Bồ Công Anh Gãy Cánh – Chương 146: 146 – Botruyen

Bồ Công Anh Gãy Cánh - Chương 146: 146

..



Nó gào thét:”Mẹ ơj! Đừng cho con đi,con khôg mún xa mẹ”.

Mẹ nó ngã quỵ,lòg thắt lạj

Mẹ:con ở vớj mẹ thì làm s k0n du0c đj học,lấj káj j mà k0n ăn?”.

Nó nứt nở:”c0n khôg mún ăn,khôg đj hox,k0n chỉ mún k0á mẹ thôj. Anh 2 ơi! Kứu em”.

Anh n0á ôm cột nhà mà khók,khôg dám nhìn đứa em đag kêu gào.Nhà n0a nghèo lắm,mẹ n0á và anh n0a sốg nhờ ở nhà kậu mợ,hồj trư0k a e n0á phảj đj trút đồ ăn kặn dư lạj kủa ngta đễ lạj tr0g kác tô hũ tjếu để ăn.Mẹ và a2 rất thư0g n0á,nhưg sa0 mẹ nở lòg nào đem n0á cho ngta để lm k0n nuôi.n0á rất jận mẹ và nói sẻ k pa0 gj0 way trở laj nưã.

N0a lớn lên trên đất Pháp,nhửg ngày wa n0a nhớ mẹ và a2 vô kùg.nhưg nổj tứt jận kủa n0a kàg tăg lên,suốt 10mấj năm wa n0a k vjết cho mẹ n0a pứt thư nào,rồj n0a kủg đã tốt ngjêp kấp 3.mẹ nuôj khuyên n0á nên về thăm mẹ rụôt ở quê.pây giờ n0a khác xưa ǹ r,n0á pắt ngờ trư0k sư thay đổj ở quê hư0g,n0a tìm laj ngôj nhà sjêu wẹ0 kủa lút trư0k,găp lạj mợ,nó hỏj:”mẹ c0n đâu r mợ?”mợ nó k n0i k răg mà đưa cho nó môt káj túj jấj,n0a kầm lên r kẩn thận xé ra thì thấj tấm ảh gja đjh n0a chup ngày trư0k,lúk d0a n0á xah s gầy gò chứ k vạm vở nhu pjờ,n0a ns tjếg Tây jỏj lắm kòn tjếg Vjet thj n0a k ràh do xa wê lúk 5tuổj,n0a nhờ đưa e gáj k0n kủa mợ đọx jùm:CON YÊU CỦA MẸ,K0N K0Á PÍT KHÔG?KHI KON ĐỌX LÁ THƯ NÀX THÌ MẸ VÀ AH KON ĐÃ KHÔG KÒN NỮA.

Ngày xưa 3 và mẹ ngèo lắm,kứ0j nhau x0g 3,mẹ ở kùg nộj.kuộc sốg ngèo nhưg vuj lắm k0n à! Vì lần lư0t kát k0n ra đờj. Ngờ đâu,pa k0n kư0í mẹ thì đã nhiễm HIV,khj pa mất thì mẹ mớj pít.mẹ k0n mìh đj xét ngjệm thj pát hjện mẹ và ah k0n pị nhjễm.k0n đả may mắn thoát đự0c. Pên nộj mún đủj mẹ k0n mjh đj. Mẹ khôg dám pjền đến nhà ng0ạj nửa nên sốg ở vỉa hè maj sa0 đư0x mợ k0n đem về,k0n k0ǹ nhớ lúk tụj k0n sớt đồ ăn thừa kủa ngta mà ăn k? Mẹ pệh,mẹ khôg thể l0 cho k0n đx nên mẹ đứt ruột mà để k0n đj làm k0n nuj ở xứ ngư0j. Kòn ah k0n,kủg như mẹ n0a xẻ chết kùg mẹ,đêm đêm n0á ra sân ngồj r lẳg lặg khók,n0a ngủ thì ôm chầm káj món đồ chơj kủa 2 đứa.mẹ kòn nhớ ǹ lắm,từg chjù mẹ gáh hàg rog về k k0ǹ đx nge k0n ra gọj mẹ nửa,thay vào đ0a là tjếg keu xé lòg khj ngta đưa k0n đj,hì.mẹ xl k0ǹ ǹ lắm,m0g k0n sốt tốt nơj đó kùg pa,mẹ mớj kủa mjh,kòn mẹ…..mẹ xl k0n,k0n traj kủa mẹ.

Đến đây thân hìh kh0ẻ mạh kủa nó khụy xuốg,n0á khôg đứg đx nửa. Thì ra lúk n0a đag ăn ng0n măt ấm pên ấj thì me và ah n0á pảj chjụ đau khổ hàh hạ hằg ngàj n0j nàj………….

Nó ước gì mẹ n0a sốg lạj và ôm n0á thì n0a sẻ nói rằg:”MẸ.CON YÊU MẸ,YÊU ANH HAI XIN MẸ THA THỨ CHO THẰG CON BẮT HIẾU NÀY.”

….

CHUYỆN ĐÊM MUỘN

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.