Mã Hạo Đông có nằm mơ cũng không ngờ tới, người chơi nhân vật nam “Công Tử Yêu Dã” này lại là Hứa Hi Ngôn.
“Không phải làđại thần, nhân vật này chỉ dùng để làm màu thôi, thật ra thì tôi là gà mờấy mà.”
Hứa Hi Ngôn nói thật nhưng Mã Hạo Đông lại xem cô làđối tượng đáng sùng bái: “Mau lên mau lên, lập đội lập đội. Đại thần kéo tôi với!!!”
Hai người lập đội với nhau, Hứa Hi Ngôn mời “Đông Tà Tây Độc” gia nhập bang phái của sư huynh cô lập ra, chém giết vui vẻ cả tiếng đồng hồ. Nhờ có trò chơi này mà hai người bọn họ nhanh chóng trở thành bạn bè cùng chung chí hướng.
Lúc kết thúc trò chơi, Mã Hạo Đông vẫn còn chưa thỏa mãn: “Lập đội chung với đại thần, cảm giác thật là thoải mái. Cảnh Hi, lần tới có thời gian thìđánh chung tiếp nhé.”
“Được thôi!”
Hứa Hi Ngôn vui vẻ nhận lời.
Sau đó, cô vội vàng quay nốt mấy cảnh đóng thế cuối cùng, khi xong xuôi thìđã hơn mười giờđêm.
Hứa Hi Ngôn đến gặp phụ trách võ thuật nhận thù lao của cả ngày là hai ngàn tệ, sau đó kéo lê thân thểđau nhức mệt mỏi của mình rời khỏi phim trường.
Từ phim trường đến trạm xe gần đó cũng cách một khoảng khá xa. Lúc cô tới thì có taxi đưa vào nhưng giờđi về thì phải đi bộ cả một đoạn đường.
Lúc này đã hơn mười giờđêm, hai bên đường tối thui, cả một con đường thật dài mà chỉ có vài ngọn đèn đường lác đác, đã vậy ánh đèn còn không sáng lắm.
“Tôi không có tiền.” Hứa Hi Ngôn buột miệng nói.
Đối phương không tin: “Lừa ai vậy hả, trong túi xách của mày có mấy trăm ngàn tiền mặt.”
“…”
Hả?
Hứa Hi Ngôn buồn bực, sao bọn họ biết trong túi xách của cô có mấy trăm ngàn tiền mặt chứ?
Thật ra thì Hứa Hi Ngôn không biết là sau khi bản thân ném tiền ở trước phòng đấu giá Hồng Diệp, côđã bị kẻ xấu theo dõi rồi.
Hai người kia vẫn luôn theo đuôi cô màđi tới ngoại ô phía Đông, ngồi đợi ởđây bảy tám tiếng đồng hồ chỉ bởi vì số tiền trong túi xách của cô.
“Ném túi xách qua đây, tao cho mày một con đường sống, nếu không…”
Hai người kia gõ sống dao uy hiếp, từng bước áp sát cô.
“Muốn tiền chứ gì? Cho anh…”
Hứa Hi Ngôn giả vờ làm động tác ném chiếc túi, đối phương đưa tay tới đón, kết quả lại bị côđá một cú bay ra ngoài: “Hừ! Muốn tiền cũng phải xem mấy người có bản lĩnh này hay không.”
Quai túi quay một vòng trong tay, cuối cùng lại trở về trước ngực cô. Hai người kia thấy Hứa Hi Ngôn làm vậy thì lập tức giơ mã tấu lên đánh về phía cô.
…