Bảo Bối Giá Trên Trời – Chương 408 Cuối cùng cũng hoàn tất – Botruyen
  •  Avatar
  • 4 lượt xem
  • 3 năm trước

Bảo Bối Giá Trên Trời - Chương 408 Cuối cùng cũng hoàn tất

Editor: Nguyetmai

Buổi họp báo kết thúc thuận lợi sau màn đối đáp vui vẻ của hai người. Sau đó trên mạng chính thức gán ghép cô và Mã Hạo Đông thành “Đông Hi CP*”.

(*) CP: Couple

Sau khi vào đoàn làm phim, Hứa Hi Ngôn bắt đầu vùi đầu vào việc quay phim.

Vì lịch quay sắp xếp quá dày đặc cho nên Hứa Hi Ngôn đành phải hoãn lại kế hoạch ban đầu là đi gặp người thuê đóng thế chơi đàn violon để trao đổi công việc. Lúc này, cô vẫn đặt quay phim là công việc quan trọng nhất.

Giai đoạn đầu, bộ phim “Ngọn Nguồn Tội Lỗi” đã được quay xong một phần ba, nhưng vì chuyện liên quan đến Hoàng Yên Nhiên nên những cảnh quay này đã không có giá trị nữa.

Biên tập viên cố gắng hết sức giữ lại những phần có thể dùng được. Cơ bản những phần có Hứa Hi Ngôn đóng thế đều được giữ lại, như vậy có thể tiết kiệm được không ít thời gian và công sức của cả đoàn.

Bởi vì muốn tranh thủ kịp thời gian vàng chiếu phim vào kỳ nghỉ 1 – 10 cho nên trong giai đoạn quay bổ sung, lịch của Hứa Hi Ngôn bị xếp kín mít.

Cô đi từ sáng sớm đến tối mới về, mỗi ngày đều mệt lử trong trường quay, khi trở về cứ đặt mình xuống là ngủ, ngay cả thời gian chơi cùng con gái cũng không có.

Sau khi quay bù hơn nửa tháng, mãi đến khi thế vận hội Ô-lym-pic khai mạc, cuối cùng đoàn làm phim mới hoàn tất giai đoạn trước.

Hứa Hi Ngôn bớt chút thời gian đến bệnh viện nộp tiền viện phí cho ông nội.

Nộp xong, Hứa Hi Ngôn đi ra cửa bệnh viện thì nhìn thấy một chiếc xe cứu thương đỗ ở cửa phòng cấp cứu, các nhân viên y tế đang đẩy một bệnh nhân vào bên trong.

Hứa Hi Ngôn không ngờ lại phát hiện ra mẹ của Hoắc Vân Thâm là Trần Vân Lộ chạy theo sau nhân viên cứu cấp vào bệnh viện.

Trong đầu cô gần như lập tức xuất hiện một câu hỏi, là ai vào bệnh viện vậy?

Trần Vân Lộ đưa ai tới bệnh viện?

Có phải là Hoắc Vân Thâm không?

Nghĩ tới đây, tim Hứa Hi Ngôn thắt lại, bước chân vô thức cũng chạy về phía phòng cấp cứu, cô nhất định phải xem xe cấp cứu vừa đưa ai tới mới có thể yên tâm được.

Hứa Hi Ngôn đi tới gần phòng cấp cứu, thấy Trần Vân Lộ sốt ruột chờ ở ngoài cửa nên không tiện tiến lên. Dù sao Trần Vân Lộ cũng không muốn gặp cô.

Hứa Hi Ngôn đến hỏi thăm y tá thì được biết, hóa ra người được đưa vào là Hoắc Chấn – chồng của Trần Vân Lộ, nghe nói bởi vì đột nhiên trúng gió.

Sau khi biết được tình hình bên này, Hứa Hi Ngôn không biết trong lòng mình có cảm giác gì, có lẽ là hơi áp lực. Cô đang suy nghĩ, cha của Hoắc Vân Thâm đột ngột trúng gió, liệu anh có biết không?
Sau khi biết được tình hình bên này, Hứa Hi Ngôn không biết trong lòng mình có cảm giác gì, có lẽ là hơi áp lực. Cô đang suy nghĩ, cha của Hoắc Vân Thâm đột ngột trúng gió, liệu anh có biết không?

Hoắc Vân Thâm và mấy cô con gái nhà họ Hoắc đều nhận được tin báo, tất cả vội vàng chạy tới bệnh viện.

Hứa Hi Ngôn đợi không lâu đã nhìn thấy Hoắc Tam Nghiên là người đầu tiên chạy tới phòng cấp cứu. Tiếp theo là chị Cả của Hoắc Vân Thâm – Hoắc Nhất Tĩnh dẫn theo con trai Lục Khiêm Thành chạy tới.

Người tới cuối cùng là Hoắc Vân Thâm.

Một chiếc xe lăn chạy bằng điện di chuyển nhanh trong hành lang, Hứa Hi Ngôn bình tĩnh nhìn người đàn ông trên xe lăn, từ lần bị thương ở nước E, Hứa Hi Ngôn đã rất lâu không gặp anh.

Vết thương của anh đã lành chưa?

Hứa Hi Ngôn vẫn không rời đi, chính là chờ được gặp anh một lần, bây giờ cuối cùng nhìn thấy, ánh mắt cô từ đầu đến cuối đều không rời khỏi anh.

Cô chú ý thấy anh mặc rất giản dị, một cái áo sơ mi, một cái quần màu đen, có thể bởi vì anh quá vội.

Đã lâu không gặp, anh gầy đi rất nhiều, hai hàng lông mày dày đen nhíu chặt giống như mực nhuộm, bờ môi mỏng mím chặt, có thể nhìn ra anh đang rất lo lắng cho bệnh tình của cha mình.

Trong lòng anh chỉ nghĩ tới người trong phòng phẫu thuật nên khi lướt qua cô, anh cũng không chú ý đến sự tồn tại của cô.

Hứa Hi Ngôn đứng ở trong góc phòng không dễ bị phát hiện, nhìn anh đi lướt qua trước mặt, ánh mắt dõi theo anh mãi đến khi anh gặp mẹ và các chị của mình.

Mẹ và các chị của anh đều buồn bã khóc lóc. Hoắc Vân Thâm chỉ có thể không ngừng an ủi bọn họ nhưng thật ra trong lòng anh cũng đau buồn không ít.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.