#BooMew
Bốn bảo bảo cực ngoan ngoãn, khoanh tay cảm ơn khi nhận tiền, lúc lên xe còn không quên vẫy tay tạm biệt Đỗ Khắc Thanh và Dương Quỳnh Như.
Nhìn năm bảo bối trong nhà đi, căn biệt thự rộng lớn ngày nào vẫn luôn vang tiếng cười khanh khách, cùng với tiếng bước chân chạy nho nhỏ, giờ lại lại yên tĩnh đến đáng sợ.
Dương Quỳnh Như khẽ lau nước mắt nói.
” Chúng ta thật sự không thể sống xa tụi nhỏ quá lâu a. ”
Đỗ Khắc Thanh cười mà không nói, ông ôm bà vào.
Nhớ thời gian trước, Dương Quỳnh Như khi biết Đỗ Dương Xuân Hy mang thai, bà náo một trận lớn, đến khi siêu âm nhìn thấy bốn đứa, bà khóc đến không ra nước mắt.
Hiện tại, nhìn xem. Một người từng không muốn có sự xuất hiện của bốn bảo bảo thế mà yêu thương cưng chiều bốn đứa hơn cả mạng sống a.
– —–
Từ nhà đến sân bay, chỉ mất tầm hai mươi phút, bởi vì cần đi nhanh cho kịp giờ bay nên mới nhanh như vậy, chứ bình thường thật sự rất chậm.
Từ nhà đến sân bay, chỉ mất tầm hai mươi phút, bởi vì cần đi nhanh cho kịp giờ bay nên mới nhanh như vậy, chứ bình thường thật sự rất chậm.
Bốn bảo bảo vừa bước ra khỏi xe, liền bị Đỗ Dương Xuân Hy đeo mỗi đứa một cái vòng lò xo nối với tay cô, đeo xong cho bốn bé con, Đỗ Dương Xuân Hy nói.
” Một lát lên máy bay, mẹ sẽ cho mỗi đứa một cái máy chơi game, trong lúc chơi không được làm ồn có được không? ”
” Dạ vâng ạ. ”
” Dạ. ”
” Vâng ạ. ”
” A… ” Đỗ Dức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân, Đỗ Đức Xuân Nghiêng lần lượt lên tiếng.
Tuy bốn bé nói rất nhỏ nhưng vẫn thu hút không ít ánh nhìn hâm mộ.
Tỉ lệ sinh sản ngày một thấp, chỉ có việc mang thai thôi cũng đã khó, hiện tại lại có thể nhìn ca sinh bốn ngay trước mặt ai nấy không khỏi mong ước cùng hâm mộ, nhưng nhiều hơn là nhìn Đỗ Dương Xuân Hy một cách thèm thuồng.
Đỗ Dương Xuân Hy cũng đã quen với cái nhìn không an phận của những người xung quanh từ sau khi sinh bốn cục thịt này, thật sự cô cũng thấy quá bình thường.
Chuyện bốn năm trước cô cũng không nhớ rõ, ngay cả gương mặt của người đàn ông đã tình một đêm cũng như là baba của bốn bảo bối của cô, cô còn không nhớ nữa là.
Nên dù bị nhìn hay bị chỉ trỏ chưa chồng mà có con, cô cũng không để ý, dù sao hiện tại một mình cô cũng đủ lo kinh tế cho bốn đứa con lên tận đại học cơ mà, miệng thiên hạ không hề giúp ít được gì cho mình, cô cần gì quan tâm.
– —
Lúc này, Đỗ Dương Xuân Hy một tay kéo vali, một tay hơi giơ giơ về trước một chút, mắt thì nhìn thẳng về hướng bốn cục thịt kéo vali nhỏ của các bé ở phía trước.
” Hướng trái. ”
Đỗ Dương Xuân Hy vừa nói xong, bốn bảo bảo liền rẽ về hướng trái.
Sau khi làm xong thủ tục, cũng như đưa vali cho người bên sân bay kiểm tra xong, năm mẹ con bắt đầu đi vào…
– —————
Nhắc lại: Bộ Bánh Bao Mai Mối: PaPa Tổng Tài Theo Đuổi Lại MaMi! là truyện nguyên tác, tự viết chứ không phải dịch đâu mà cứ cmt dịch giả mãi .
Viết tốn sức hơn dịch, vì viết phải suy nghĩ còn đọc đi đọc lại có ổn không mới up lên được đấy chứ! Có phải dễ mô híc.