Nguồn truyện: Truyện FULL
Nhưng giờ phút này chân chính nhìn thấy Thần tộc, vẫn khiến cho Lục Thanh cảm thấy chấn động trong lòng. Truyền thừa của Thần tộc dường như đã xàm nhập vào trong huyết mạch. Bọn họ có thể kéo dài độc lập. Ở một góc độ nào đó, đã không thể nói là nhân tộc.
Thần tộc ư?
Trong lòng Lục Thanh bỗng nhiên sinh ra một cỗ chiến ý hùng mạnh. Không biết thân thể của Thần Vương cảnh giới Mệnh Hà Thần tộc, so sánh với Kiếm thể Thánh Kiếm của hắn, rốt cúc là ai mạnh hơn ai?
Lúc này Cổ Trường Không đã chuẩn bị sẵn sàng, cao giọng đáp:
– Tại hạ Kiếm Đạo nhất mạch của Đạo Kiếm Tinh, thuộc Tinh Hệ Pháp Thánh hệ Thủy tới tham gia luận đạo Cổ Thần!
Kiếm Đạo nhất mạch?
Trên Tinh Chu màu vàng, mười tên hán tử Thần tộc ngơ ngác nhìn nhau, đồng thời hiện ra thần sắc kỳ quái.
– Theo chúng ta, đừng đi lung tung!
… Tên Thần tộc Trường Mệnh lục trùng thiên cầm đâu trầm giọng nói sau đó lập tức điều khiển Tinh Chu, bay sâu vào trong Tinh Hệ Thần Thánh.
– Đuổi theo!
Cổ Trượng Không gật đầu, lập tức điêu khiển Tinh Chu hình kiếm theo sát phía sau Tinh Chu của Thần tộc.
Tinh Chu Thần tộc chỉ to trăm trượng, nhưng bản thân cũng vô cùng mạnh mẽ, xông phá trong tinh quang hủy diệt bình thản như không, va vỡ tất cả. Không nói đến chuyện khác, chỉ riêng phẩm chất của Tinh Chu này đã đạt tới thần khí tứ phẩm. Mười tên Thần tộc đứng thẳng trên Tinh Chu, xung quanh không có vầng sáng bảo vệ nào, cứ đề nguyên thân thể trần trụi giữa Tinh Không như vậy.
Vô Số tinh quang hủy diệt chạm vào thân thể chúng liền tiêu tan mất. Lục Thanh quan sát kỹ mới phát hiện ra. Thần tộc này không ngờ lợi dụng tinh quang hủy diệt rèn luyện thân thể và hồn phách, khiến cho thân thể và hồn phách càng ngày càng thêm dung hợp.
Thần tộc không có Đạo Anh, không giống như Pháp Đạo. Võ Đạo, đạt tới Trường Mệnh cảnh giới sẽ ngưng kết ra Pháp Anh hoặc Võ Anh. Thân thể và hồn phách của bọn họ hợp nhất, thân thể chính là hồn phách, hồn phách chính là thân thể. Thân thể là chỗ mạnh nhất của bọn họ, đồng thời cũng là chỗ dễ dàng bị thương nhất.
Hiện tại mình cũng có chút tương tự với Thần tộc… Lục Thanh nghĩ tới đây, bên nhắm mắt lại.
Tinh Chu xuyên qua Tinh Không, sau thời gian chừng nửa ngày, kim quang rực rỡ xung quanh dần dần nhạt đi, để lộ ra một khoảng Tinh Không trong trẻo.
– Lần luận đạo Cổ Thần này được thiết lập ở Bách Chiến Tinh của Thần tộc ta!
Tinh Chu dừng lại, hán tử Thần tộc cầm đầu lên tiếng nói.
-Bách Chiến Tinh?
Cổ Trường Không nghe vậy sửng sốt, lập tức ôm quyền nói với mười người:
– Đa tạ mười vị đạo hữu Thần tộc!
Hán tử khoát tay:
– Các vị tự xuống đi, chúng ta còn phải đi tiếp dẫn nhưng Tinh Chu khác.
Dứt lời mười người chuyển hướng Tinh Chu, kim quang chớp động, sau vài lần hô hấp đã biến mất cuối Tinh Không.
– Không ngờ lần luận đạo Cổ Thần này lại ở Bách Chiến Tinh…
Cổ Kiếm Nguyệt trầm giọng nói.
– Vậy thì sao?
Lục Thanh mở bừng mắt, đứng dậy hỏi. Cổ Trường Không gật đầu:
– Tiền bối vẫn chưa biết. Bách Chiến Tinh này là tộc tinh của Bách Chiến Thần Vương, một trong mười đại Thần Vương của Thần tộc. Vị Bách Chiến Thần Vương này cho dù là trong số Thánh Giả Mệnh Hà cũng là nhân vật hiếm có, xếp hạng ba trong mười đại Thần Vương. Nghe đồn y tu luyện Cổ Thần Quyết đã tới trình độ vô cùng cao thâm, thân thể có thể so sánh với thần khí cửu phẩm, đã tiếp cận với Thánh Khí. Còn rốt cục có thể đột phá hay không, vậy thì không biết.
Nói tới đây, sắc mặt Cổ Trường Không có chút kỳ quái:
– Hơn nữa vị Bách Chiến Thần Vương này vô cùng hiếu chiến, dù là chín đại Thần Vương khác của Thần tộc tới, y cũng muốn tranh tài một phen. Lần luận đạo Cổ Thần này đặt ở Bách Chiến Tinh, e rằng tất cả Thánh Giả Mệnh Hà của Tinh Vực Cổ Thần tới đây đều bị y khiêu chiến một trận.
– Bách Chiến Thần Vương ư?
Lục Thanh khẽ cười nói:
– Đi xuống đi thôi.
Rất nhanh. Tinh Chu hình kiếm đã hạ xuống Bách Chiến Tinh khổng lồ kia. Bách Chiến Tinh có màu vàng, vô cùng to lớn, e rằng lớn hơn mười lần so với Đạo Kiếm Tinh. Tinh Chu hình kiếm vừa hạ xuống. Lục Thanh lập tức cảm thấy một cỗ chiến ý mạnh mẽ ẩn nấp bên trong Bách Chiến Tinh. Nhưng cỗ chiến ý này dường như đã ẩn nhẫn trong một thời gian rất dài dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ bạo phát.
Đồng thời trên Bách Chiến Tinh này, Lục Thanh còn cảm thấy hàng chục cỗ khí tức mạnh mẽ. Hàng chục cổ khí tức này đều đạt tới cảnh giới Mệnh Hà, bất quá Từ Mệnh Hà tứ trùng thiên trở lên cũng không nhiều lắm. Chỉ có cỗ chiến ý ẩn nhẫn kia. Lục Thanh phòng chừng e rằng đã đạt tới Mệnh Hà lục trùng thiên đỉnh phong. Chỉ còn kém một bước là có thể đạt tới cảnh giới tương đương với Kiếm Thần, vượt qua cả Kiếm Thánh thượng cổ ở Thế giới Thời Không khi trước.
Trên Bách Chiến Tinh có một vùng biển màu vàng thật lớn, trên vùng biển này có vô số Tinh Chu đang thả neo, số Tinh Chu này đủ muốn hình vạn trạng, bất quá mỗi Tinh Chu như vậy đều đạt tới cấp độ thần khí Quét mắt nhìn khắp Tinh Vực Cổ Thần, cũng là hiếm có.
Bên cạnh vùng biển màu vàng này có một bãi đá rất lớn. Bãi đá này màu vàng nhạt, chu vi chừng hai trăm dặm. Giữa bãi đá có một đài đá rất lớn, đài đá này màu vàng, toát ra khí tức cổ xưa, mé bên có khắc ba chữ rộng chừng một trượng: Bách Chiến Đài.
– Chữ hay!
Ba chữ này vừa đập vào mắt. Lục Thanh không nhịn được phải cất tiếng ngợi khen. Ba chữ này hiển nhiên là do Thánh Giả viết ra, cũng rất có thể là Bách Chiến Thần Vương kia viết.
Từ trên ba chữ này, toát ra một cỗ chiến ý vô cùng mạnh mẽ, lưu chuyển quanh quẩn trên Bách Chiến Đài, dường như đang bảo vệ Bách Chiến Đài này. Nhưng Lục Thanh biết rõ, nếu như không chịu nổi chiến ý từ ba chữ này toát ra, ngay cả Bách Chiến Đài cũng không thể bước lên được, tối thiếu cũng cần phải có tu vi Chuẩn Thánh.
Bọn Cổ Trường Không cũng đồng thời quan sát Bách Chiến Đài, bất quá so với Lục Thanh, thần sắc bọn họ trở nên ngưng trọng hơn nhiều.
Tinh Chu hình kiếm hạ xuống trên bờ biển sát bãi đá, một đội mười hán tử Thần tộc lập tức ngự không bay tới, hạ xuống trước mặt mọi người.
– Kiếm Đạo nhất mạch, theo chúng ta tới đây!
Hán tử cầm đầu trong mười người bình thản nói dứt lời lập tức xoay người, bay về một phía bãi đá.
Lục Thanh thấy vậy khẽ cau mày, Nếu so với thái độ đôi xử của người Thần tộc với một Tinh Hệ khác vừa tới, tuy rằng trên Tinh Chu đó không có cao thủ gì, nhưng những hán tử Thần tộc này vẫn nỡ nụ cười, tối thiểu cũng không tỏ ra lạnh lùng như với người Kiếm Đạo nhất mạch.
Xem ra Kiếm Đạo nhất mạch mười phần không được chào đón.
Hai tên Chuẩn Thánh Cổ Trường Không còn đỡ, bọn Cổ Kiếm Nguyệt âm thâm nghiến răng nghiến lợi. Bất quá nơi bọn họ cũng không dám nổi nóng, nếu đề người Thần tộc thấy được, vậy sẽ rất khó coi.
– Đi thôi.
Thần sắc Lục Thanh trấn tĩnh lại như thường, cước đạp hư không đi theo người Thần tộc.
Xung quanh Bách Chiến Đài đã có không ít Tinh Hệ tới. Tuy rằng nói Tinh Vực Cổ Thần có một trăm lẻ tám đại Tinh Hệ, nhưng cũng không chỉ có một trăm lẻ tám mà thôi. Trong
đó còn có một ít Tiểu Đạo phụ thuộc vào một trăm lẻ tám đại Tinh Hệ, bất quả mỗi Tiểu Đạo đều có khu vực độc lập riêng biệt, điểm này cũng là đối xử bình đẳng.
Xung quanh bãi đá rộng hai trăm dặm này, đã có hơn mười vạn người. Mười vạn người này gần như không có ai có tu vi thấp hơn Phá Phàm thất trùng thiên. Đối với cuộc thi xếp hạng luận đạo Cổ Thần này, dưới Phá Phàm thất trùng thiên, không có tư cách tới dự.
Lục Thanh cùng đám người đi theo vừa ngồi yên chỗ, lập tức có vô số thần niệm mạnh mẽ quét tới, thậm chí trong đó còn có vài đạo thánh niệm.
Hành vi như vậy đối với một đạo mà nói chính là một sự khiêu khích rất lớn, nhưng đối với Kiếm Đạo nhất mạch, dường như nhưng người này không chút e dè. Mà trong nhưng khu vực của các Tiểu Đạo khác, giữa các đạo với nhau lại cung kính hơn nhiều, đừng nói là thánh niệm, dù thần niệm cũng không có một đạo.
Sắc mặt bọn Cổ Trường Không tái xanh, nhưng vẫn ẩn nhẫn không nói bọn họ cũng không có cách nào. Nhưng người này, bọn họ không thể trêu vào, hàng chục đạo thần niệm kia đều có tu vi Chuẩn Thánh, không có người nào kém hơn bọn họ. Huống chỉ vài đạo thánh niệm ngầm ngầm kia càng làm cho bọn họ cảm thấy một sự uy hiếp rất lớn.
Khi số thánh niệm, thần niệm này quét qua một vòng muốn thu về, đột ngột tiếng Lục Thanh vang lên:
– Nếu đã tới đây, hãy ở lại đi thôi!
Giọng Lục Thanh vang lên hết sức bình thản, dường như không hề ẩn chứa huyền ảo bên trong, nhưng kỳ quái là truyền vang khắp phạm vi hai trăm dặm bãi đá. Ở hàng chục nơi, hàng chục tên Đạo giả có thân phận tôn quý, thần niệm bị vậy đều biến sắc, thần niệm thả ra nháy mắt thu về.
– Ngươi là ai?
Lúc này trong đầu Lục Thanh vang lên một giọng nói già nua. Giọng nói này chính là chủ nhân của một trong số nhưng đạo thánh niệm khi nãy.
Lục Thanh ngồi ngay ngắn trên ghế đá màu vàng nhạt, sắc mặt bình thản, kiếm chỉ tay phải chậm rãi giơ lên, lăng không vạch ra một cái.
-Ong…
Một tiếng kiếm ngâm vang lên khe khê, nháy mắt truyền khắp phạm vi ngàn dặm mặt đất. Ngay tức khắc, hàng chục tiếng rống giận vang lên khắp xung quanh Bách Chiến Đài.
Trong đó ở khu vực của Tam Thiên Tiểu Đạo, trong gần vạn tên chủ nhân, ba lão nhân trung niên tôn quý có thị nữ Thần tộc đi theo hầu hạ đứng bật dậy, sắc mặt tái xanh, đồng thời ngưng thần nhìn về khu vực Kiếm Đạo nhất mạch.
– Ngươi là ai?
Trong đó, một lão nhân khoác đạo bào màu vàng đất trầm giọng hỏi ánh mắt lão vượt qua mấy chục dặm hư không, nhìn châă chú vào Lục Thanh.
– Là Thánh Chủ Tinh Hệ hệ Thổ!
– Không sai Kiếm Đạo nhất mạch này không ngờ dám trêu chọc Thánh Chủ hệ Thổ, thật là chán sống rồi.
– Bất quá không biết người nọ là ai, lại có thể khiến cho Thánh Chủ hệ Thổ đích thân lên tiếng hỏi như vậy, Từ khi nào Kiếm Đạo nhất mạch xuất hiện nhân tài trẻ tuổi tuấn kiệt như vậy? '
Nhưng chỉ có bọn ba người Thánh Chủ hệ Thổ biết, một kiếm vừa rồi của Lục Thanh đã phong tỏa mọi đường lui của thánh niệm bọn họ. Khí Phong Mang va chạm thậm chí làm cho tâm thần bọn họ chấn động. Đạo thánh niệm thả ra không hề có lực chống cự, bị cắt đứt đột ngột .
Thương tổn thánh niệm như vậy, tuy rằng chỉ cần thời gian vài ngày là có thể khôi phục. Bất quá mất mặt như vậy cũng không thể che giấu được số Thánh Giả khác ở đây, chuyện này làm sao không khiến cho ba người nổi giận?
Đôi với câu hỏi của Thánh Chủ hệ Thổ. Lục Thanh chỉ khẽ liếc nhìn, sau đó thản nhiên nói:
– Người trong Kiếm Đạo!
– Người trong Kiếm Đạo…
Thánh Chủ hệ Thổ gần như rít qua kẽ rằng:
– Giỏi cho người trong Kiếm Đạo!