Nhìn bốn cục thịt ngủ say, Đỗ Dương Xuân Hy lặng lẽ đi vào phòng tắm.
Ngâm mình trong buồng nước nóng một lúc lâu, Đỗ Dương Xuân Hy liền muốn thiếp đi.
Cô đứng dậy, trên người trần trụi không một mảnh vải che thân, từng bước từng bước một đi đến móc treo quần áo mà lấy xuống mặc.
– —
Thành phố Q.
Sau khi làm việc xong, Khổng Bắc Trình nhíu chặt mày nhìn chằm chằm điện thoại, đang phân vân không biết có nên gọi điện cho Đỗ Dương Xuân Hy nữa hay không.
Thật sự, cả ngày hôm nay anh rất nôn đến ngày mai sẽ được gặp cô, nôn đến nổi ngồi làm việc cũng chẳng yên.
Bây giờ cũng gần mười giờ… Khổng Bắc Trình suy nghĩ một lúc tay cầm điện thoại lên gọi.
– —
Thành phố G.
Đỗ Dương Xuân Hy ra khỏi phòng tắm, liền đi đến bàn trang điểm, tay cô giơ lên cầm chiếc máy sấy, đang định sấy tóc thì điện thoại liền vang lên.
” Tôi không mượn. “
” Hy Hy, vì sự an toàn của bốn nhóc con, em đừng như vậy. “
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu mày không trả lời.
Cả hai người cứ im lặng một lúc lâu, Khổng Bắc Trình vẫn là người chủ động nói.
” Thôi, muộn rồi Hy Hy ngủ đi, hôn em hôn các con, ngày mai gặp. ” không đợi cô trả lời, Khổng Bắc Trình tắt ngang máy.
Đỗ Dương Xuân Hy vừa nghe ” hôn em, hôn các con ” liền chửi.
” Hôn cái con… “
” Tít tít tít. “
Chết tiệt, thế mà anh ta lại tắt máy ngang. Hừ cứ đợi mà xem, cô nhất định không để yên chuyện này.
Đêm nay, Đỗ Dương Xuân Hy ôm một bụng tức giận mà ngủ còn Khổng Bắc Trình thì lại vui vẻ mà mất ngủ.
– —
Sáng hôm sau.
” Boss, bây giờ mới có bảy giờ sáng, chúng ta ra sân bay đón mẹ con Đỗ giám đốc là quá sớm. Oáp. ” Lâm Hà Quân vừa nói vừa ngáp một tiếng, dậy sớm đối với anh quá quen thuộc, nhưng cũng không phải lúc nào cũng quen thuộc a, nhất là đêm qua anh thức tận hai giờ sáng để làm xong hết công việc.
Khổng Bắc Trình làm ngơ..