Bảo Bối Giá Trên Trời – Chương 471 Em có rồi đấy – Botruyen
  •  Avatar
  • 4 lượt xem
  • 3 năm trước

Bảo Bối Giá Trên Trời - Chương 471 Em có rồi đấy

Editor: Nguyetmai

Thật ra thì Hứa Hi Ngôn không biết cụ thể thời gian kết thúc bỏ phiếu là khi nào, cô biết được chuyện này từ chỗ Tiết Nhã Đình, sau khi kết thúc bỏ phiếu thì xảy ra một chuyện.

“Chị không sao cả, có câu này, nếu bạn không có được thứ bạn muốn, bạn sẽ có được thứ tốt hơn thế.”

Cô cũng dự đoán được chuyện mình sẽ không được chọn rồi, vốn cô không có tiếng tăm gì, sao có thể tranh được hai ngôi sao hạng nhất hạng hai nổi tiếng này đây?

Cô rất bình tĩnh đối mặt với chuyện này, hoàn toàn là thái độ được thì tốt thôi, còn không được là do số cả. Vốn cô cũng không mơ tưởng cao quá, cho nên có được chọn hay không đối với cô cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều.

“Oa, tính cách chị tốt thật đấy. Em thật sự càng ngày càng thích chị rồi, nếu như em có thể có một người chị gái như chị thì tốt biết mấy!”

Sau khi ở cạnh nhau, Tiết Nhã Đình thật sự rất thích ở bên cạnh Hứa Hi Ngôn, cô không lớn hơn cô ta là bao nhưng lại vừa giống một người chị gái, vừa giống một người bạn tri kỉ.

“Ha ha, em có rồi đấy.”

Hứa Hi Ngôn cong môi cười, theo góc độ nào đó mà nói, cô cũng đã chấp nhận người bạn Tiết Nhã Đình này rồi.

“Hi hi, tốt quá.”

Tiết Nhã Đình vui vẻ khoác lấy cánh tay của Hứa Hi Ngôn: “Cảnh Hi, chị có thời gian không? Chúng ta đi dạo phố nhé?”

Tiết Nhã Đình cực kỳ hâm mộ con gái nhà người ta có thể tay trong tay đi dạo phố với chị gái, từ trước tới giờ cô ta chỉ có một mình, người đi phía sau cô ta không phải là trợ lý thì là bảo vệ, cực kỳ mất hứng.

Hứa Hi Ngôn nghe thấy hai chữ “đóng máy”, cô đứng lên, lau vết máu ở khóe miệng.

“Cảnh Hi, chúc mừng cô đóng máy.”

Nhân viên làm việc trong đoàn làm phim lần lượt tiến lên chúc mừng.

Sau khi tháo trang sức xong, Kỳ Lệ Á đi đến nhẹ nhàng ôm cô một cái, bày tỏ sự khích lệ: “Cảnh Hi, em diễn tốt thật đấy.”

“Cảm ơn chị Kỳ.”

Sau khi quay xong cảnh cuối cùng, mọi người bắt đầu thu dọn đồ đạc, không biết ai khởi xướng trước, mọi người ồn ào kêu đóng máy rồi phải khao.

Hoàng Quốc Cường liếc qua xem, thấy Kỳ Lệ Á chưa đi, tóm lấy cơ hội nói: “Hôm nay Cảnh Hi đóng máy, cũng là cảnh quay cuối cùng, mọi người vất vả rồi, tối nay tôi mời, mọi người đi cùng đi, đi ăn một bữa với nhau.”

“Yeah, đạo diễn muôn năm.” Có người vui vẻ hét lên.

“Đợi lát nữa phải bòn rút tiền của Đạo diễn Hoàng một bữa.” Cũng có người nói đùa.

Không khí rất náo nhiệt, vốn Kỳ Lệ Á định rời đi, nhưng Hứa Hi Ngôn giữ cô ấy lại: “Chị Kỳ, khó có dịp liên hoan với nhau, đây có thể là lần cuối cùng em ăn cơm với mọi người trong đoàn làm phim, chị đi cùng được không?”

Kỳ Lệ Á không thể từ chối tình cảm của cô được, đành phải đồng ý: “Được rồi, nếu không phải nể mặt em thì chị không đi đâu đấy.”

“Cảm ơn cảm ơn, cảm ơn Chiêu nghi nương nương nể mặt nô tỳ, nô tỳ cực kỳ vinh hạnh.”

Hứa Hi Ngôn làm động tác thỉnh an, chọc Kỳ Lệ Á cười.

Có không ít người không vui về chuyện Đạo diễn Hoàng mời ăn, Triệu Nhuế Kỳ đi sau lưng Hứa Tâm Nhu, ghen tị nói: “Cô ta là cái thá gì chứ, chỉ là một vai cung nữ nhỏ đóng máy, đạo diễn còn mời khách vì cô ta.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.