…
…
Hôm đó Em với thằng Đông mò về đc tới nhà kể củng hay,e chỉ nhớ mở cổng rồi dô nhà thôi,chuyện còn lại em ko nhớ mô tê gì.
Giật mình dậy thì gần 1h chiều cmnr,e đang nằm trên ghế sofa còn thằng Đ đâu em hok biết,đầu nhứt như búa bỗ vậy.đứng dậy vương vai xoa xoa trán rồi lê bước vào nhà vệ sinh,nhìn vào gương mà lắc đầu ngán ngẫm,trời sao bắt công quá,sinh con ra chi đẹp trai lắm vầy nè,hajjz.vội vàng thở dài 1 hơi rồi đánh răng rửa mặt.tắm rửa sạch sẻ thơm tho rồi thay bộ đồ cho bớt hôi.
Bắt đầu từ hôm nay em đc nghĩ hè rồi,nên mai em về quê mấy bác ợ.chuôi xuống bếp coi có gì ăn ko,liếc mắt qua 1 vòng thì ko có gì ngoài cái bịch bánh mì kẹp mua trong siêu thị,vừa nhai miếng bánh mì vừa móc đt ra đt cho thằng Đ.
-alo..
Tiếng nó bên kia.
-mày đang ở đâu vậy
-tao đang đi công chuyện với anh Phong.
-ừ.lát về nhớ mua gì về ăn.
-ừ.
-mà mau về quê ko?.
-về,m soạn đồ đi.mai về sớm.
-ùm.
Đi lên nhà trên nhảy lên ghế nằm bật ti vi lên coi,đc chút thì lại chán nên đi ra ngoài sân cho mát,vươn vai vài cái,thôi thì qua nhà bà ăn trực vậy.e đóng cửa rồi qua nhà bà lão.vừa bước vào nhà,đập dô mặt rm là con My đang ngồi lật rau,ko lẽ lại ăn thua đủ luôn chứ ức vcl.(lúc đó em nông nỗi thật mấy bác ạ,nóng tính quá.)
-bà ko có nhà.
Tiếng nó nói,tiếng bắc nghe trói trói thế nào ấy.em ko phân biệt đâu nhé,nhưng nghe ko quen nên chữ đc chữ ko.
E quay đầu bước ra về luôn.về nhà lấy xe chạy lòng vòng chơi,đến nhà thằng Nam trước,lòng vòng 1 hồi thì đến nhà Hằng,dạo này em với nó ít nc,nhắn tin củng ít,ko có đi chơi,với lại thấy nó cứ lạnh lạnh với em sao ấy.
Như mọi lần,e bóp chuông thì bà giúp việc chạy ra.
-ố ô,chào cô ạ.hj
-ừ.Duy mới đến hả con.lâu quá ko gặp bây.
-dạ.hj.có Hằng nhà ko cô
-có,nó trên phòng ấy.
-dạ,thôi chào cô nhé.con lên luôn đây.
-ùm.lát ở lại ăn cơm nhe.
-dạ tất nhiên rồi.
E dẫn xe dô thì thấy chí extciter đậu ở nhà xe,ồi chạy tót lên phòng nó,vừa chạy tung tăn,vừa suy nghĩ sẻ làm gì,ôm hun hay sao ta,hehe….
Củng như bao lần khác,e đẩy cửa mà ko gõ,mọi lần nó đều giật mình,lấy gối,gấu ném em,nhưng hôm nay khác rồi mấy bác ạ.
Đẩy cửa vào,cảnh tượng đầu tiên em thấy thì nó khốn nạn lắm mấy bác ợ.khi cửa bung ra,Hằng đang nằm trên giường với thằng nào ấy,2 đứa nằm sắp và châu mặt vào cái laptop trước mặt.thấy em 2 đứa nó giật mình,e thì đứng như trời trồng,lúc ấy còn trẻ trâu lắm,nhưng ko chửi thề,tôn trọn nhau thế đủ rồi.cảm giác nhuư thế nào nhỉ?nó cứ thốn thốn như thế nào ấy,như thể ăn chuối hột rồi ĩa mãi đéo ra ngồi rặn chết con mẹ củng ko ra ấy mấy bác ạ.chắt ai củng hiểu mà nên em củng ko diễn tã nhiều làm gì,nói chung em đau lòng lắm,nó tức tức như nào ấy,cảm giác…chó cắn lắm a em ạ.
E quay bước đi ra,nói là đi nhưng thật chắt e chạy cái vèo xuống,Hằng củng ko đuỗi theo em,má,đời cơ bản là nhạt mà.
-á Duy ko ở lại ăn cơn hả con.
-dạ thôi…
-….
..
…
…