Bạn thân – số 20 – Phần 51 – Botruyen

Bạn thân – số 20 - Phần 51

CHAP 50: VŨNG TÀU VÀ VY

Tối đó đi chơi mình có 1 đề nghị với em.

Mình: mai đi Vũng Tàu chơi ko em?
Vy: đi gì nhanh vậy?
Mình: thì anh mới nghĩ ra thôi đi hông?
Vy: mà đi khi nào về anh?
Mình: ùm sáng mai đi chiều mốt về.
Vy: vậy đi hìhì mà sao anh muôn đi Vũng Tàu vậy?
Mình: đi rửa chân tí thôi.
Vy: rửa chân thôi cũng bắt người ta đi theo.
Mình: lâu lâu đi chơi bữa chớ phòng em quen quá rồi.
Vy: anh hay quá ha.

Thế là quyết định đi Vũng Tàu. Sáng 6h mình chạy sang nhà em thì thấy em ngồi sẵn ở dưới phòng khác rồi cơ mà tướng ngồi ko thể đẹp hơn, 1 chân gác lên tay ghế sofa còn chân kia để thẳng lên bàn, may là em mặc quần jean chứ mặc váy là mình bay vào hiếp rồi. Mình chở em đi ăn sáng trước đã 2 đứa chưa ăn gì, cũng 1 tháng rồi mới đi ăn sáng lại với em, em thì ko muốn ăn cơm cũng ko muốn ăn phở hay hú tiểu gì chả biết phải cho em ăn gì nên mình tạt vô chỗ bánh ướt luôn. Ăn mà em gấp miếng chả trong dĩa em sang cho mình cơ mà bỏ qua thì ko nói em muốn đút cho mình ăn chứ.

Vy: hả ra nè.
Mình: thôi bỏ vô dĩa anh đi.
Vy: hôngggggg em muốn đút anh ăn à.
Mình: rồi đây.
Vy: kêu aaaa nữa.
Mình: trời trời em làm như anh mới 3 tuổi ko bằng.
Vy: đi mà.
Mình: thôi em ăn đi.
Vy: kì cục – em nhăn nhó thái độ với mình.
Mình: rồi rồi aaaaaaaaaa.
Vy: hìhì.
Mình: sao em ko ăn.
Vy: tại em ăn ít.

Chả hiểu bả thế nào nữa, như tới tháng cau có khó chịu. Mình cũng gấp cho em ăn lại, 2 đứa cứ đút nhau vậy người ngoài nhìn gato vãi nhưng mình kệ chả quan tâm trong mắt mình bây giờ chỉ có em mà thôi. Mình chở em về nhà để lấy đồ đi nhưng mà em bắt mình phải vào uống sữa với em, em có làm sẵn 2 li sữa để trong tủ lạnh rồi mình thấy thương em thế ko biết. Chở em trên con ex 150 thần thánh, xe lol gì cốp như ko có chán bm em ôm mình thao thao bất tuyệt đủ thứ chuyện trên trời dưới đất còn mình thì chỉ lắng nghe thôi. Chở em vu vi trên đường gió thổi lồng lộng mình thấy sao mà hạnh phúc thế, nó chỉ là mình muốn làm một cái gì đó và cuối cùng thực hiện được. Em ôm chặt lấy mình đặt cằm lên vai mình tíu tít, mình rất thích khi mà vòng tay sang cổ mình rồi nghêu ngao hát mấy bài gì đó lạ hoắc la huơ, trước kia đi ngoài đường nhìn thấy mấy cô ngồi sau hay ôm rồi gác tay choàng cổ các anh đủ kiểu mình thích lắm và giờ cũng đã được tận hưởng cảm giác ấy, thật sự rất thích. Chạy qua Long Thành mình tấp vào quán cafe nghỉ tí tại em cũng mệt rồi thấy ôm mình ngủ ko à, mình cho em lên võng nằm luôn còn mình thì nằm ghế bố lấy đt ra lướt vừa nhâm nhi. Mình lôi máy tấm hình cũ ra xem, mình thấy vui vui thay, mở bóp ra nhìn thấy tấm ảnh của em mà mình tự trách mình ghê gớm, nhớ hôm ấy em bỏ tấm hình vào nhìn vui lắm và hạnh phúc nữa kìa thế mà chỉ sau đó thôi là tan tác. Lấy tấm hình ra nhìn, phía sau vẫn là dòng chữ “Nhớ em thì lấy tấm hình này ra nha chứ đừng mở đt lên tốn pin lắm hihi”, nó làm mình bật cười sao em lại đáng yêu như vậy chứ, mình đưa tấm hình lên đặt ngay miệng, cứ như là mình hun em ấy … bỗng cái “tách” mình giật mình xoay qua thì thấy em đang cầm đt cười mình, em nằm trên võng nên đầu tóc bù xù tí tóc tai che cả mặt nhìn em tếu lắm. Em lè lưỡi chọc mình xong xuống kéo ghế ra ngoài với mình, em năm lấy bàn tay mình rồi đan tay vào nhau, em nhìn mình cười cười, nụ cười của sự hạnh phúc. Mình và em cứ nhìn nhau rồi cười ko nói gì cả nhưng vậy là đủ lắm rồi vì đâu phải lúc nào cũng phải nói đâu, mình đưa tay lên nựng má em, mịn màng và đã lắm, rồi mình chồm qua chạm nhẹ môi mình vào môi em, ko mạnh bạo ko hấp tấp ko ngấu nghiến chỉ là cái chạm nhẹ của 2 bờ môi thôi. Tự nhiên em liếm môi mình cái rồi cười khúc khích, mình lấy đt ra chụp với em 1 tấm rồi đi tiếp, em nói chuyện vui vẻ với mình rồi lại tựa lưng ngủ tiếp. Mình chạy thẳng một mạch tới Vũng Tàu, gần tới mình đánh thức em dậy cho em nhìn xung quanh này nọ. Mình quyết định ở resort cho tiện, ước gì sau này mình với em có được căn nhà như thế này và sống chung nhỉ. Cũng gần trưa rồi nên hai đứa ko đi biển, mình đánh xe chở em đi lòng vòng rồi ăn trưa luôn xong về ôm em ngủ.

Tầm 3 4 giờ chiều mình rủ Vy ra biển chơi, may là trời hết nắng rồi mình với em ra đi dạo trên bờ biển. Mình đi tới cái phần nước ngập bàn chân thôi chứ ko có định ra tắm biển nên cứ tí là Vy nhảy lên cái là nước văng tùm lum còn ko thì đạp cái mới chịu. Mình nắm tay dắt em đi, tiếc là lúc ấy hơi vắng người chứ ko là mình nhờ người ta chụp để làm kỉ niệm rồi.

Mình: em nè.
Vy: dạ.
Mình: sao trước em biết anh sẽ lén phén mà đánh dấu vô mấy cái bcs vậy?
Vy: em có biết trước đâu.
Mình: ủa vậy chứ em bôi mực vô chi?
Vy: em ghi chữ V lên tức là anh chỉ được làm với em mà thôi ai ngờ anh.
Mình: ủa @@.
Vy: anh mở bóp ra xem đi.
Mình: ùm đúng rồi.
Vy: em bỏ vô bóp anh để lỡ anh với em có đi ngoài đường anh hứng thì có mà xài khỏi phải mua mà anh vậy đó.
Mình: ôiiiiiiiii. – vậy là em chỉ bôi lên với suy nghĩ đơn giản thôi vậy mà nó vô tình mém giết mình.
Vy: may mà hôm đó tự nhiên em mở ra xem ko thì chả biết anh dối em tới khi nào nữa. – giọng em chùng xuống lại buồn rồi.
Mình: ko có đâu hứa mà.
Vy: suốt ngày hứa với hẹn rồi làm em buồn.
Mình: thiết đó.

Nói rồi mình xoay qua 1 tay đưa ra sau kéo em sát lại mình tay còn lại thì vẫn đan vào tay em, mình hun em thật ngọt ngào và đày kích thích, em đáp trả cũng mãnh liệt lắm vòng tay siết cổ mình nữa kìa. 2 đứa đứng hun giữa đường vậy chả biết có ai để ý ko nữa nhưng mặc kệ đang phê mà tận hưởng cái đã, mình hạ tay xuống bóp mông em cái là em “ứ” lên tiếng rồi lại tiếp tục đá lưỡi, chả biết em học đâu cái màn đá lưỡi phê như con tê tê thế này.

Mình: sao em hun rành thế.
Vy: thì xem phim á anh em coi đi coi lại đoạn hun hìhì.
Mình: anh nha lợi dung em hông để ý là …

Em chưa nói hết câu là mình là đè mặt em ra mà hun tiếp, em cũng “ưm ư” mấy cái rồi lại đâu vào đấy thôi.

Vy: anh thấy ghét ghê.
Mình: hềhề.
Vy: cười nè. – em lùi ra đá lên cái nước văng hết quần mình.
Mình: trời trời.
Vy: lêu lêu ngon thì bắt em đi.

Em lè lưỡi xong em chạy thẳng luôn còn cười khúc khích nữa chứ, mình toan chạy theo thì vướng vướng đôi dép nên rút lên luôn mà để ý thì em bỏ dép ra từ đời nào rồi chứ đúng là khôn thiệt mà. Mình cầm 2 đôi dép rượt theo em, em con gái mà nên đâu thể thoát được mình, mình bắt được em mình quăng 2 đôi dép xuống đất rồi lật em ra mà hun, 2 đứa ôm nhau dưới cái nắng nhẹ của buổi chiều trên biển. Buông em ra em cười cười mình cúi xuống bế em lên luôn mặc cho em có vùng vằng cỡ nào nữa mình cũng ko buống ra … buống ra em té thì sao. Mình bế em xoay vòng vòng rồi la lên làm em cũng la ý ới mà miệng thì cười toe toét, em vòng 2 tay ôm cổ mặt tươi rói. Mình ẫm em chạy ra biển rồi lao xuống, 2 đứa ướt hết trơn em đẩy mình bật ngửa luôn rồi vùng chạy nhưng làm sao mà chạy với mình trong khi em mặc váy mà còn trong nước nữa. Mình túm em lại ôm em vào lòng giữ 1 lúc rồi nâng em lên, trong nước nên em nhẹ bưng à mà có điều lúc ẫm em lên lại cái váy nó bị kéo lên trên tới ngực luôn mà em vẫn cười tươi lắm như chưa có chuyện gì xả ra vậy.

Nhìn em thật rạng rỡ trong anh mặt trời.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.