Em hỏi anh yêu em sâu đậm nhường nào? Mỗi một giây trôi qua anh lại càng yêu em nhiều hơn. Mong thời gian ngừng lại, tình mãi không đổi thay – Hoắc Vân Thâm.
Bái Kinh, khách sạn Hyatt, phòng 1109.
Ánh đèn vàng ấm ấp, trong không khí thoang thoảng mùi nước hoa.
Hứa Hi Ngôn uống say trong bữa tiệc sinh nhật, cảm thấy mình giống như một cái bao tải, bị người ta ném xuống đất.
Trong tầm mắt mông lung mơ hồ, cô lờ mờ nhìn thấy một đôi nam nữđang ôm hôn thắm thiết.
Móng tay đâm sâu vào da thịt, gây ra cơn đau như xé lòng, cô cốép bản thân tỉnh táo lại.
Đôi nam nữ kia, thật sự là bạn trai Sở Vũ Hách và chị gái Hứa Tâm Nhu của cô sao?
Hứa Hi Ngôn như bị sét đánh, đờđẫn nhìn hai người trước mặt.
Trái tim cô như vỡ vụn ra, vô cùng đau đớn.
Sao hai người họ lại có dính dáng với nhau được chứ?
Người đàn ông tuyên bố sẽ yêu cô một đời một kiếp mà lại bắt cá hai tay sao?
Hai người hôn nhau một lúc, Sở Vũ Hách buông Hứa Tâm Nhu ra, dỗ dành: “Được rồi cục cưng, chúng ta nên đi thôi, chút nữa ông chủ Lý sẽ tới đây đấy.”
Hứa Tâm Nhu gác tay lên vai Sở Vũ Hách, liếc nhìn người đang nằm trên nền đất, mặt đầy vẻ chán ghét, nói: “Anh nói xem, ông chủ Lýđó thật sự chịu đầu tư năm mươi triệu cho công ty giải trí Tụ Tinh của anh chỉ vì Hứa Hi Ngôn sao?”
Sở Vũ Hách nhéo má của Hứa Tâm Nhu, cười nói: “Anh còn có thể lừa em sao? Đã nhận được tiền rồi. Có vốn đầu tư cho bộ phim mới, anh nhất định sẽđể em đóng vai nữ chính, còn ba em làm đạo diễn.”
“Vậy mới phải chứ.” Hứa Tâm Nhu hài lòng, nhưng vẫn ghen ghét hỏi: “Ông chủ Lýđúng là hào phóng, dùng năm mươi triệu để mua một đêm của nó, thật không hiểu nó có gì tốt chứ? Anh thấy nó hơn em sao?”
Nụ hôn non nớt không theo một quy tắc nào, tuy hỗn loạn nhưng lại thành công khơi dậy dục vọng sâu thẳm nhất trong cơ thể người đàn ông kia.
Anh xoay người đè cô xuống, hành động mạnh mẽ như một con thú dữ vùng vẫy thoát ra khỏi chiếc lồng giam, cuối cùng chiếm thế chủđộng, hung hăng màđiên cuồng.
Sức của anh rất lớn, lớn đến nỗi gần như sắp bóp nát cô.
Đau…
Sự xâm lăng bất thình lình khiến côđau đến mức nhíu chặt mày, móng tay đâm sâu vào trong da thịt của anh.
Cô cắn anh thật mạnh, mùi máu tanh tràn ngập trong miệng.
Cô muốn đẩy anh ra, nhưng lại rơi vào trạng thái muốn ngừng mà không được.
Ngọn lửa trong cơ thểđã sắp thiêu rụi cô hoàn toàn, chỉ có sự mát mẻ từ anh mới có thể giải cứu cô.
Mãi cho đến khi cơn đau dần dần tan biến, nhường chỗ cho sự sảng khoái trước giờ chưa từng có, dẫn dụ cô từng bước rơi vào hố sâu hơn.
Người đàn ông đó là ai?
Ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì?
Sẽ có tình huống gió tanh mưa máu như thế nào đang đợi cô?
Hứa Hi Ngôn không thể quan tâm được đến những việc này nữa. Cô chỉ biết là, đêm nay, cô cần anh…
…