Editor: Nguyetmai
Công ty Giải trí Cảnh Duyệt mở buổi họp báo ở hội trường khách sạn lần trước.
Các phóng viên truyền thông dồn dập đến đúng giờ, nhưng lần này khác lần trước ở chỗ ngoại trừ người của Công ty Giải trí Cảnh Duyệt, còn mời mấy người đại diện của đoàn phim “Ngọn Nguồn Tội Lỗi”.
Trừ nữ chính Hoàng Yên Nhiên thì Đạo diễn Bành Tư Thành, nam chính, nam thứ Mã Hạo Đông, Phụ trách Hình Quốc Bân và mấy nhân viên khác của đoàn phim đều có mặt ở đây.
Có thể mời đủ các thành viên quan trọng trong đoàn phim “Ngọn Nguồn Tội Lỗi” không phải là do khả năng kêu gọi của Tiêu Vũ Thiên mà là do sức ảnh hưởng của Hoắc Vân Thâm rất lớn.
Cuộc họp báo hôm nay có vẻ giống như một buổi thu thập chứng cứ hơn.
Người nhà của nạn nhân Giả Thanh cũng có khoảng năm sáu người đến, có vợ, cha mẹ, chú và cậu của anh ta.
Trong lúc buổi họp báo còn chưa bắt đầu, vợ của Giả Thanh ôm di ảnh của chồng mà khóc đau thương muốn chết đi sống lại.
Đã đến thời gian dự kiến bắt đầu mà vẫn chưa thấy người của Công ty Giải trí Cảnh Duyệt và Cảnh Hi xuất hiện, người nhà họ Giả không chờ được nữa, nhao nhao ầm ĩ cả lên.
“Người của Công ty Giải trí Cảnh Duyệt đâu hết rồi? Cảnh Hi, hung thủ giết người đâu? Ra đây đi!”
“Cảnh Hi, cô hại chết Giả Thanh, cô sẽ không được chết yên ổn đâu!”
…
Nếu không có bảo vệ ngăn cản, những người nhà này chắc chắn sẽ xông lên đánh người. Tâm trạng của họ bị ngăn cản càng trở nên sục sôi, bọn họ đánh không tới thì bắt đầu ném đồ lên trên bục.
Một cái giày da bay về phía Hứa Hi Ngôn, may là cô nhanh tay lẹ mắt né được.
Tiêu Vũ Thiên đã đi lên bục, cô ấy cầm microphone bắt đầu khống chế hiện trường: “Bảo vệ chú ý, nếu có người gây chuyện thì cứ đuổi thẳng ra khỏi hội trường, không cho phép vào trong nữa!”
Câu nói vừa dứt, những người nhà đang gây sự kia không kích động và mất khống chế như lúc nãy nữa, thế nhưng bọn họ vẫn yêu cầu Công ty Giải trí Cảnh Duyệt giao hung thủ ra.
Cũng có rất nhiều phóng viên bắt đầu đưa ra những câu hỏi sắc bén.
“Cô Tiêu Vũ Thiên, xin hỏi nghệ sĩ dưới trướng của cô là Cảnh Hi có giết người hay không?”
“Cô Tiêu Vũ Thiên, có thể cho Cảnh Hi trả lời câu hỏi rốt cuộc cô ấy và Giả Thanh có quan hệ gì không?”
“Động cơ giết người của Cảnh Hi là gì?”
…
Ở trên bục, từ đầu tới cuối Hứa Hi Ngôn đều duy trì sự trầm mặc, bình tĩnh nhìn kỹ những người ngồi phía dưới.
Nhìn đám phóng viên nhà báo luôn giơ cao khẩu hiệu lấy chính nghĩa làm trọng, thật ra bọn họ lại đang vắt óc suy tính muốn xem làm thế nào để có thể lấy được tin giật gân. Cảnh tượng đó thật sự khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
Dường như cô đã có thể cảm nhận được năm đó khi mẹ mình gặp phải những scandal liên tiếp kia, bị dư luận bủa vây tấn công, chắc chắn lúc đó thứ mà mẹ cô đã trải qua còn đau đớn kinh khủng gấp ngàn lần vạn lần những gì mà cô phải chịu đựng hôm nay.
Câu hỏi của những phóng viên này rõ ràng đã một mực coi Hứa Hi Ngôn là kẻ giết người, câu nào câu nấy đều tràn ngập sự chất vấn.