Bạn thân – số 20 – Phần 50 – Botruyen

Bạn thân – số 20 - Phần 50

CHAP 49: MÃI YÊU

Cái hôm định mệnh đó, hun em đã đời thả em ra. Em ngồi dậy làm gì ko biết tự nhiên em đè đầu mình xuống ngồi lên mặt mình, úp nguyên cái ngã 3 vào miệng mình còn tay kia thì nắm lấy cục cưng. Mình thì hơi bị ngộp nên la lên thì cảm giác nhói nhói ở dưới mà giống như ruột gan phèo phổi gì nó bay ra ngoài hết ấy, thốn éo chịu được. Em nắm lấy 2 cục ở dưới, nắm nhẹ thôi mà muốn chết rồi.

Mình: auuuuuuu.
Vy: la cái gì năm im, lo ăn đi, liếm em coi.
Mình: ờ ờ. – đúng là lâu ngày ko được gần gũi nên nhìn em ướt nhẹp, mình liếm lấy liềm để chứ ko còn cách nào khác, đúng là éo có gì = cái máng nhà được.
Vy: sao hả anh thích chơi con khác à. – lấy tay nựng nhẹ 2 cục.
Mình: aaaahhhh đa….đauuuu.
Vy: thích ko?
Mình: ơ ko ko.
Vy: ờ còn dám chơi gái nữa ko hả?
Mình: aaaa…ko…..aaa đauuuu….ko ko dám.
Vy: ngoan.
Mình: aaaaaaaaa – em liếm nhẹ phần trên còn tay thì nghịch 2 cục kia, định mệnh vừa sướng tê tê vừa thốn, muốn ói ra luôn ấy chứ đùa.
Vy: à em nói cái này luôn. – em xoay người lại vẫn ngậm và nhìn về mình.
Vy: anh muốn chăn ai thì chăn nhưng đừng chăn em hiểu chưa?
Mình: đau đau ơoooo hiểu hiểu.
Vy: anh đừng tưởng em ko biết gì chứ em biết hết đấy. – em cầm cục cưng vô vỗ vào miệng em.
Vy: mấy cái kiểu chăn rau này nọ em xem rồi cho nên đừng có hòng mà giở trò hiểu chưa hả?
Mình: hiểu hiểu aaaaaaa aauuuuuu hiểu mà.
Vy: mấy cái thủ đoạn đó em biết hết đấy nên đừng có nhờn với em.
Mình: dạ ây da đauuuuu dạ anh biết.
Vy: coi chừng em đó. – em nắm 2 cục rồi siết vào, mình muốn tắt thở luôn, cứ như có gì đó kẹt ngay họng mình vậy em còn lấy mòng cào cào ngay trên đầu thằng bé nữa chứ lúc đó mình muốn khóc luôn.
Mình: ơ ơ ư ư nhẹ em a chịu ko nổi đâu.
Vy: ủa nhẹ mà, rồi sao thấy vị ngon ko?
Mình: ơ ơ ngo…ngon ngon.
Vy: sau này cấm tiệt nhé. – em tát cục cưng mình tát qua tát lại còn vỗ vào 2 cục dưới nữa mình chỉ muốn chết thôi, mình có thể đạp em ra nhưng nghĩ lại đạp là có án mạng nên thôi đành chịu trận vậy.
Mình: dạ dạ anh biết rồi.
Vy: cục này hay gọi là bi chứ gì, mà nó ko cứng như bi đâu bóp là bể đó nha anh.
Mình: dạ dạ.
Vy: ngoan vậy em thương nè, yêu anh ghê.

Rồi em bắt đầu làm việc, em chơi lút cán luôn chứ miệng gì mà sâu dữ vậy trời, em liếc lên nhìn mình cười cười rồi tự nhiên ném mình cái đt.

Vy: anh chụp tấm coi.
Mình: trời chụp làm gì?
Vy: chụp ko hả? – em dùng răng giữ lại làm mình tái mặt luôn.
Mình: ờ ờ chụp từ từ em.

Em vừa ăn xúc xich vừa bóp dái hoài làm mình thốn chệt mẹ luôn mà ko dám làm gì cả, cái cảm giác vừa sướng vừa thốn tới tận óc thiệt éo chịu được. Cơ mà sao bữa nay em làm phê thế ko biết chừng 10 phút hơn là out cmnl, mà em ăn hết mới vãi. Hành hạ 1 hồi em cũng tha và bắt đầu vô cuộc. Mình quyết định trả thù, cho em lên bờ xuống ruộng luôn.

Mình: nãy chơi anh hả?
Vy: aa..aaa..ưaaaa em hông dám aaaaa.
Mình: dám nữa ko này này.
Vy: dạ ưaaaa ưaaaa dạ d…dạ ko…từ từ anh ơi em chịu ko nổi.

Mặc cho em rên và la liên tục mình đóng em nằm 1 đống luôn, mình ép xuống vừa đẩy vừa hun vừa bóc đậu thụt phát nào cũng hết cả cây lực làm em chỉ có hả họng ra sau thôi. Em van xin mình tha nhưng mình ko thể thương hoa tiếc ngọc ngay lúc này được, dập mà em chảy nước mắt luôn, cũng được 2 nhát gần cả tiếng, em thở như hấp hối vậy rồi mình ôm em thủ thỉ.

Mình: sao?
Vy: ơ … cho em nghỉ đi anh … em chết mất.
Mình: thì nghỉ nè, thích ko?
Vy: dạ dạ thích.
Mình: anh yêu em Vy à.
Vy: em cũng … cũng yêu anh, chỉ đổi xử tốt với em thôi anh nhé.
Mình: ừa hờhờ.

Rồi mình ôm em ngủ đến tối, 2 đứa mồ hôi mồ kê ko nhưng vẫn quấn lấy nhau mà ngủ. Đến giờ vẫn còn ảm ảnh cái vụ nâng bi của em, thiệt chứ mình tự đụng mình nhẹ thôi cũng muốn chết rồi, em thì cứ tưng tưng lên còn bóp lại nữa. Ngủ dậy thì em vẫn ôm mình, mình quay sang hun nhẹ ngay môi em thì em tỉnh giấc, em đưa tay lên nựng mặt mình làm đủ trò rồi em thò tay xuống dưới cầm lúc lắc, em banh nhẹ ra để đầu ngón tay vào làm mình giật mình cái em cười rồi rút tay lên mút. Thiệt chứ Vy ngày xưa ngoan hiền của mình đâu mất rồi …

Mình: nhìn em khác khác chả ngoan hiền gì như trước.
Vy: em vẫn vậy mờ.
Mình: nhìn em kìa quần quật như thế.
Vy: với anh em mới vậy thôi chứ bộ, toàn nói xấu em ko à.
Mình: hềhề.
Vy: mà anh có thích ko, nhớ là chỉ có anh mới thấy em như vầy thôi đó.
Mình: thích chứ hờhờ.
Vy: xớ … lắm chuyện.
Mình: mà em yêu này.
Vy: dạ.
Mình: sao em biết ba cái vụ chăn rồi rau cỏ này nọ vậy?
Vy: thì em lên trên trời đất coi chứ có gì đâu mà ko biết.
Mình: trời thiệt hả?
Vy: ủa anh xem được sao em ko lên xem được.
Mình: em con gái coi mấy cái đó ko nên.
Vy: ơ anh kì, giờ nam nữ bình đẳng rồi em phải coi hết, coi mới biết thủ đoạn của đàn ông mấy anh ra sao chứ.
Mình: vậy em coi gì rồi.
Vy: thì em coi có mấy cai chăn rau chăn trai check hàng thôi chứ gì đâu.
Mình: ờ thế mà ko nhiều.
Vy: coi mới biết chiều trò của mấy anh chứ, anh phải biết là em ko phải 1 món hàng nhé.
Mình: ừa biết giồi.
Vy: à mốt anh làm mấy trò trong phim đi.
Mình: phim gì.
Vy: xiếc á hìhì.
Mình: trời trời.
Vy: đi mốt anh mua gel về rồi matxa cho em rồi chơi em nè à nhớ là móc cho mạnh vào nha hờhờ.
Mình: vãi em.
Vy: phải đổi cảm giác chứ thấy nhiều cái cũng hay mà em chưa được làm lần nào.
Mình: mốt tính, à mà nè anh thấy mình làm nhiều quá à rồi sau này nó …
Vy: hổng sao đâu em có thâm có xấu cũng chỉ có anh xài thôi mà. – em đỏ mặt rúc đầu vào ngực mình.
Mình lấy tay vuốt mặt em cười cười, cơm nhà tuy có lúc ngon lúc dở nhưng vẫn an toàn hơn cơm ngoài đường.
Vy: giờ em đói quá à.
Mình: ừa vậy đi ăn đi.
Vy: dạ.
Mình: mà để tắm đã.
Vy: tắm với em nè.
Mình: GIỀ !!!
Vy: em vậy mà anh còn ko chịu. – em vùng vằng giận lẫy mình.

Mình lại xốc em lên tay rồi bế thẳng vào nhà tắm luôn, cơ mà cũng ko vừa đâu vào đấy còn chiến đấu thêm 1 trận nữa. Em quả thật ko đơn giản như mình nghĩ, có thể nói là hơi bị bá đạo nữa, cứ tưởng yêu em là thơm bơ ai ngờ gặp toàn sầu riêng.

Tối đó mình chở em đi ăn pizza, mình em quất hết 1 cái luôn nên mình phải mua thêm 1 cái nữa, ăn kinh khủng thật mà sao vẫn giữ dáng được nhỉ. Ăn xong chở em đi lòng vòng ngoài hồ con rùa rồi ra phố đi bộ đi dạo với em, nhìn em hí hửng tung tăng mình thấy vui lắm, vui vì mình và em đã trở lại như trước, vui vì em đã tha thứ cho mình. Chợt em nói nhỏ vào tay mình.

Em: anh chưa xong đâu đó. – mặt em phụng phịu thấy ghét thật.
Mình: sao vậy?
Em: sao trăng gì nữa tội anh lớn lắm đó.
Mình: hix.
Em: anh cứ yêu em là được em hông giận anh đâu hìhì.
Mình: ừa.
Em: bây giờ anh còn trẻ có thể nghĩ chưa thông suốt nên còn làm mấy chuyện bậy bạ nên thôi em có thể tha chứ cho anh lần này nhưng sau này thì ko có đâu, mà em cũng ko muốn có lần sau đâu anh à, anh hãy chỉ yêu mỗi em thôi nhé. – giọng em chùng xuống, em lại buồn rồi.
Mình: anh hứa sẽ ko có lần nào nữa đâu.

Thế là coi như đời mình từ đây phải gắn chặt với em rồi, dù ko phải cầu hôn gì nhưng mình ngầm hiểu là như vậy. Em yêu mình như thế đã trao cho mình tất cả rồi mình ko thể phụ em được, được một người như em yêu thương hết mực mình còn muốn gì nữa, mình sẽ yêu em dành trọn tình yêu của mình cho em mà thôi. Chợt nhớ tới 1 câu của nhân vật Mị trong “Vợ chồng A Phủ” mình học hồi cấp 3: “Mị còn trẻ, mình muốn đi chơi” … mình còn trẻ cũng muốn đi chơi nhưng chơi có chừng mực thôi, chơi nhưng ko làm em đau khổ, thất vọng về mình.

Mãi yêu em, Gia Vy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.