#BooMew
Khổng Bắc Trình vừa nghe Ái Mỹ Khang nói như vậy khẽ nhíu mày đáp.
Anh không hề muốn chuyện anh và cô bị người nhà anh can thiệp, chính anh còn không thể nào ôm cô về huống chi để người nhà anh nhất là người mẹ vô cùng và vô cùng quyền lực kia.
Có khi mẹ anh Ái Mỹ Khanh mà đến đấy thì Đỗ Dương Xuân Hy càng tránh xa anh ra… bây giờ được ôm ôm lại còn được hôn hôn nữa cơ chỉ cần anh kiên trì thì sẽ được ăn cô vào bụng rồi sau đó kiếm cách để cô ở bên anh vĩnh viễn.
Chứ giờ mà bị người nhà can thiệp vào thì chỉ làm hư bột hư đường thôi.
Ái Mỹ Khanh nghe Khổng Bắc Trình nói như vậy khẽ nhíu chặt mày.
” Mẹ đến nhìn con dâu thôi cũng không được sao? “
” Không được. “
” Vì sao chứ? “
Khổng Bắc Trình kiềm nén lửa giận của mình khẽ nói.
” Mẹ! Nếu mẹ đến đây thì em ấy sẽ hiểu lầm là con cần những đứa bé chứ không hề cần em ấy mà tránh xa em. Nên mẹ cứ ở yên trong nhà đi. “
Khổng Bắc Trình đi đến bên cạnh Đỗ Dương Xuân Hy gọi một tiếng.
Đỗ Dương Xuân Hy không quan tâm, đi thẳng lên phòng ngủ sắp xếp mấy quần áo của cô và bốn cục thịt vào tủ.
Khổng Bắc Trình định đuổi theo nên nhìn Lâm Hà Quân nói.
” Cậu ở dưới đây nhìn bọn nhỏ tôi đi lên một chút. “
Khổng Bắc Trình đuổi theo Đỗ Dương Xuân Hy.
” Hy Hy. “
Đỗ Dương Xuân Hy im lặng định đóng cửa thì Khổng Bắc Trình liền vội vàng dùng tay chắn cửa lại.
” Hy Hy… nhiều người làm sẽ nhanh hơn làm một người. “
Đỗ Dương Xuân Hy im lặng bước vào trong mở vali ra sắp xếp.
Khổng Bắc Trình ngồi xuống bên cạnh cô cẩn thận làm theo.
” Anh đang giúp hay làm mọi thứ rối hơn? ” Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày nói.
Những bộ quần áo và váy đều bị vò thành một đống là làm sao?
” Lần… lần đầu làm… em có thể chỉ anh…”