hết luôn chai rựu.e ko biết trời trăn gì nữa,trời đất như tối lại,trong cơn say ảo giác thường hay xuất hiện,hình bóng hằng lại hiện về,

-duy…có sao ko?

E nghe văng vẳng đâu đây nhưng ko biết đc gì,

-duy..duy…

E cố gắng mở mắt ra,nhưng ko dc…sau 1 hồi thì em hí hí mắt ra dc.người dầu tiên em thấy là Hằng.e muốn choàng tay qua ôm cô ấy rồi kéo vào lòng cho thoã nỗi nhớ lâu nay,em muốn cô ấy là của mình.muốn siết cô ấy tròn tay…nhưng..ko…ko thể.

-duy.. duy có sao ko.để tui đưa ông về.

-xê ra…

E đẩy Hằng ra..

-duy…

-tôi bão cô xê ra.ko cần.tôi ko cần.ko cần.hiểu ko?tôi ko cần.

E nói rồi đi ra ngoài.đi mà chân này đánh qua chân kia như thằng say rựu.ra ngoài lấy xe về,lên xe mà đút mãi vẫn chưa dô cái chìa khoá,chán vl.đề máy lên mà vừa muốn chạy,nhưng lại hơi hơi sợ,cuối cùng em chạy luôn

Khuyến cáo mấy bác nhé,có rựu nhiều đừng chạy.em là ví dụ.chạy dc đoạn thì….rầm…..rồi..xong phim…từ giây phút đó em ko biết gì nữa nhé…..

E tỉnh dậy trong cơn đau đầu,mở mắt ra thì em đang nằm trên giường.trong đầu nghĩ,có khi nào gióng trong phim ko ta.hehe.

-con tỉnh rồi à.

-dạ..con…

-m bị té xe..tao đưa m về đây.

-ơ….dạ.con cảm ơn ạ.

-tuổi trẻ ăn chơi đàng đúm.ko lo học hành….

Ông chửi nguyên tràng.méo mẹ.nhìn đồng hồ thì 10h tối rồi.e xin phép ra lấy xe về và ko quên cảm ơn ông.vè đến nhà thì thấy 2 thằng kia đang coi tv.

-đm đi đâu giờ mới về m.

-lòng vòng chơi thôi.

-cơm dưới à..

-đù.ngon lành..hehe..

-m tin người vcl haha…

Anh phong nói.

-fuck you…

Nói thì nói vậy chứ 2 ổng có để cơm em.thương hết biết.

-mai về quê.

E vừa ăn vừa nói.

-ừ.2 bây về trước đi.tao có tí việc nên chắt sẻ về sau.

Anh p nói.

-việc gì nữa.

-kệ tao.lo ăn đi.

-ừ…oẹ…..oẹ…

E ơi sml .khó chịu vc.

3 anh em khoa cafe uống coi ti vi tới 11h30 thì em ngủ quên trên ghế luôn.đến khi bị anh P đánh thức thì sáng rồi…thằng Đ củng chuẩn bị đồ hết rồi.hôm nay chạy ex vè.để xe 50 cho anh P.

2 thằng quần quần hồi thì tới gần 6h sáng,chạy ra ăn sáng rồi đi về.

Sáng sớm sương xuống,cái không khí sắp mưa nó lành lạnh,gió thổi hiu hiu mát cả người.cảm giác ngồi ăn sáng nhìn dòng người tấp.nập mưu sinh qua lại thật thú vị,có những cụ già đi tập giưỡng sinh,những bác trung niên chạy bộ cười nói vui vẻ,trên khuôn mặt của họ ko hiện hửu sự căng thẳng hay mệt mkĩ của công viêc.

Những bác lao cồn quét rác đã xong công việc cực nhọ và chuẩn bị lên xe về nhà chìm vào giấc ngủ.xung quanh hàng quán bài ra bán tấp nập,quán cafe,quán hữu tiếu chung vui tấp nập,mùi tiêu mùi hành bay bay trong không gian yên tĩnh thêm phần phấn khích,những xe đẩy của các bác bán bánh lá dừa,bán xôi,bán sữa đậu nành củng ko hề kém cạnh,nó cứ như thế diễn ra hằng ngày ở cái thành phố chật hẹp,đồi bon chen hối hã này.vui thì vui đó nhưng mà….ko nơi đâu đẹp bằng quê hương mình…..

…..

…..

….

KẾT THÚC CHƯƠNG 1 BỒ CÔN ANH GÃY CÁNH

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.