Bọn vệ sĩ thấy tình hình trở nên khó có thể khống chế, đều tiến lên ngăn cản
đám phóng viên không ngừng tiến lên. Thậm chí bảo vệ của nhà hàng cũng chạy
đến hỗ trợ.
“Hoắc tiên sinh, xin mời ngài trả lời một chút!”
“Hoắc tiên sinh, tin đồn là thật hay giả, xin ngài đáp lại một chút!”
Các phóng viên mồm năm miệng mười mà đặt câu hỏi. Bộ dáng phải đào đến gốc rễ
của vấn đề, rất có “tinh thần trách nhiệm của người làm báo”.
Úc Noãn Tâm vô thức nhìn người đàn ông vẫn đang cau mày bên cạnh mình, ánh mắt
trong trẻo lờ mờ nổi lên nghi hoặc. Nàng tự nhiên phát hiện… thì ra chính mình
cũng có chút quan tâm đến tin tức này.
Nếu như tin tức này là thật, như vậy làm cho nàng khó hiểu. Không phải hắn và
Phương Nhan đều yêu nhau sao? Cho dù trước đây Phương Nhan với Lăng Thần có
quan hệ yêu đương nhưng từ trong ánh mắt của Phương Nhan, nàng không khó nhìn
ra cô gái kia rất yêu rất yêu Hoắc Thiên Kình.
Hoắc Thiên Kình dường như không ngờ tới sẽ xảy ra tình huống có ký giả vây
đến, tiện đà quay đầu nhìn vệ sĩ Kiêu ở phía sau.
“Sao tin tức này lại lọt ra ngoài?”
Kiêu là vệ sĩ theo bên người Hoắc Thiên Kình gần mười năm, xuất thân từ tổ
chức mafia lớn nhất Đông Nam Á. Vóc người hắn to lớn rắn chắc, một thân âu
phục màu đen càng lộ ra vẻ già dặn chín chắn của hắn. Trên mặt hắn có khí chất
“không chút biểu cảm” đặc thù mà vệ sĩ nên có, nhưng lại không khó nhìn ra khí
phách nam tử.
Hiện nay hắn ngoại trừ hàng ngày bảo hộ an nguy của Hoắc Thiên Kình, huấn
luyện kĩ năng cho vệ sĩ ra, thì còn đảm đương vị trí không thể thiếu trong tập
đoàn thương nghiệp Hoắc Thị.
“Hoắc tiên sinh, tin tức dường như được công bố rất đột ngột, hẳn là có người
cố ý làm như vậy. Bằng không, bộ phận kiểm soát truyền thông của chúng ta
không thể không có chút động tĩnh nào.”
Hoắc Thiên Kình cau mày suy tư, vẻ không vui trong đáy mắt lộ ra rất rõ ràng.
Hắn vẫn luôn là người thích thao túng, khống chế mọi thứ. Đương nhiên sẽ không
thích xảy ra tình huống bất ngờ này.
Đến lúc này, trong lòng Úc Noãn Tâm dĩ nhiên có chút buồn cười. Không ngờ tới
Hoắc Thiên Kình cũng sẽ có ngày hôm nay, bị người khác hỏi đến mức á khẩu
không trả lời được.
Dường như nhìn thấy bên môi nàng có chút hả hê, đáy mắt Hoắc Thiên Kình đầu
tiên là có chút bất mãn, sau đó lại thấy buồn cười.
Hắn hắng giọng, nhìn về phía phóng viên.
Các phóng viên là những người nhạy bén biết bao. Tình cảnh vốn đang hỗn loạn
trong nháy mắt bỗng trở nên yên ắng lạ thường như thủy triều rút xuống, một
chút âm thanh cũng không có. Bọn họ đang khẩn trương chờ Hoắc Thiên Kình mở
miệng làm sáng tỏ.
“Về hôn ước giữa tôi và Nhan tiểu thư.”
Hoắc Thiên Kình không nhanh không chậm cất tiếng, ánh mắt sắc bén nhìn Úc Noãn
Tâm, rồi nhìn đám phóng viên.
Không khí nhất thời khẩn trương, dường như tất cả mọi người đều không dám thở
mạnh.
“Đã hủy bỏ.”
Hắn trầm giọng tuyên bố, ngữ điệu bình thường giống như đang kể một chuyện rất
bình thường: “Nói cách khác, đám cưới thương mại giữa Hoắc gia và Phương gia
chính thức hủy bỏ.”
Úc Noãn Tâm quay đầu về phía hắn, nhìn ý cười như có như không bên môi hắn,
đáy lòng lại thấy có chút lạnh lẽo.
Theo lời hắn thốt ra thì không khí đột nhiên sôi nổi hẳn lên. Các phóng viên
đầu tiên là kinh ngạc sau đó là chen lấn xô đẩy.
“Hoắc tiên sinh.” Kiêu tiến lên, trên mặt nổi lên vẻ nghi hoặc.
Hoắc tiên sinh làm sao vậy ? Loại hành vi như ngày hôm nay thực không phải là
tác phong của hắn. Hủy bỏ hôn ước, chuyện lớn như vậy sao có thể tùy tiện làm
sáng tỏ với đám phóng viên?
Hoắc Thiên Kình hơi giơ tay, chặn đứng sự nghi hoặc của Kiêu lại.
“Hoắc tiên sinh, lời của Phương Nhan tiểu thư và ngài hoàn toàn không giống
nhau, xin hỏi đây là có chuyện gì ?”
“Đúng vậy, Phương Nhan tiểu thư phủ nhận hủy bỏ hôn ước, có phải hai vị còn
chưa thống nhất hay không?”
“Đúng vậy, Hoắc tiên sinh, xin hỏi là ai chủ động hủy bỏ hôn ước? Là ngài hay
là Phương tiểu thư?”
Một loạt câu hỏi ác liệt lại bắt đầu.
Mà khó có khi Hoắc Thiên Kình phối hợp như vậy, hắn nhẹ nhàng cười nói: “Kết
hôn là việc đại sự của đời người, đương nhiên là phải chọn người thích hợp
nhất. Hôn ước bị hủy bỏ là do phía Phương Nhan tiểu thư chủ động đưa ra, tôi
tôn trọng quyết định của cô ấy.”
Hiện trường lại ồ lên…
“Hoắc tiên sinh, nếu thật sự là do Phương Nhan tiểu thư đưa ra, như vậy tại
sao Phương Nhan tiểu thư còn phủ nhận?”
“Đúng vậy, điều này thật không hiểu được.”
“Có gì mà không hiểu được? Lòng dạ của Phương Nhan tiểu thư luôn rất lương
thiện. Cô ấy chủ động đưa ra hủy hôn đã khiến cô ý cảm thấy áy náy rồi. Lẽ nào
lại muốn tuyên bố trắng trợn trước giới truyền thông sao? Không làm vợ chồng
thì không thể tiếp tục làm bạn bè sao? Phương Nhan tiểu thư chỉ qua chẳng là
muốn giữ chút thể diện cho Hoắc mỗ mà thôi.”
Hắn trả lời phóng viên không chê vào đâu được. Chỉ có một người không tin, đó
chính là người bên cạnh hắn – Úc Noãn Tâm.
Nàng vô ý nhìn hắn, thấy hắn hơi cong môi lên, trả lời khôn khéo sắc sảo,
không khỏi thầm ca ngợi… Người đàn ông này quả nhiên không phải người bình
thường, có thể trợn mắt nói dối, lừa gạt tất cả mọi người.
Phương Nhan thương hắn như vậy sao có thể chủ động đưa ra lời hủy hôn? Nói vậy
là do hắn chủ động đưa ra. Nhưng trước mặt giới truyền thông lại chủ động mở
miệng bảo vệ danh dự cho Phương Nhan. Thật biết cách đối nhân xử thế. Chẳng lẽ
còn muốn cho Phương Nhan cảm kích hắn đến chảy nước mắt.
Thật là đê tiện.
“Hoắc tiên sinh, Phương Nhan tiểu thư hủy hôn có phải là do ngài và Úc tiểu
thư bên cạnh đi lại quá gần gũi hay không? Nghe đồn Úc tiểu thư là vị hôn thê
của tổng tài Tả Thị – Lăng Thần tiên sinh. Bây giờ sao lại cùng ngài tham dự
yến tiệc thế này?”
“Mọi người đều biết Úc tiểu thư là nghệ sĩ được hoan nghênh nhất năm nay. Nghe
nói Hoắc tiên sinh không tiếc số tiền lớn đầu tư vào phim nhựa và quảng cáo,
mục đích chính là trải thảm đỏ cho Úc tiểu thư, xin hỏi có đúng hay không?”
“Theo chúng tôi được biết, Úc tiểu thư từ khi khởi nghiệp cho tới nay vẫn chưa
có tiếng tăm gì. Cho đến năm nay cô mới nhờ vào đề tài này mà đi lên. Có tin
đồn là cô có quan hệ với nhiều thương nhân, chính khách nổi tiếng. Xin hỏi Úc
tiểu thư có lời giải đáp thế nào về vấn đề này?”
Trọng tâm câu chuyện càng ác liệt. Từ chuyện Hoắc Thiên Kình và Phương Nhan
hủy hôn đến chuyện Hoắc Thiên Kình bao dưỡng Úc Noãn Tâm, lại đến Úc Noãn Tâm
cùng lúc có quan hệ với nhiều doanh nhân. Nhiều vô số kể. Trong lúc nhất thời
khiến Úc Noãn Tâm ngây ngẩn cả người.
“Thành thật xin lỗi. Loại câu hỏi thế này Hoắc tiên sinh và Úc tiểu thư đều sẽ
không trả lời. Làm phiền mọi người nhường đường một chút.” Kiêu không khó nhận
thấy Hoắc Thiên Kình đã không kiên nhẫn, lập tức bước lên phía trước, trầm
giọng nói.
Một chiếc xe màu đen cao cấp chậm rãi dừng lại. Dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, Hoắc
Thiên Kình cùng Úc Noãn Tâm tiến về phía xe, hoàn toàn không để ý đến đám
phóng viên nháo nhào chen lấn. Nhưng đúng lúc này…
“Úc tiểu thư, cô sẽ làm thế nào với việc ảnh khỏa thân của mình bị tung lên
mạng?”
Một phóng viên cao giọng hỏi khiến mọi người đều khiếp sợ, hiện trường ầm ĩ
lại yên ắng trở lại.
Úc Noãn Tâm giật mình dừng bước, ngay cả Hoắc Thiên Kình cũng dừng lại.
“Úc tiểu thư, lẽ nào cô không biết ảnh nóng của mình đã bị tung lên mạng sao?
Tôi nghĩ hiện nay rất nhiều báo đài đều tranh nhau đưa tin này. Đối với việc
này cô không ra mặt giải thích một chút sao?” Người phóng viên thấy Úc Noãn
Tâm dừng bước, trên mặt nở ra nụ cười mãn nguyện.
Hứng thú của các phóng viên khác trong nháy mắt cũng hăng hái theo.
Úc Noãn Tâm giật mình ngây ngẩn người, trong lúc nhất thời không hiểu lời của
phóng viên kia.
Ảnh nóng gì ? Sao nàng lại có thể có ảnh nóng ?
Chẳng lẽ là…
Nàng đột nhiên quay sang nhìn Hoắc Thiên Kình bên cạnh.
Ảnh nóng và đĩa CD nóng duy nhất của nàng đều là do Hoắc Thiên Kình làm ra.
Hắn đem những thứ này đưa cho truyền thông sao?
Sao có thể? Rõ ràng hắn đáp ứng nàng rồi mà! Sao hắn có thể lật lọng được?
Hoắc Thiên Kình không khó phát hiện ánh mắt chất vấn của nàng, không nói lời
nào, vững bước tiến lên…
Gương mặt anh tuấn mà lạnh lùng của hắn được bao phủ bởi quầng sáng như ẩn như
hiện, đường nét góc cạnh sắc sảo lộ ra khí thế mãnh liệt khiến người ta phải
run sợ. Đám người hỗn loạn chủ động tránh đường.
Các phóng viên đều im lặng như ve sầu mùa đông. Ngay cả phóng viên vừa tung ra
câu hỏi cũng bị hơi thở nguy hiểm của hắn làm cho khiếp sợ, sợ đến mức liên
tục lui lại phía sau vài bước.
Phía sau hắn, tiếng hít thở dồn dập khẩn trương của các phóng viên như thủy
triều dâng lên hạ xuống…
“Đem lời anh vừa nói lặp lại lần nữa.” Âm thanh trầm thấp khác hẳn vẻ bình
thản vừa rồi. Đôi mắt ưng nguy hiểm nhíu lại, nhìn chằm chằm vào vẻ mặt cực kỳ
khẩn trương của phóng viên kia.
“Chuyện này… Hoắc tiên sinh, vừa rồi tôi cũng không có nói bừa. Tin tức cũng
vừa mới truyền đến, các vị không biết cũng là bình thường thôi. Tôi đã lấy đến
một ít tư liệu…”
Trời ạ, Hoắc Thiên Kình này được xưng là vua sát nhân trong giới tài chính.
Ngày hôm nay nhìn thấy quả nhiên danh bất hư truyền. Chỉ vẻ uy nghiêm của hắn
thôi cũng đã đủ khiến cho kẻ khác phải nhượng bộ mà lui binh.
Ánh mắt Hoắc Thiên Kình nghiêm lại.
Phóng viên luống cuống, lật tức nói rằng: “Ngài không tin sao? Không tin thì
bây giờ tôi sẽ cho ngài xem, tôi thực sự không có nói lung tung.” Nói xong,
chân tay luống cuống lấy một vài tấm ảnh rõ nét từ trong túi xách ra.
Xem ra là trực tiếp in từ trên mạng xuống.
Ảnh chụp vừa được đưa ra, các phóng viên bên cạnh đều nhất loạt rục rịch muốn
tiến lên.
Hoắc Thiên Kình thấy thế, ánh mắt sắc bén quét một vòng khiến các phóng viên
mặc dù muốn tiến lên thăm dò nhưng không ai dám có lá gan này.
“Đưa đây!” Bàn tay to hướng về phía trước, giọng nói trầm thấp mang theo mệnh
lệnh không thể chống cự.
Ký giả suy nghĩ một chút, khó xử mà đem ảnh chụp trong tay đưa cho Hoắc Thiên
Kình.
Hoắc Thiên Kình nheo mắt lại.
Tư thế vô cùng ái muội trong bức ảnh dường như đâm bị thương mắt của hắn. Ngón
tay cầm tấm ảnh siết chặt, quai hàm cao ngạo cũng cứng đờ. Không khó nhìn ra
đáy mắt của hắn dần nổi lên vẻ rét lạnh…
Trong mấy tấm ảnh này, thân thể của đôi nam nữ không có cái gì che lấp. Đàn
ông trong mỗi tấm là khác nhau nhưng cô gái thì chỉ có một… Úc Noãn Tâm.
Khuôn mặt Úc Noãn Tâm trong ảnh dường như khiến Hoắc Thiên Kình mất đi hô hấp.
Hắn đột nhiên quay đầu nhìn Úc Noãn Tâm ở phía sau, ánh mắt vô cùng sắc bén.
Úc Noãn Tâm bị hắn nhìn đến sởn tóc gáy, lòng nổi lên bất an. Vì vậy liền bước
nhanh lên trước giật lấy mấy tấm ảnh từ trong tay Hoắc Thiên Kình.
Gương mặt xinh đẹp đột nhiên rung động, kinh ngạc, rồi trở nên tái nhợt…
“Đây không phải là tôi…” Nàng lật tức nói : “Tôi hoàn toàn không quen biết
những người này.”
Những tấm ảnh này chắc chắn có người rắp tâm hãm hại, thế nhưng…
Trong đầu nàng thoáng cái hiện lên lời Phỉ Tỳ Mạn vừa nói.
……
“Trước khi tới đây cô không lên mạng sao?”
….
“Hoắc Thiên Kình với Phương Nhan đã hủy hôn!”
……
“Cẩn thận với tai tiếng của cô, không nên giẫm theo vết xe đổ của tôi!”
Hơi thở của Úc Noãn Tâm lập tức trở nên dồn dập. Những tấm ảnh này là giả, có
người cố ý gieo rắc tai tiếng.
“Úc tiểu thư, lẽ nào khuôn mặt trong ảnh không phải là cô sao ? Cô nghìn vạn
lần đừng nói ảnh này là giả, là có người cố ý làm ra. Về phần những người đàn
ông này, có lẽ là cô thực sự không nhận ra, nhưng chỉ cần biết mỗi người đều
là thương nhân giàu có là được.” Trong lời nói của phóng viên kia mang theo vẻ
hèn mọn.
“Tôi… tôi thực sự không có làm, những tấm ảnh này căn bản là giả.”
Úc Noãn Tâm tuy khởi nghiệp đã ba năm nhưng đối mặt với chuyện này thực sự
không có một chút kinh nghiệm nào. Dù sao nàng cũng vừa mới được công chúng
chú ý không bao lâu, hiển nhiên sẽ không biết ứng phó với phóng viên, ứng phó
với những tai tiếng thình lình xảy ra như thế này.
Kinh nghiệm ít ỏi như nàng căn bản sẽ không biết, những lúc như thế này giải
thích quá nhiều chính là che giấu.
“Úc tiểu thư, cô cũng chỉ có thể nói như vậy. Có nghệ sĩ nào dám thừa nhận
chuyện thế này? Chỉ có điều giới truyền thông luôn có trách nhiệm đưa tin chân
thực nhất. Hiện tại, nhiều Mạnh Thường Quân chống lưng cho cô như vậy. Tôi
nghĩ, cô cũng không nên khiến họ đau lòng a?” Một phóng viên khác lớn mật hỏi.
Úc Noãn Tâm nhíu chặt mày, nàng cảm thấy từng đợt choáng váng, ngay cả ngón
tay cũng run rẩy.
“Hoắc tiên sinh, tôi nghĩ những tấm ảnh này bị truyền ra ngoài nhất định sẽ
ảnh hưởng tới phim nhựa và quảng cáo mà ngài đầu tư. Ngài sẽ xử lý tình huống
này như thế nào đây?”
Ánh mắt của các phóng viên đều hướng về phía Hoắc Thiên Kình, không dám thở
mạnh mà chờ đợi thái độ của hắn.