Bảy Đêm Thánh Sủng Tại Lãnh Cung – Chương 5 Đêm thứ năm – Botruyen
  •  Avatar
  • 40 lượt xem
  • 3 năm trước

Bảy Đêm Thánh Sủng Tại Lãnh Cung - Chương 5 Đêm thứ năm

“Hi nhi, đến đây.” Khương Lãng dịu dàng gọi. Mộ Dung Hi nhích tới trên thân y, cả khuôn mặt thẹn thùng. Y chạm tay vào môi hắn, đem môi hắn ngấu nghiến một lát rồi ly khai: “Hảo ngọt a! Hi nhi của chúng ta ăn ngày càng ngon.”

Mộ Dung Hi thổn thức bởi nụ hôn, có chút không kiên nhẫn nói: “Cửu lang, ta muốn ngươi.”

“Vẫn chưa được.” Khương Lãng vô tư chỉ tay xuống hạ thân. “Bên dưới vẫn chưa lên, hay là Hi nhi giúp ta một tay.”

“Làm sao giúp?” Mộ Dung Hi thuần khiết hỏi.

Khương Lãng lại chỉ vào môi hắn: “Dùng thứ này bao bọc lấy nó.”

Mộ Dung Hi sững sờ. Đây là muốn hắn dùng khẩu dâm sao?

“Sao thế? Hi nhi không tự tin làm được?”

“Cái này…” Mộ Dung Hi cúi thấp, ánh mắt rối loạn.

“Ta có cần đứng lên và tìm người khác làm thay không?”

Mộ Dung Hi thất thần. Ra là loại chuyện thế này y cũng sẽ làm với những người khác nữa. Mộ Dung Hi hắn không phải là người duy nhất.

“Ta làm.” Mộ Dung Hi ghen tị tột cùng khi nghĩ đến điều đó. Hắn không muốn mất y, không thể để y thất vọng được.

Mộ Dung Hi nhút nhát cầm lấy nhục bổng của Khương Lãng, nghĩ nghĩ rồi há to miệng ngậm vào. Khương Lãng tỉ mỉ chỉ dẫn hắn cách làm, may mà Mộ Dung Hi cũng không phải quá ngốc, mất một hồi sục sạo liền có tiến bộ. Khương Lãng vừa vuốt tóc hắn, xoắn thành lọn chơi đùa vừa nhìn hắn chật vật mút lấy khối thịt đang có dấu hiệu ngoi lên kia, rất ư là hài lòng.
“Cửu lang?”

Mộ Dung Hi cố gọi theo nhưng Khương Lãng không thèm đếm xỉa đến, mặc xong y phục thì đi thẳng ra cửa. Mộ Dung Hi nằm nghĩ ngợi một lúc rồi bật dậy, tự trách rằng hắn quá hồ đồ. Y nói rằng lúc đó đã gặp hắn, lẽ ra hắn nên hỏi cụ thể hơn là cứ huyên thuyên về hoàng đế, trong khi hoàng đế chẳng liên quan gì họ. Chắc hẳn vì thế nên trông y mới không vui.

Khương Lãng đến Hoa Lộng Trì tắm rửa rồi mới trở về Cần Chính Điện phê duyệt tấu chương. Phê được vài cái, bỗng nghĩ đến lời nói của Mộ Dung Hi, cơn thịnh nộ khó khăn lắm mới đè nén được lại nổi lên. Y hất đổ chồng tấu chương khiến cho Bồi Diệc ở cạnh hoảng sợ quỳ sụp xuống. Bồi Diệc không dám nhiều lời suy đoán, nhưng rõ biết là từ lúc ở Triều Dương cung trở về thì thánh thượng đã để mặt hầm hầm, chẳng ai dám chọc vào cho mang tội.

“Nhặt lại tấu chương cho trẫm.” Khương Lãng vừa chống tay ngay trán vừa nói.

“Vâng, hoàng thượng.”

Bồi Diệc khúm núm đi làm ngay, sau đó đem tất cả tấu chương đặt ngay ngắn lại thành chồng.

Khương Lãng thừa biết là Mộ Dung Hi ghét y. Mười lời thì đã có chín lời toàn nói xấu y. Chưa kể đến việc chính y đánh rớt Mộ Dung Hi ra khỏi khoa thí, nỗi căm ghét của Mộ Dung Hi càng chỉ có tăng chứ không giảm. Nếu y dùng cách bình thường tiếp cận, Mộ Dung Hi không chạy mười vạn tám ngàn dặm mới lạ. Do đó, y mới phải bắt cóc. Cứ cưỡng bức trước rồi tính sau, đằng nào da thịt cũng thân cận rồi, Mộ Dung Hi muốn trốn cũng trốn không được. Một đêm là người của y, thì cả đời là người của y.

Khương Lãng quay sang Bồi Diệc: “Về phía Mộ Dung hầu phủ có thăm dò được gì không?”

“Mộ Dung hầu gia vẫn đang tìm kiếm công tử, nhưng cho rằng công tử lại đi ăn chơi đâu đó nên tức giận nhiều hơn là lo lắng.”

Điều này nằm trong suy đoán của y, dù gì Mộ Dung Hi cũng không phải lần đầu đi mất biệt không về. Trước kia, vì đuổi theo một y sư học nghề, Mộ Dung Hi đã đi rong hơn cả tháng, lúc về phủ suýt bị lão hầu gia đập cho thừa sống thiếu chết, phu nhân phải dùng chiêu gào khóc đòi tự tử thì ông mới nguôi giận. Sau nữa, Mộ Dung Hi vẫn chứng nào tật nấy, đi chữa bệnh cho ai đó đi hơn nửa tháng mới về, kết quả bị lão hầu gia cấm túc cả tháng. Những chuyện tày đình mà Mộ Dung Hi gây ra rất nhiều. Khương Lãng chỉ là mượn gió đẩy thuyền, bắt giữ Mộ Dung Hi mấy ngày cũng chẳng xem là đáng kể gì.

Khương Lãng tập trung tinh thần lại xem tấu chương. Ngày mai có lẽ sẽ rất bận rộn đây.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.