#BooMew
Việc bản thân mới từng ấy tuổi mà có ý nghĩ như vậy, thật sự quá không hợp lý nhưng Đỗ Dương Xuân Hy không cảm thấy như vậy, đối với cô mà nói chỉ cần sau này kiếm đâu đó thằng nào anh nào đẹp trai một chút mua giống về thụ tinh nhân tạo để ba mẹ cô không thúc ép cô là tốt rồi.
Đỗ Dương Xuân Hy sau khi về đến nhà, thì liền thấy ánh mắt dò xét của mẹ cô.
” Làm sao vậy? ”
Dương Quỳnh Như ( Mẹ Đỗ Dương Xuân Hy) nheo mắt lại nhìn đứa con gái duy nhất của bà, nhìn từ đầu đến gót chân lại từ gót chân lên tới đầu, trong lòng không ngừng thắc mắc.
Con gái bà, muốn bề ngoài có bề ngoài, muốn vóc dáng có vóc dáng nhưng sao nó chưa từng đưa thằng nào về.
Năm xưa, tình trạng yêu sớm đã phổ biến, bà với ba nó ( Đỗ Khắc Thanh, ba của Đỗ Dương Xuân Hy) cũng yêu nhau từ cấp hai, lên cấp ba lại lên đại học, còn chưa kịp tốt nghiệp thì bà đã phải xin nghỉ vì mang thai.
Còn con gái bà… sao nó một chút tin tức gì cũng không có!?
Đỗ Dương Xuân Hy trong lòng thầm kêu gào Chết Mẹ Thật Rồi!!! cô hít một hơi sâu nói.
” Con không muốn có chồng hay có người yêu… ” dừng một chút, cô lại nói.
” Con sẽ nhanh có cháu cho ba mẹ bế bồng nhưng con không muốn có người yêu hay bị ràng buộc bởi hôn nhân. ”
Đỗ Khắc Thanh và Dương Quỳnh Như hai mắt trừng to không tin vào tai mình, khi Dương Quỳnh Như đang định nói gì đó thì Đỗ Dương Xuân Hy liền vội vàng nói tiếp.
” Hôn nhân, thật sự quá đáng sợ, không phải ai cũng sẽ yêu thương nhau hạnh phúc giống nhu ba và mẹ, ngoài kia có vô số cặp tình nhân yêu nhau sâu đậm nhưng rất nhanh sau đó lại rời xa nhau, con… con không muốn như vậy. Con chỉ cần có một đứa con mang dòng máu của mình là đủ rồi, nhà mình có tiền, con lại giỏi… con có thể chăm sóc nó… ”
XOẢNG một chiếc ly từ trên tay của Dương Quỳnh Như không kiêng dè gì mà bay thẳng vào góc tường sau lưng Đỗ Dương Xuân Hy.
” Con điên rồi! ” Dương Quỳnh Như hai mắt đỏ ngầu lửa giận quát to.
– ——————————-
Từ giờ trở về sau, đủ 20like, 10cmt ( không spam) và 20vote sẽ viết ngay chương mới.