#BooMew
Một nhà năm người Đỗ Dương Xuân Hy chọc cười không ít người xung quanh, bình thường khi lên ngồi máy bay, vì hay có cảm giác khó chịu nên ai nấy cũng muốn khoảng không yên ắng nhưng hiện tại mọi người trong đây đều không nhịn được mà nhìn hướng Đỗ Dương Xuân Hy cùng bốn bảo bảo ngồi đó.
Bốn cục thịt giận dỗi thì giận dỗi thế thôi nhưng cũng rất nhanh quên khi được ăn cùng chơi game.
Đỗ Dương Xuân Hy dỗ dành một chút thì bốn cục thịt lại cười khanh khách ăn ngon lành.
Nếu có người hỏi bốn cục thịt vì sao lại nhanh hết giận Mẹ Đỗ Dương Xuân Hy như vậy thì bốn cục thịt chắc chắn sẽ trả lời như này.
Đỗ Đức Trí nhíu nhíu mày nho nhỏ của bé nói: ” Mẹ Hy Hy xác thực rất xinh đẹp, nên cho dù có chuyện gì thì làm sao con đành lòng giận mẹ, chỉ là đôi khi cần phải giả vờ giận hơn thế mới níu lấy được người phụ nữ của mình. ” nói xong, bé còn không quên câu câu khóe môi cười nham hiểm như thể không có gì có thể qua khỏi tầm kiểm soát của bé.
Còn Đỗ Đức Nghĩa sẽ nói: ” Mẹ Hy Hy xác thực không khỏe như vẻ bề ngoài, cho dù có giận thật thì cũng phải nhanh quên đi để mẹ Hy Hy hết buồn. ”
Đỗ Dương Xuân Hy thấy cả bốn cục thịt ăn xong liền lau mặt và tay của bốn cục thịt, sau đấy phân phát máy chơi game nhỏ cho mỗi đứa một cái.
Tuy rằng cả bốn cục thịt đều muốn cái máy tính bảng mà bốn bé hay chơi cơ nhưng bốn cục thịt biết hiện tại trên máy bay không có mạng cũng chẳng thể nào ôm máy tính chơi được nên thôi chơi đỡ cái trò trẻ con này vậy.
Bốn cục thịt im lặng chơi, tầm mười lăm phút cả bốn cùng ngủ gà ngủ gật.
Đỗ Dương Xuân Hy cẩn thận lấy mấy cái máy chơi game cất sau đấy sửa lại ghế ngồi cho bốn bé ngủ thoải mái hơn.
Người ở hàng ghế sau cũng rất tốt bụng mà kêu Đỗ Dương Xuân Hy hạ ghế cho bốn bé dễ ngủ hơn, Đỗ Dương Xuân Hy cảm ơn không dứt.
Vì không muốn phiền bất kỳ ai, nên Đỗ Dương Xuân Hy có hạ ghế nhưng chỉ một chút cho bốn cục thịt dễ ngủ thôi và hoàn toàn không làm người ở phía sau khó khăn trong việc đứng dậy.
Chiếc máy bay cất cánh rất nhanh đến thành phố Q…