Editor: Nguyetmai
Đồ ăn ngon cuối cùng đã làm dịu đi cảm xúc căng thẳng của Anh Bảo, cô bé vui vẻ bắt đầu ăn uống.
Hoắc Vân Thâm muốn biết những gì Anh Bảo đã trải qua ở nước E. Anh gọi điện cho Hứa Hi Ngôn nhưng không có ai bắt máy, chắc là cô đang ở trường quay.
Anh lại liên lạc cho Diệp Tầm, từ đó biết được Anh Bảo từng bị cô giáo ngược đãi và tổn thương tại nhà trẻ nước E.
Cũng từ đó trở đi, tâm hồn trẻ thơ của Anh Bảo bị tổn thương sâu sắc, vô cùng chống đối việc đi học.
Sau khi đã biết mọi chuyện, Hoắc Vân Thâm chỉ cảm thấy đau lòng. Anh không thể nào tưởng tượng nổi, một đứa bé còn nhỏ như vậy mà đã phải chịu đựng những ngược đãi vô nhân tính.
Dùng kim châm đứa bé, dùng mù tạc chặn miệng, hành hạ thân thể, chửi mắng nó… Những giáo viên kia sao có thể làm ra chuyện thất đức như vậy?
Chẳng lẽ bọn họ không hề biết, chỉ một chút tổn thương nhỏ thôi đã có thể để lại bóng ma tâm lý cả đời không thể xoá nhòa trong con trẻ sao?
Hoắc Vân Thâm đau lòng không thôi. Mà ngoại trừ đau lòng, anh còn thấy tức giận hơn cả: “Loại nhà trẻ đó, nên bị san bằng!”
Diệp Tầm trả lời: “Đã sớm bị JS san bằng rồi, những giáo viên hành hạ thân thể trẻ nhỏ kia cũng đã nhận trừng phạt đáng có.”
Diệp Tầm trả lời: “Đã sớm bị JS san bằng rồi, những giáo viên hành hạ thân thể trẻ nhỏ kia cũng đã nhận trừng phạt đáng có.”
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Hoắc Vân Thâm suy nghĩ. Tiếp theo anh nên giải tỏa tâm lý cho con, để giảm bớt sự sợ hãi của nó với nhà trẻ, tranh thủ để cho Anh Bảo nhanh chóng tiếp nhận môi trường mới.
Vì thế, anh dặn dò Dịch Tiêu, bảo cậu ta liên lạc với bác sĩ tâm lý tốt nhất, đồng thời đi thu thập tất cả những tài liệu liên quan đến các nhà trẻ có tiếng và lai lịch tốt ở Bái Kinh. Anh muốn chọn cho con bé một nhà trẻ phù hợp.
…
Trường quay ngoại ô phía Đông.
Đoàn làm phim “Ngọn Nguồn Tội Lỗi” đang trong gấp rút quay phim.
Nữ hoa khôi cảnh sát đang truy kích hung thủ của vụ án giết người liên hoàn. Hung thủ W đã bị trọng thương, chạy trốn tới một viện mồ côi.
Nữ cảnh sát lặng lẽ theo dõi, cuối cùng dừng lại trước một cánh cửa.
Khi nhìn cánh cửa phòng cũ nát kia, dường như có vật gì đó đánh trúng vào não bộ, làm cô nhớ lại ký ức lúc đó.
Cha mẹ đều mất, anh trai vì cứu cô mà chết, cô được đưa vào viện mồ côi.
Cha mẹ đều mất, anh trai vì cứu cô mà chết, cô được đưa vào viện mồ côi.
Khi đi vào căn phòng đã từng ở, cũng là chỗ ở hiện tại của hung thủ W, nữ cảnh sát kinh ngạc phát hiện, ảnh chụp trong phòng này chính là hình chụp của mình và anh trai.
Nội dung phim phát triển đến đây thì bỗng xuất hiện tình tiết đảo ngược. Khi nữ cảnh sát phát hiện người anh mà mình một mực nhung nhớ lại chính là hung thủ mà cô đang truy sát, cô sẽ có lựa chọn như thế nào?
Sau khi cô biết được chân tướng phía sau việc anh trai giết người liên hoàn, cô sẽ phản ứng ra sao?
Lúc quay xong, Hứa Hi Ngôn và Mã Hạo Đông đồng thời rời khỏi trường quay.
Mã Hạo Đông đã khôi phục lại như thường, vỗ vỗ bả vai Hứa Hi Ngôn, nói: “Vừa rồi em diễn tốt lắm, đến anh cũng bị em làm cảm động. Lúc ấy anh còn nghĩ rằng, nếu như em thật sự là em gái mình thì tốt biết bao.”
Vừa rồi Hứa Hi Ngôn đã nhập vai, thật sự hòa mình vào nhân vật, cho nên nước mắt của cô đong đầy chân thành và tình cảm, chứ không phải là đang cố ý diễn cảnh khóc.
Cho nên cô mất không ít thời gian mới thoát ra được khỏi bộ phim: “Hả, vậy sao? Cảm ơn. Được anh khen như vậy, em thấy mình sắp yêu bản thân luôn rồi.”
“Ha ha ha…” Mã Hạo Đông bị cô chọc cười. Hai người thu dọn đồ đạc xong, cùng nhau rời khỏi đoàn phim.
Dọc theo đường đi, hai người cùng trò chuyện về bộ phim “Ngọn Nguồn Tội Lỗi”. Họ đều cảm thấy phần tình nghi và trinh thám của bộ phim này vô cùng xuất sắc, mặt tình cảm cũng tăng thêm cái hay cho nó, là một bộ phim rất tốt.
Trong lúc họ đang trò chuyện thì bỗng nhiên nghe có người gọi tên Mã Hạo Đông, hai người cùng dừng lại, nhìn về hướng tiếng gọi.
Hứa Hi Ngôn phát hiện, người gọi là Ninh Hân. Cô ta mặc một chiếc váy họa tiết hoa rơi chất liệu rất tốt, bước những bước nhẹ nhàng vui tươi, dáng vẻ hệt như em gái nhà bên khiến người ta yêu thích vô cùng.