Biên Hoang Truyền Thuyết – Chương 516: Nguyên Thần Mộng Hội – Botruyen

Biên Hoang Truyền Thuyết - Chương 516: Nguyên Thần Mộng Hội

Gặp Gỡ Trong Mộng

Cối Kê. Thái thú phủ.

Từ Đạo Phúc ngồi một mình trong đại sảnh, vẻ mặt hoang mang.

Từ lúc hiểu chuyện đến nay, hắn hiếm khi cảm thấy cô độc, nhưng hiện tại, hắn cảm thấy cô độc vô cùng, nỗi cô độc tựa như đã mất tất cả. Hắn vẫn chưa dùng cơm tối, bởi vì hắn thấy không ngon miệng. Chỉ nghĩ đến chuyện uống rượu, giá như có vò Tuyết Giản Hương thì tốt, hắn đã phải tự kiềm chế mình, bằng không chắc hắn đã uống đến chết rồi.

Đôi khi hắn cảm thấy thống hận chính thân phận của mình, nếu như hắn không phải là đồ đệ của Tôn Ân, hắn đã không phải chia tay với Kỷ Thiên Thiên, sinh mệnh của hắn chắc sẽ theo con đường hoàn toàn khác. Suy nghĩ trong lòng này đã trở thành tâm sự rất khó chịu đựng trong cuộc sống của hắn.

Vài ngày nay hắn có chút sợ hãi phải đối diện với thuộc hạ, bởi vì hắn sẽ phải nhìn thấy những gương mặt mơ mơ hồ hồ.

Hắn đương nhiên biết rõ nguyên nhân liên quan đến những tin tức Thiên Sư đã chết dưới kiếm của Yến Phi, sự việc bị đồn đại ầm ĩ đã triệt để phá hủy sĩ khí của bọn họ. Nếu như sự tình đích thực như vậy, biện pháp duy nhất của hắn là giải tán Thiên Sư quân rồi bỏ trốn đi thật xa.

Lư Tuần đẩy cửa tiến vào, thần sắc nghiêm trọng ngồi xuống phía bàn đối diện, nói: “Sự tình rất không đơn giản.”

Từ Đạo Phúc nghe thấy lập tức chấn động hỏi: “Không đơn giản như thế nào?”

Lư Tuần đáp: “Ta đã vội vã quay lại Ông Châu, chỉ thấy một sự kiện khiến người ta không thể tin nổi. Ngươi còn nhớ thiên huyệt ở Biên Hoang chứ?”

Từ Đạo Phúc không hiểu hỏi: “Cái đó với thiên huyệt lại có liên quan gì chứ?”

Lư Tuần đáp: “Sau khi Thiên Sư mất tích, có ngư dân đi ngang qua vùng biển phía tây Ông Châu, phát hiện một lỗ huyệt cực lớn tại bờ biển phía tây, tin này lập tức truyền ra khiến ta vội vã đi tới Ông Châu, mặc dù lỗ huyệt đã bị thủy triều dẫn động cát đá bồi đắp hơn nửa, nhưng tàn tích của lỗ huyệt vẫn còn rất rõ ràng.”

Từ Đạo Phúc nghe thấy trợn mắt ngây ngốc, không nói được lời nào.

Lư Tuần giọng nói đầy vẻ hưng phấn: “Thiên Sư tuyệt không có khả năng đấu không lại Yến Phi, theo ta thấy Thiên Sư đã đạt thành tâm nguyện, bạch nhật phi thăng.”

Từ Đạo Phúc hỏi: “Liệu cái này có liên quan đến quyết chiến giữa Thiên Sư và Yến Phi?”

Lư Tuần đáp: “Khả năng đó là rất lớn, trước đó Biên Hoang đột nhiên xuất hiện thiên huyệt, đích xác là xảy ra sau thời gian quyết chiến giữa Thiên Sư và Yến Phi, lần này cũng như vậy. Sau sự kiện thiên huyệt, Thiên Sư ngoại trừ Yến Phi thì đối với những vấn đề khác đều không có hứng thú.

Thiên Sư toàn tâm toàn ý khám phá vấn đề đắc đạo thành tiên. Rõ ràng là việc tranh đấu với Yến Phi và vấn đề đắc đạo thành tiên có mối quan hệ trực tiếp. Dựa vào những gì Yến Phi đã nói với ta, ta đoán sự thật chắc cũng không khác biệt bao nhiêu.

Từ Đạo Phúc đột nhiên có cảm giác như đã phát hiện ra điều gì, gật đầu nói: “Đúng rồi! Nếu như Yến Phi thắng trận, với tác phong của hắn, hắn sẽ cắt đầu Thiên Sư thị chúng, khiến chúng ta cũng giống như Di Lặc giáo không đánh mà tự tan rã, nhưng hắn đã không làm như vậy.”

Lư Tuần xuất hiện thần sắc sùng kính, nói: “Thiên Sư chắc chắn đã phi thăng rồi.”

Từ Đạo Phúc nói: “Bởi vì có ngư dân chứng kiến lỗ huyệt cực lớn ở bờ biển phía tây Ông Châu, nên không phải chúng ta nói chơi, mà là có sự thật chứng minh. Vấn đề này vô cùng quan trọng, để có thể nói Thiên Sư đã đại công cáo thành, rẽ nước mà đi.”

Lư Tuần nói: “Trong vòng nửa năm một năm, lỗ huyệt tại Ông Châu không thể bị thủy triều xóa đi, vấn đề lớn chúng ta phải làm là phấn chấn lòng quân. Ta sẽ dẫn theo một nhóm tín đồ, đến lỗ huyệt tại Ông Châu để cử hành nghi thức chúc mừng Thiên Sư đã đắc đạo rẽ nước mà đi, còn ngươi chuẩn bị kế hoạch toàn lực phản công Bắc Phủ binh”

Từ Đạo Phúc vui mừng: “Tin tức tốt lành sư huynh mang đến thật đúng lúc, đệ vừa nhận được tin, Lưu Dụ đã trở về Quảng Lăng, hiện tại quân viễn chinh Bắc Phủ do Chu Tự chủ trì, so với Lưu Dụ, hắn còn kém xa lắm.”

Lư Tuần nói: “Như vậy chúng ta chia nhau làm việc, tuyệt đối không để mất uy danh của Thiên Sư.”

Yến Phi nằm trên giường, trong đầu không ngừng xoay chuyển, đang suy nghĩ những vấn đề về Lưu Dụ.

Cuối cùng, chàng cũng bắt đầu có phần tin những tiên đoán của Trác Cuồng Sinh với “Lưu Dụ nhất tiễn trầm Ẩn Long, chánh thị hỏa thạch thiên hàng thì”. Phải chăng tất cả đều đã được định sẵn? Nếu không với Ẩn Long đã từng đại náo Kiến Khang, cho dù Lưu Dụ có bắn ra hỏa tiễn siêu cấp được Cơ Biệt đặc chế cũng không có được hiệu quả như vậy. Thiên Địa Tâm tam bội hợp nhất cũng được chú định phát sinh đồng thời với 'nhất tiễn trầm Ẩn Long', khai mở Tiên môn. Yến Phi chàng, Tôn Ân với Ni Huệ Huy là những người có “tiên duyên”. Hai sự kiện như vậy phát sinh tuyệt không phải là ngẫu nhiên, tuy nhiên nguyên do thế nào thì với sức phàm nhân không thể hiểu nổi.

Chàng chỉ minh bạch một chuyện, tình thế hiện tại của Lưu Dụ đều là đoạt được trong tình huống gần như không thể. Lưu Dụ đã thất bại liên tiếp tại vùng biên duyên, cho đến khi Nhậm Thanh Thị đề xuất “giao dịch”, điểm xoay chuyển cục diện thành thắng lợi đã xuất hiện bên phía Lưu Dụ.

Yến Phi một lòng đến Nam phương trợ giúp Lưu Dụ đối phó với Ma môn, bởi chàng hiểu rõ Ma môn đã triển khai một thời gian dài, một khi phát động sẽ cùng Hoàn Huyền chiếm hết thượng phong. Theo như sách lược của Nhậm Thanh Thị, là đối phó từ trong nội bộ của Ma môn, để xoay chuyển cục diện trên thực chất chứ không phải trên bề mặt.

Đối với Nhậm Thanh Thị chàng không hề có hận ý, thật ra có thể nói chàng còn phải cám ơn hành động của thị, bởi lẽ không phải thị tạo ra tình cảnh lúc đó, chàng tuyệt đối không uống Đan Kiếp, và sẽ không có ngày hôm nay.

Cơn buồn ngủ ập đến, trở nên mơ mơ hồ hồ, đột nhiên chàng nghe có tiếng hô hoán chàng.

Yến Phi mở mắt, thấy phòng ngủ tràn đầy ánh sáng màu lục, bản thân chàng thì ở trên một vùng sương khói xanh lục như trên thảo nguyên, giống như quang cảnh thời niên thiếu, ánh sáng vàng bao trùm như mưa rơi mênh mông dày đặc, khắp trời đất bao phủ bởi sắc quang kì dị.

Chàng hiểu được đây là trạng thái “Tỉnh” trong mộng, đây là một giấc mộng tỉnh, chàng biết rằng mình vẫn còn trong mộng cảnh chứ thực sự vẫn chưa tỉnh lại.

“Yến Phi!”

Yến Phi trong lòng chấn động, gần như không thể giữ được mộng cảnh. Bất ngờ là Thiên Thiên đang hô hoán chàng, hô hoán ngay trong mộng cảnh của chàng.

Tâm linh của Yến Phi mở rộng trong mộng cảnh, cảnh vật không ngừng thay đổi, thoáng chốc chàng phát hiện mình đang ngồi trên một khối nham thạch lớn, phía trước một trăm trượng là một thác nước lớn cao khoảng mười trượng, nước chảy xuống tạo nên một hồ nước, dòng nước xanh trong suốt chảy từ đó ngang qua khối nham thạch, trời đất âm vang tiếng “ào ào” của thác nước, dòng nước chảy ngang qua nham thạch làm bắn lên những giọt nước lấp lánh.

Chàng cảm thấy tâm linh bắt đầu kết hợp với Kỷ Thiên Thiên, tại thời điểm đó, chàng nhận ra tâm linh cảm ứng lúc này có điểm khác biệt so với quá khứ, đó là Kỷ Thiên Thiên đang kêu gọi gặp chàng trong mộng cảnh.

Cảnh tượng lại có biến chuyển nằm ngoài ý liệu của chàng, nhưng lại khiến chàng vui mừng đến phát điên, chàng phát giác mình đang vai kề vai với Kỷ Thiên Thiên ngồi bên cạnh thiên huyệt tại Bạch Vân sơn ngoài Biên Hoang, cùng nhau ngắm cảnh lạ.

Trời đất bao la vô tận như được ánh mặt trời chiếu rọi giữa ban ngày, lại cũng như có vầng trăng sáng lơ lửng trên cao giữa ban đêm.

Nhưng tất cả những điều đó đều không quan trọng, điều trọng yếu nhất chính là có Kỷ Thiên Thiên bên cạnh chàng y như thật, với vẻ đẹp không gì sánh bằng.

Hai người bốn mắt giao nhau.

Kỷ Thiên Thiên “Ý” khẽ một tiếng, ngả vào lòng chàng, dùng hết sức lực ôm chặt lấy chàng, cảm giác y như thật, rất sống động, khiến Yến Phi nảy sinh sự kích động đến suýt phát khóc.

Yến Phi hai tay vuốt ve nàng, đồng thời hôn lên môi thơm của nàng, hắc dạ với bạch nhật đều như đang cùng nhảy múa, ngọn lửa ái tình bùng cháy mãnh liệt, tất cả đều biến thành cảm giác thuần túy, không còn phân biệt rõ ràng mộng cảnh hay hiện thực.

Kỷ Thiên Thiên ôm lấy cổ chàng, ngồi lên đùi chàng, môi thơm hôn lên mặt chàng như mưa rơi, cảm thán nói một cách thỏa mãn: “Yến lang à Yến lang, Thiên Thiên đã thành công rồi! Chúng ta đã được ở bên nhau.”

Yến Phi vuốt ve chiếc lưng thơm của nàng, cảm thán nói: “Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì vậy?”

Kỷ Thiên Thiên vui mừng đáp: “Thiên Thiên đã trải nghiệm cảm giác thấy chàng trong mộng lần trước, liền nghĩ ra phương pháp này, kêu gọi Yến Lang trong mộng, để chúng ta có thể gặp nhau trong mộng cảnh, cùng đắm say trong giấc mộng thơm ngát. Đêm nay trước khi lên giường, Thiên Thiên đã đặt quyết tâm kêu gọi Yến lang trong mộng, nghĩ là chàng có thể cùng người ta bồi tiếp. Thiên Thiên đã mê say với vẻ rung động lòng người của trời đất trong mộng cảnh, nhưng thực sự lại không nghĩ tới mộng cảnh lại có thể biến thành thế này, rất là chân thực, có điểm giống như là xuất thần thành mộng để cùng Yến lang gặp gỡ. Úc! Đây có phải là thiên huyệt không? Sao lại không ổn định như vậy nhỉ? Thiên Thiên hiểu rồi! Thiếp thấy đó là thiên huyệt trong ký ức và ấn tượng của Yến lang.”

Yến Phi không nhịn được lại hôn lên đôi môi phong nhuận hồng thắm của nàng, cảm giác thật thỏa mãn vô cùng, khiến lông tóc trên người đều dựng đứng cả lên.

Kỷ Thiên Thiên phản ứng nhiệt liệt, hoàn toàn buông thả hướng về chàng thể hiện tư thái quyến rũ đến tiêu hồn thực cốt, thân thể ép sát vào người chàng, bắt đầu dung hòa với nhau.

Bốn phía cảnh tượng bắt đầu mơ hồ, bóng tối dần dần bao phủ, nhưng Kỷ Thiên Thiên vẫn còn rất sống động, cảnh tượng phát tán màu sắc thần bí quỷ dị.

Yến Phi biết rằng sức mạnh tâm linh của nàng đang giảm, tất cả chỉ còn dựa vào sức mạnh của mình để trợ giúp cho mộng thể của nàng.

Chàng hỏi: “Mộ Dung Thùy có động tĩnh gì không?”

Kỷ Thiên Thiên cũng nhận thấy năng lượng linh thức đang yếu dần, đáp: “Đây chính là nguyên nhân mà Thiên Thiên kêu gọi Yến lang, Mộ Dung Thùy có vẻ rất tự tin, tự tin sẽ giành chiến thắng trong trận chiến này, Yến lang ngàn vạn lần nên cẩn thận. Ai! Thiên Thiên rất hy vọng có thể cùng Yến lang hòa trong giấc mộng Vu Sơn, đấy có thể là giấc mộng mà tên đúng như thực. “

Yến Phi ôm chặt lấy nàng, thở dài: “Ta muốn ở hiện thực tỉnh táo để cùng với Thiên Thiên hợp thể giao hoan, trong mộng nói chung vẫn có những cảm giác hư vô huyễn hoặc không dự đoán được.”

Kỷ Thiên Thiên hỏi: “Vấn đề Tôn Ân đã giải quyết thế nào rồi?”

Yến Phi thuật lại những điểm chính trong quá trình thành toàn cho Tôn Ân như thế nào, cuối cùng nói: “Ta đã nắm được trong tay yếu quyết phá không mà đi, khi đến lúc, ta sẽ cùng với Thiên Thiên, Ngọc Tình xuyên qua Tiên môn, khám pha bí mật Động Thiên Phúc Địa.”

Kỷ Thiên Thiên nhảy lên vì vui mừng, nói: “Thiên Thiên đang khổ cực mong chờ đến thời khắc đó, sau khi chúng ta đã thực sự mệt mỏi, có thể li khai. Theo như Thiên Thiên thấy, Yến lang thích Ngọc Tình tỉ, đúng không? Chi bằng bọn thiếp hai người đều gả cho chàng, như Nga Hoàng Nữ Anh, cùng lấy một chồng. Thiên Thiên sẽ không ghen tị đâu, đã hiểu rõ thế sự nhân gian đều là ảo tượng, Thiên Thiên đã nhìn thấu, cảm thấy chất chứa quá nhiều tâm ma là không cần thiết.” Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Yến Phi ngây ngốc nói: “Ta thực sự không hề nghĩ đến việc phải cưới Ngọc Tình, chỉ coi nàng ta như là hồng nhan tri kỉ của ta, Thiên Thiên nói đùa gì thế?”

Trời đất thay đổi, nhục thể đã không còn, chỉ còn lại sự kết hợp tâm linh, hai tâm tình hòa quyện với cảm thụ say đắm lòng người

Kỷ Thiên Thiên trong tâm linh của chàng thở dài thất vọng, thể hiện tâm ý quyến luyến với mộng cảnh khiến lòng người rung động vừa rồi, nhẹ nhàng nói: “Thiên Thiên nghiêm chỉnh đó, những gì vừa nói chính là những lời nói trong lòng. Cái nhìn của Thiên Thiên đối với ái tình đã có thay đổi, ái tình không có tính sở hữu, đó chính là vấn đề trân quý nhất của nhân thế. Chỉ cần Yến lang vui vẻ, Thiên Thiên sẽ thấy hạnh phúc. Hiểu chưa? Ngốc tử! An Ngọc Tình nếu như không yêu thích Yến lang thì tuyệt đối sẽ không tay trong tay với chàng đi đến bất cứ nơi nào, hiểu rõ chưa? “

Yến Phi vừa định trả lời, Kỷ Thiên Thiên đã rời khỏi tâm linh của chàng, chỉ còn vọng lại: “Yến lang bảo trọng.”

Yến Phi mở mắt, ánh mắt thấy được xà nhà của phòng ngủ, nhưng chàng có cảm giác vẫn chưa tỉnh lại, chỉ là chuyển từ mộng cảnh này sang mộng cảnh khác.

So với chàng cách thức suy nghĩ của Kỷ Thiên Thiên càng dám đổi mới sáng tạo hơn, đủ mạnh để nàng đưa ra trò chơi thần kỳ để nguyên thần gặp nhau trong mộng, khiến tâm tình của Yến Phi có cải tiến rất lớn, nếu như mộng cảnh có thể được duy trì lâu hơn, thì càng tuyệt mỹ hòan hảo hơn.

Điều bất ngờ nhất mà chàng không nghĩ tới đó là Kỷ Thiên Thiên chủ động đề xuất thành toàn cho chàng và An Ngọc Tình, sự thật là chàng chưa từng nghiêm túc suy nghĩ đến vấn đề này, chỉ mơ hồ cảm nhận được kết cục cuối cùng mà sự tình phát triển tới.

An Ngọc Tình sẽ nghĩ như thế nào?

Kỷ Thiên Thiên nói đúng, và chàng cũng hiểu rõ ý nghĩ của Kỷ Thiên Thiên, một khi người ta hiểu rõ nhân gian trước mắt chỉ là một con đường ngắn ngủi của sinh mệnh, người ta sẽ không nhìn nhận một cách cố chấp như trước. Cái chính là vui vẻ hưởng thụ giai đoạn sung mãn của sự yêu hận cũng như buồn vui vì chia li hay gặp gỡ, để mà không bỏ lỡ sự hạnh phúc, toàn tâm toàn ý hưởng thụ và nếm trải những kinh nghiệm của con người. Trải nghiệm cuộc sống vĩnh viễn không thể tuyệt diệu hơn thế.

Nếu như phán đoán của Kỷ Thiên Thiên đối với Mộ Dung Thùy gần đúng với sự thật, thì Mộ Dung Thùy đang nắm phương pháp giành chiến thắng.

Trước nay, sự thiện dụng kỳ binh của Mộ Dung Thùy đã vang danh thiên hạ, hiện tại hắn đang có sách lược “xuất kì chế thắng” nào đây? Khiến người khác bất ngờ nhất đương nhiên là trên vấn đề thời gian và lộ tuyến, “xuất kì bất ý” tấn công chỗ Thác Bạt Khuê không đề phòng.

Nếu như Hoang nhân không biết viện thủ ở đâu, thì khi nhận được tin tức chắc hẳn Thác Bạt Khuê đã sớm bị Mộ Dung Thùy dùng kì binh với thế lôi đình vạn quân đánh bại, “Cứu mĩ hành động” của họ lúc đó cũng hoàn toàn đi đời.

Chàng cần phải cảnh báo Hoang nhân, để Hoang nhân có thể bàn bạc với Thác Bạt Khuê phối hợp như thế nào.

Chàng nghĩ đến Hướng Vũ Điền.

Nếu chỉ với một cá nhân Hướng Vũ Điền thì lực lượng đương nhiên có hạn, tuy nhiên gã đích thị là một thám tử xuất sắc, lại còn thông minh giảo hoạt, nếu có gã giúp đỡ, khẳng định có thể khám phá ra kế sách của Mộ Dung Thùy.

Nghĩ đến đây, gần như muốn lập tức thức dậy tìm Lưu Dụ hay Đồ Phụng Tam để thương lượng, nhờ họ phái người đến Biên Hoang tập truyền tin. Đương nhiên chàng thực sự không làm như vậy, có lẽ phải nhẫn nại đến lúc trời sáng.

Trong lòng không tự chủ lại xuất hiện ngọc dung của An Ngọc Tình cùng với cặp mắt thần bí như ánh sao đêm của nàng. Đề xuất với nàng vấn đề quan hệ nam nữ của thế tục, nàng sẽ có phản ứng như thế nào? Sau khi những lời nói như vậy đã nói ra thì không thể thu hồi được, chắc chắn sẽ cải biến triệt để mối quan hệ vi diệu của họ, mối quan hệ đó liệu sẽ bị phá hủy hay sẽ được cải biến theo hướng hoàn mĩ?

Chàng thực sự không có đáp án khẳng định nào.

Không gian giữa chàng và An Ngọc Tình như được ngăn cách bởi một bức tường vô hình, không ai dám vượt qua. Chỉ với vài lời của Kỷ Thiên Thiên, bức tường đó giống như tháp băng sụp đổ, giữa họ không còn chướng ngại gì nữa.

Nghĩ đến đây, chàng hạ quyết tâm, nhất thiết tất cả đều để phát triển theo tự nhiên, không cần chủ ý, không cần kế hoạch. Nếu như đã có duyên tiền định thì tránh cũng không tránh được.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.